Phế Phi Phục Sủng

Hoàng hậu khi nghe thấy như vậy vội chết lặng trong lòng, ngay cả Hoa Vô Trần gia chủ của Hoa gia cũng chính là phụ thân của hoàng hậu cũng giật mình vì không biết nguyên nhân.

Tôn sư có nói cho họ biết trước sự việc này đâu nên bọn họ mới bị động như thế, lần này mục đích cho đại hoàng tử về là để tăng thêm hảo cảm giữa hoàng thượng và Ẩn Duệ.

Bọn họ đâu có điên khùng mà trong lúc nước sôi lửa bỏng này châm dầu vào lửa đâu cơ chứ.

Nhưng bọn họ lại hoàn toàn không biết rằng Tôn sư mà bọn họ ra sức kiếm tìm dậy dỗ đại hoàng tử lại là người của hoàng thượng.

Hoàng thượng ngay từ lúc nhi tử bị đưa đi đã trực tiếp sai ám vệ đi theo để theo dõi nhất cử nhất động của bọn chúng.

Khi biết bọn chúng đang âm thầm tìm Tôn sư cho đại hoàng tử thì người của hoàng thượng đã thành công trà trộn vào.

Cho dù hài tử có mang trong mình một nửa dòng máu của Hoa gia nhưng vẫn là nhi tử của Y nên Y không thể để bọn chúng tiêm nhiễm vào đầu nhi tử mình những sai lần lệch lạc được.


Trong gia đình đế vương sợ nhất là tranh đoạt hoàng quyền giữa phụ thân và nhi tử.

Nên nhân cơ hội này Y đã lợi dụng cơ hội để bọn chúng lo sợ đưa hài tử trở về và dùng Tôn Sư làm vật nối để đường đường chính chính giành nhi tử về tay khiến cho Hoa thị và hoàng hậu không thể nói được gì.

Hoa gia muốn đứng kên để đối chất nhưng nhận được cái lắc đầu của hoàng hậu liền chần chừ lùi xuống.

Hoàng hậu liền đứng lên và nói:

"Không biết Tôn sư đã đưa đến quà tặng là thứ gì mà hoàng thượng lại tức giận như thế, dù sao Duệ nhi cũng là hài tử mà thiếp mười tháng hoài thai sinh ra, có lý nào mà muốn gặp con mình còn phải chờ ân chuẩn, xin hoàng thượng minh xét ".

Hoa Vô Trần thấy thế cũng vội vàng quỳ xuống và nói:. Googl𝚎 nga𝓎 trang ++ T 𝖱𝙪MT𝖱𝗨Y𝚎𝙉.𝑣n ++

"Xin hoàng thượng hãy nói rõ nếu không lão thần cũng thật sự không thể chấp nhận được lý do vô lý như thế ".

Phe cánh của Hoa thị thấy vậy cũng đồng thanh quỳ xuống hô to:

“Xin hoàng thượng minh xét và nghĩ lại ạ!”.

Hoàng thượng đập bàn tức giận quát:

"Ta đã muốn ém nhẹm đi chuyện này không muốn nói ra tránh cho các ngươi một tội nhưng nếu các ngươi muốn làm rõ thì được thôi ".

Hoàng thượng quay sang nhìn Lưu công công rồi lạnh lùng nói:


“Truyền tất cả thái y đến đây cho trẫm và xem xem trong chiếc vòng cổ này của Tôn sư đưa cho Duệ nhi tặng lại cho nhị hoàng tử là thứ gì, rất may trẫm từ nhỏ lớn lên trong hoàng cung đã từng nhìn thấy vật này và suýt chút nữa bị hại nên nhìn thoáng qua ta đã phát hiện ra được néu không nhị hoàng tử e rằng…”

Cẩm Tĩnh nghe nhắc đến hài tử của mình vội lo lắng ôm chặt bé vào lòng trong sự sợ hãi.

Hoàng thượng quay ra rồi tức giận nói tiếp:

"Dù sao huynh đệ chúng cũng là máu mủ, gián tiếp hại chết đệ đệ như thế thì ta không hiểu bao nhiêu năm nay Hoa Vô Trần ngươi và hoàng hậu đã dậy dỗ nhi tử ta ra sao, hỏi xem ta có dám giao nhi tử cho các người nữa không ".

Lúc này thì hai người đã nhanh chóng hiểu ra mọi chuyện, Hoa Vô Trần liền ra ám hiệu cho người của mình trở lại tìm Tôn sư.

Dù sao việc này cũng không phải ý của bọn họ, báy giờ chỉ cần tìm Tôn Sư đến là mọi chuyện có thể giải quyết được.

Người của Hoa gia nhận được hiệu lệnh vội trực tiếp quay lưng đi làm, cảnh nàu rơi vào trong mắt hoàng thượng ngưng Y không nói gì.

Một lúc sau tất cả thái y đã được truyền đến, bọn họ đang ở thái y viện không biết có chuyện gì mà bị truyền hết lên đây, tâm trạng vô cùng lo lắng và bất an sợ rằng có chuyện không hay.


Hoàng thượng thấy bọn họ vào hết thì ném một chiếc vòng cổ mạ vàng ra và nói:

"Các ngươi hãy nhìn xem cái vòng này có quen thuộc hay không, và có vấn đề gì không, hãy nói rõ cho hoàng hậu và Hoa gia chủ được biết rõ ".

Tất cả các thái y vội cầm lên và bắt đầu quan sát, một lúc sau bọn họ run sợ bỏ chiếc vòng sang một bên và nói:

"Thưa hoàng thượng đây là Lục Vô Châm là ám khí cực độc đã xuất hiện ở Thục quốc mười lăm năm trước rồi ạ!, tuy nhiên vật này đã bị tiên hoàng sai người phá hủy nó không hiểu vì sao bây giờ lại xuất hiện ".

Mọi người đều nhao nhao sợ hãi, những ai ở đây là quan lâu đời đều biết Lục Vô Châm đáng sợ như thế nào, ngay cả Hoa Vô Trần cũng đờ đẫn ra, còn Hoàng hậu và tất cả phi tần đều vẻ mặt hoang mang không hiểu.

Hoàng thượng cất giọng nói:

"Mười lăm năm trước cũng có phi tần vì muốn hại ta nên đã tặng nó cho ta, rất may sư phụ tầm nhìn hiểu biết đã phát hiện ra vậy mà mười lăm năm sau lại là đại nhi tử ta đưa cho đệ đệ của mình, thái y ông hãy nói rõ cho mọi người được biết Lục Vô Châm kinh khủng đến mức nào ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận