Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Thời điểm Cố Nhược Vân đang trợ giúp Tá Thượng Thần cũng không hề hay biết, bởi vì khi Tá Thượng Thần nuốt Linh Hoàng quả đã sinh là linh khí cường đại dao động xung quanh, làm cho những đội ngũ cách không xa chỗ này đều cho rằng có bảo vật gì được khai quật, nhanh chóng hướng chỗ này chạy đến.

" Cố Nhược Vân, rốt cuộc chúng ta ltìm được ngươi!"

Bỗng nhiên, một giọng nói bén nhọn vang lên, cắt qua trời cao rơi vào trong tai đám người Đổng Phương.

Lý Thanh thân là công tử tướng quân phủ lập tức liền nghe ra người đến là ai, hắn nhíu nhíu mày, tầm mắt dừng trên người một quý công tử đang dẫn đám người chạy đến, có chút không kiên nhẫn nói: " Lâm U, ngươi tới nơi này làm gì?"

Hơn nữa, hắn lại tới tìm Cố cô nương?

" Lâm U?" Đổng Phương hơi sửng sốt, " Công tử Lâm U phủ thừa tướng?"

Xem ra lúc này, bọn họ lại gặp phiền toái!


" Lý Thanh, chuyện này cùng tướng quân phủ các ngươi không có quan hệ, ta là tới tìm Cố Nhược Vân!" Lâm U cười lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh bỉ nói: " Cố Nhược Vân này đắc tội ai không tốt, lại muốn đắc tội đại tiểu thư Tô Lâm của chúng ta! Quả thực là tìm chết! Vốn dĩ ta cảm nhận đươc nơi này có khải quật bảo vật nên tìm tới, không nghĩ vận khí lại tốt như vậy lại gặp nàng! Hôm nay Lâm U ta nhất định vì đại tiểu thư Tô Lâm trút giận!"

Vừa nghe lời này, mọi người đều rõ ràng Lâm U này chính là fans trung thực của đại tiểu thư Tô Lâm quận vương phủ, bởi vì sau khi thấy Cố Nhược Vân liền nhịn không được muốn trút giận cho Tô Lâm!

Nhưng mà, nghĩ đến thực lực Cố Nhược Vân, mấy người ở đây đều không tự chủ được cười lạnh vài tiếng.

" Lâm U, ta khuyên ngươi một câu, vẫn là nhanh chạy khỏi đây, nếu không đừng trách ta không có nhắc nhở cho ngươi." Lý Thanh lạnh lẽo cười.

Ở trong triều, phụ thân hắn cùng phủ thừa tướng vốn dĩ đối nghịch nhau, cho nên đương nhiên cũng sẽ không khách khí đối với Lâm U.

" Lý Thanh, ngươi là một phế vật mà thôi, ai cho ngươi lá gan cùng ta nói chuyện như vậy? Người khác kiêng kỵ thân phận công tử tướng quân phủ của ngươi, nhưng Lâm U ta cũng không cần phải sợ ngươi, nếu ngươi muốn bênh vực Cố Nhược Vân như vậy, cho dù lão cha ngươi co tới đây cũng đánh ngươi răng rơi đầy đất!"

Cho dù Lý Thanh chưa tới cảnh giới Siêu Phàm, tốt xấu gì cũng là một Võ Thánh, cũng được coi như có thiên phú hơn so với những người bình thường, nhưng để cùng so sánh với bọn họ thì chính là một phế vật!

Cũng khó trách các nhóm đệ tử trong đế quốc không đem hắn để vào mắt.

" ngươi....."

Sắc mặt Lý Thanh xanh mét, trong đôi mắt muốn phun lửa giận: " Lâm U, ngươi đừng quá làm càn!"


" Ha ha, Lý Thanh, ta xem trên phân lượng phụ thân ngươi cùng với phụ thân ta làm quan trong triều đã nhiều năm, ta không muốn so đo cùng ngươi, hiện tại người ta muốn tìm là Cố Nhược Vân, người không liền quan liền cút ngay cho ta!" Lâm U hung hăng quát to một tiếng, tầm mắt lạnh lùng xuyên qua mọi người nhìn Cố Nhược Vân.

Nhưng mà, hiện giờ Cố Nhược Vân đang lâm vào tình trạng bế quan, nàng không hề hay biết chuyện đang gì đang xảy ra, chỉ toàn tâm toàn lực giúp đỡ Tá Thượng Thần.

Nhưng mà bộ dáng này của nàng rơi vào trong mắt những người khác liền biến thành không coi ai ra gì, đến con mắt cũng không liếc nhìn người khác một chút.

Lâm U càng thêm phẫn nộ, đặc biệt khi nghĩ đến nữ nhân to gan lớn mật kia lại vọng tưởng câu dẫn Quận Vương, hơn nữa còn hại Tô Lâm chịu trừng phạt, trong lòng hắn liền tràn ngập lửa giận.

Tô Lâm là nữ thần của hắn, sao hắn nhẫn tâm để nữ thần chịu ủy khuất? Bất luận người nào làm cho Tô Lâm chịu ủy khuất, hắn đều không bỏ qua!

" Một nữ nhân hạ tiện mà thôi, cư nhiên cũng muốn câu dẫn Quận Vương, cũng không nhìn xem thân phận của mình, sao có thể xứng đôi với Quận Vương? chính mình không có thực lực nên nghĩ cách tự tăng lên lực lượng, chứ không phải vọng tưởng dựa vào nam nhân để đi lên, loại nữ nhân này quả thật bẩn đến tận cùng, không thể so sánh với đại tiểu thư Tô Lâm!"

Ngay từ đầu, đám người Đổng Phương nhìn lấy Lý Thanh xuất đầu vì Cố Nhược Vân, cũng không ai nói thêm cái gì, ai ngờ gia hỏa này càng nói càng quá phận, làm cho bọn họ tức đến nỗi sắc mặt rất khó coi.

Không sai, lúc đầu bọn họ cũng cho rằng lời nói của Tô Lâm là sự thật! Bởi vì thân phận của Tô Lâm tại nơi này, sao lại có thể nói dối?


Nhưng sau khi bọn hắn nhìn thấy Cố Nhược vân che giấu thực lực, liền bắt đầu tự hỏi những lời mà Tô Lâm đã nói.

Một người thực lực đã đạt tới cảnh giới Siêu Phàm hậu kỳ, hơn nữa trong người Cố Nhược Vân còn có một linh thú cường đại, vì sao phải dựa vào nam nhân để đi len? Huống chi, nàng lại là một luyện đan sư tôn quý! Bằng vào thân phận cùng năng lực của nàng, cho dù là hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc cũng sẽ đem nàng tôn sùng như khách quý, như thế nào nàng lại hạ thấp thân phận đi câu dẫn một nam nhân đã già?

Phải biết rằng, vô luận ở nơi nào, thân phận luyện đan sư đều rất cao quý! Chính là đối tượng được mọi người tôn trọng và muốn nịnh bợ!

Bởi vậy, tất cả những điều này đã chứng minh Tô Lâm là một kẻ nói dối!

" Miệng của ngươi có thể sạch sẽ một chút hay không!" Đổng Phương phẫn nộ hét lớn môt tiếng, khuôn mặt xanh mét nói, " Ngươi nói ai hạ tiện! nói ai câu dẫn Quận Vương? Lấy năng lực của Cố cô nương, cho dù Quận Vương muốn thú nàng, cũng đã xem như nàng hạ thấp mình! lại nói, Cố cô nương căn bản là chướng mắt Quận Vương!"

" Hừ!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận