Có thể nói là vì sao mà hai phu thê họ đã lớn tuổi nhưng cả phủ thành chủ chỉ có duy nhất bà là chính thê và hai thiếp thất.
Thành chủ vô cùng tôn trọng bà, có lẽ đó cũng là do cách hành sử vô cùng tuyệt vời của bà.
Thế là cả ngày hôm đấy phu nhân thành chủ được là khách quý, bà nói hết những gì mà bà biết cho nàng nghe khiến cho nàng vô cùng biết ơn.
Cuối buổi nàng muốn mời bà ở lại dùng bữa nhưng bà khéo léo từ chối, Cẩm Tĩnh biết bà ngại với hoàng thượng nên không giữ nữa.
Tuy nhiên có một điều làm nàng khá bất ngờ là từ khi biết nàng mang thai hoàng thượng tuyệt nhiên không đụng vào người nàng.
Lúc ngủ chỉ quay ra ôm chứ không làm gì cả, khiến nàng vô cùng ngạc nhiên bởi vì nàng là người biết rõ năng lực và ham muốn của hoàng thượng đến đâu.
Mãi đến sau này khi hai người sau bao hoạn nạn trải lòng với nhau thì hoàng thượng lúc đó mới nói:
"Ta cũng như nàng không biết gì cả nên ta đã ngầm đi hỏi đại phu và được đại phu được dặn dò tuyệt đối kiêng chuyện phòng the đến khi thai nhi ổn định ".
Lúc đó nàng đã bật cười vì sự ngây thơ và thật thà của người, hóa ra hoàng thượng lại có phần đáng yêu đến như thế.
Cuối cùng sau bao nhiêu ngày thừa tướng viết thư hối thúc, cái thai của nàng cũng đã được đại phu khẳng định là yên ổn lúc này hoàng thượng mới quyết định lên đường về kinh.
Lúc này thai nhi của nàng cũng gần bốn tháng rồi, lần này để đảm bảo an toàn, người của hoàng thượng ở Giang Nam cùng ám vệ đi theo lúc đến đều được trở về hết.
Cũng may cả chặng đường đi lại không có chuyện gì xảy ra, có lẽ là lần thích sát trước bọn chúng đã chịu thương tổn nặng nề và người của hoàng thượng đã truy lùng và nghi ngờ được là ai nên bọn chúng án binh bất động không dám ra tay nữa.
Mà người hoàng thượng nghi ngờ không ai hết chính là gia tộc Hoa thị kết hợp cùng với gia tộc Mạc thị của Hiền phi.
Lúc hoàng thượng biết tin thì không ngỡ ngàng cho lắm, Y chỉ mỉm cười rồi nói:
“Hay cho một hoàng hậu, hay cho một Hiền phi đều là người của trẫm mà lại đứng chung chiến tuyến với người nhà của mình, vậy thì đừng trách trẫm vô tình”.
Rong ruổi cả quãng đường đi cả tinh thần và thể xác Cẩm Tĩnh đã vô cùng mệt mỏi, đấy là hành trình quãng đường đã được hoàng thượng kéo dài vì lý do nàng đang mang thai.
Hai người A Hoa và A Nhược sau lần sảy ra thích khách kia thì bây giờ theo sát nàng không kể ngày đêm, ngay cả lúc hoàng thượng ở đó cũng không rời đi.
Cẩm Tĩnh cũng thầm cảm thấy may mắn là thời gian này có thể đưa hai nàng vào cung thì độ an toàn sẽ cao hơn rất là nhiều.
Trong cung có người không biết võ công đôi khi quá nguy hiểm và bất tiện, không biết kẻ thù ghé thăm mình lúc nào.
Có lẽ sau khi nàng trở về trong hoàng cung sẽ một trận sóng gió đây, những kẻ nghi kỵ với nàng sẽ tìm mọi cách hãm hại nàng nhất là hoàng hậu và hiền phi.
Thân phận của nàng và bà ta gần như là ngang nhau, nếu lần này nàng mang thai là hoàng tử thì sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến nhi tử của bà ta, bà ta sẽ không ngồi yên đâu.
Tuy nhiên nàng không sợ, nàng đã một lần mất đi hài tử kẻ thù còn chưa tìm được thì lần này đừng hòng ai có thể làm hại bảo bảo của nàng được.
Hoàng thượng nhìn thấy nàng mệt mỏi bơ phờ thì vô cùng thương xót và lo lắng, may thay thái y vẫn bắt mạch bình an hàng ngày cho nàng nói không sao thì hoàng thượng mới tạm thời yên tâm.
Cũng may cuối cùng sau chặng đường dài thì đoàn người đã về đến nơi, đích thân Hạ Lan tướng quân đích thân ra đón.
Khi nhận được tin từ hoàng thượng ông đã vô cùng vui mừng, cuối cùng thì nữ nhi của ông cũng có thể làm mẫu thân rồi.
Cẩm Tĩnh chỉ có chút mệt mỏi và gầy đi còn bảo bảo trong bụng thì không sao, thậm chí thái y còn nói bảo bảo rất nghịch khả năng là hoàng tử rất cao.
Điều này khiến cho hoàng thượng vô cùng vui mừng và mong đợi, một hài tử đúng nghĩa trong hoàng gia, nếu có hoàng tử thì địa vị của nàng sẽ cao hơn một bậc đến lúc đó Y cũng yên tâm hơn nhiều.
Sau lần hồi cung này chắc chắn Y sẽ rất bận rộn nên Y đã đặc biệt sai hai ám vệ âm thầm bảo vệ nàng trong bóng tối, tuy nhiên Y lại không nói với nàng vì sợ nàng sẽ lo lắng ảnh hưởng đến bảo bảo.
Y lo lắng trong cung sẽ có người ngầm giở trò để hại nàng nên đã đặc cách mời ma ma thân cận của thái hậu trở về để chăm sóc cho nàng.
Điều này khiến cho thái hậu ở hoàng lăng cũng có chút vui mừng và tò mò về vị Tĩnh phi này, tuy nhiên chưa đủ ba năm hiếu đạo bà sẽ quyết không trở về.
Bà nuôi dưỡng hoàng thượng từ nhỏ nên quá hiểu tính cách của Y, là một người bị tổn thương từ nhỏ nên lúc nào đối xử với ai cũng lãnh cảm trừ bà ra bởi vì Y cảm nhận được tình cảm thật lòng của bà giành cho mình.