Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

" Phụ thân, ngươi yên tâm, ta cùng Cố cô nương cũng coi như là có nhận thức, tất nhiên sẽ chiếu cố tốt nàng."

Trong đôi mắt Phong Tiêu Tiêu tràn đầy ý cười, ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía Cố Nhược Vân, chậm rãi nâng môi: " Cố cô nương, ý của ngươi như thế nào?"

" Đại tiểu thư Phong Cốc hẳn là rất bận, phỏng chừng không có thời gian chiếu cố ta," nét mặt Cố Nhược Vân biểu hiện tươi cười thản nhiên, " Cho nên, không cần Phong Cốc các ngươi chiêu đãi, tự ta đã đủ rồi."

Cốc chủ gật gật đầu: " Nếu Cố cô nương khăng khăng như vậy, ta đây cũng không bắt buộc, tiếp theo ta để người dẫn cô nương đi an bài, nếu Cố cô nương có yêu cầu gì cứ nói một tiếng, tất nhiên ta sẽ đáp ứng Cố cô nương bất cứ yêu cầu gì."

" Được."

Hiện tại, Cố Nhược Vân không làm ra vẻ mà trực tiếp đồng ý.


" Mặt khác, vì để cho Phong Ngọc Thanh khôi phục càng nhanh, ta cần phải đi chuẩn bị một ít đan dược, tiếp theo các ngươi hãy an bài cho ta một cái phòng luyện đan, không để cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy ta."

Luyện đan?

Vừa nghe đến hai chữ này, mắt Phong trưởng lão liền phóng ánh sáng: " Sư phụ, ta có thể làm trợ thủ của ngươi hay không? Ngươi yên tâm, ngươi không muốn dạy ta luyện chế đan dược, ta sẽ không học trộm, hơn nữa với chỉ số thông minh này của ta cho dù có học trộm cũng không thể học được cái gì, nhưng ta muốn ở bên cạnh ngươi nhìn ngươi luyện chế đan dược, đây là hy vọng cả đời ta cho tới nay, sư phụ ngươi hãy giúp ta đi."

Nói xong lời cuối cùng, trên mặt Phong trưởng lão thần sắc cầu xin, trông mong nhìn Cố Nhược Vân.

Mặc dù không được luyện đan, khả năng được đi theo bên người một luyện đan sư, cũng là vinh hạnh của hắn! còn có thể một khắc nhìn thấy đan dược xuất thế, hắn cũng thỏa mãn!

Cố Nhược Vân trầm mặc nửa ngày,, gật gật đầu: " Được."

Rốt cuộc được Cố Nhược Vân đồng ý, phong trưởng lão thiếu chút nữa nhảy dựng lên, trên mặt già nua tràn đầy hưng phấn, kích động nói: " Sư phụ, đến lúc đó, ngươi có chuyện gì cứ giao cho ta đi làm, ta nhất định sẽ không làm sư phụ thất vọng."

Cố Nhược Vân nhún nhún vai, không hề nói thêm cái gì, nhìn đến một màn này cốc chủ cười ha ha hai tiếng, sắc mặt không còn lạnh lùng uy nghiêm như lúc đầu: " Cố cô nương, vì báo đáp ngươi, dược kho Phong Cốc ta tùy thời ngươi cứ mở ra, nếu ngươi cần dược liệu nào cứ tùy tiện đi vào lấy, lấy hết tất cả cũng không sao."

Với hắn mà nói, toàn bộ kho dược liệu Phong Cốc đều không bằng một phân hào đối với Phong Ngọc Thanh, Cố Nhược Vân trợ giúp Phong Ngọc Thanh khôi phục thực lực, đua cho nàng hết tất cả thì có là gì?


" Nếu thật sự có yêu cầu, ta sẽ không có khách khí."

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, nói.

Nàng đương nhiên sẽ không khách khí, mặc dù kế tiếp là luyện chế đan, cũng là để Phong Ngọc Thanh khôi phục thân thể...

" Phụ thân," Phong Tiêu Tiêu một bộ dáng muốn nói lại thôi.

" Có chuyện gì ngươi liền nói đi."

Khuôn mặt cốc chủ lần nữa mang theo vẻ uy nghiêm, nhìn Phong Tiêu Tiêu đang rối rắm trước mặt.


" Phụ thân, nữ nhi có một việc muốn thỉnh cầu phụ thân," Phong Tiêu Tiêu do dự mở miệng, " Tháng sau là sinh thần của nữ nhi, không biết phụ thân có thể trợ giúp nữ nhi gửi thiệp mời cho một người?"

" Nga?" cốc chủ nhướng nhướng mày, nhìn dung nhan Phong Tiêu Tiêu có chút ngượng ngùng liền nhìn ra manh mối, nhàn nhạt cười nói, " Không biết là ai, không biết là ai mà ngươi lại nhờ ta phát đi thiệp mời."

" Là Hồng Liên lĩnh chủ," trên mặt Phong Tiêu Tiêu hiện lên một tầng ửng đỏ, " Ta nghe nói Hồng Liên lĩnh chủ cũng đã tới Đệ Nhất thành, thỉnh phụ thân giúp ta mời hắn tiến tới Phong Cốc làm khách."

Hồng Liên lĩnh chủ?

Nghe được lời này, Cố Nhược Vân vốn dĩ muốn xoay người rời đi bỗng dừng lại bước chân, trong mắt mang theo ánh sáng cổ quái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận