Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Khang Thiếu Kiệt nhíu nhíu mày: " Vô luận như thế nào chúng ta đều là thành viên trong một đội, mặc kệ có khó khăn gì chúng ta đều phải cùng nhau đối mặt! Tốt xấu gì ta cùng Mộc Anh cũng là Siêu Phàm trung kỳ, vẫn có thể làm vướng chân bọn họ một chút."

" Ân," Mộc Anh khẽ gật gật đầu tán đồng lời của Khang Thiếu Kiệt, " Có lẽ không lâu lúc trước, chúng ta đều là những người xa lạ không quen biết nhau, nhưng nếu chúng ta đã cùng nhau đi vào rừng rậm Ác Linh này, chúng ta nhất định phải đoàn kết một lòng! Nói cách khác nếu không sao có thể thông qua vòng đào thải?"

Nhìn khuôn mặt kiên nghị của đồng bạn, khóe môi Đổng Phương nâng lên một nụ cười chua xót.

" Xin lỗi, là ta liên lụy các ngươi, Mộc Anh, Khang Thiếu Kiệt cùng ngươi cho dù thực lực có mạnh, nhưng thực lực đối phương cũng không yếu! Ta không muốn bởi vì ta mà làm cho trận tỷ thí này thất bại! Hơn nữa......."

Tầm mắt hắn chuyển về phía Lục Vân, trong ánh mắt hàm chứa áy náy cùng kiên định.

" Lục Vân, ta sẽ bảo hộ ngươi!"


Ngữ khí thanh niên kiên định mà tràn ngập khí phách, làm lòng Lục Vân đột nhiên nảy lên một chút, nàng gắt gao cắn môi, duỗi tay muốn giữ chặt Đổng Phương, nhưng đối phương lại nhẹ nhàng tránh thoát hướng Đoạn Ất đi qua.

" Như thế nào? suy nghĩ kỹ chưa?" Đoạn Ất cười ha ha hai tiếng, trào phúng nói, " Ngươi yên tâm, nếu ngươi quỳ xuống trước mặt ta, ta tuyệt đối sẽ không ở trong vòng đào thải tìm đội ngươi gây phiền toái! Hơn nữa, về sau ngươi cũng không cần ăn thức ăn linh thú!"

Đáng tiếc, cho đến nay Đoạn Ất không hề biết Cố Nhược Vân dùng cái gì để nuôi nấng linh thú, nếu không mà nói hắn quả quyết không giống như hiện tại, phỏng chừng so với Đổng Phương còn điên cuồng hơn!

" Đoạn Ất!" Đổng Phương đứng trước mặt Đoạn Ất, lạnh lùng nói, " Hôm nay ngươi nhục nhã ta, chung quy cũng có một ngày ta sẽ hồi báo lại cho ngươi!"

Nếu không phải vì Lục Vân cùng những thành viên khác trong đội, cho dù hắn có chết cũng tuyệt đối không chịu nhục nhã như vậy!

" Ha ha, chỉ sợ ngươi không có cái năng lực này!"

Đoạn Ất cười lạnh hai tiếng, từ trên cao nhìn xuống thanh niên trước mặt, tàn nhẫn quát: " Quỳ xuống cho ta!"

Thân thể Đổng Phương run lên, hắn hiểu rõ nếu chính mình quỳ xuống ở chỗ này, sau này liền không còn tư cách theo đuổi Lục Vân.

Lục Vân là một nữ tử ưu tú như vậy, tuyệt đối sẽ không chấp nhận một nam tử mềm yếu!

Nhưng mà hắn còn có lựa chọn khác sao?


Nếu như không nghe theo Đoạn Ất, đám người phía sau hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình! Quan trọng hơn là những người trong đội cũng sẽ liên lụy theo!

Nghĩ đến đây, Đổng Phương hít một hơi thật sâu, hắn hơi nhắm lại đôi mắt, đầu gối cũng dần cong xuống.

" Ha ha ha!"

Tiếng cười của Đoạn Ất càng thêm điên cuồng, tựa hồ như hắn chờ ngày này đã lâu, đã đợi rất lâu!

" Đổng Phương, hóa ra tiểu súc sinh ngươi cũng có một ngày như vậy, sau đó ta sẽ đem chuyện của ngươi truyền đến Đổng gia, cho Đổng gia các ngươi biết Đổng Phương ngươi là cái dạng gì!"

Thời điểm lời này của hắn nói xong, lại nhìn về phía Đổng Phương lại bỗng nhiên phát hiện đầu gối của tiểu tử Đổng Phương này còn chưa có tiếp xúc với mặt đất, chỉ là đang bày là tư thế uốn lượn.


" Đổng Phương! Ngươi đang làm cái gì? Còn không quỳ xuống hco ta!" Đoạn Ất có chút không kiên nhẫn nhíu nhíu mày, âm thanh càng lúc càng lạnh nhạt.

Lúc này, Đổng Phương cũng là kinh ngạc đầy mặt, trong ánh mắt tràn ngập hoảng loạn.

Hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chính là cảm nhận được có một cổ lực lượng giữ lại thân thể hắn, làm thân thể hắn không thể tiếp tục quỳ xuống! Cổ lực lượng kia quá mức cường đại, căn bản không cho hắn phản kháng!

Thời điểm Đổng Phương còn cho rằng thân thể của mình xuất hiện tật xấu, thì một đạo tiếng nói thanh lãnh từ phía sau truyền đến, tiếng nói kia làm đầu óc hắn nháy mắt thanh tỉnh hơn rất nhiều.

" Dũng khí của ngươi lúc trước đã đi đâu? kiêu ngạo của ngươi khi đối mặt ta cùng Lý Thanh đã đi đâu? Nếu ngươi muốn con đường tu luyện về sau vĩnh viễn dừng lại, vậy ngươi cứ quỳ xuống đi."

Sau khi tiếng nói thanh lãnh của nữ tử rơi xuống, một cổ lực lượng đang kéo hắn chợt biến mất, thân thể hắn đột nhiên nhẹ nhõm, bước chân lảo đảo thiếu chút nữa té trên mặt đất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận