Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Nghe vậy, Thiên Bắc Dạ trầm mặc nửa ngày: " Mấy lão gia hỏa kia đem Huyết Tích quả giấu trong cấm địa, mặt khác ta còn có chuyện muốn nói với ngươi, mấy lão gia hỏa kia đã sắp đèn muốn cạn dầu, ta muốn hỏi ngươi mấy viên Diên Niên Ích Thọ đan, kéo dài mạng bọn họ."

" Được," Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, " tuy nói Diên Niên Ích Thọ đan không thể làm cho bọn họ trường sinh bất tử, nhưng ít ra cũng có thể sống thêm mấy năm! Ngươi chuẩn bị dược liệu giúp ta, tiếp theo ta liền luyện chế Diên Niên Ích Thọ đan cho bọn hắn."

Bởi vì Diên Niên Ích Thọ đan đối với Cố Nhược Vân không có tác dụng, cho nên hiện tại trong tay nàng cũng không có sắn loại đan dược này, mà hiện tại phải luyện chế.

Nghe được lời này, Thiên Bắc Dạ lắc lắc đầu: " Mấy lão già kia đại khái còn có thể sống thêm tám năm, chúng ta đi tìm Huyết Tích quả trước, đợi sau khi tìm được Huyết Tích quả lại đem Diên Niên Ích Thọ đan cho bọn mấy lão!"

" Cũng đúng."

Cố Nhược Vân trầm mặc nửa ngày hỏi: " Khi nào chúng ta đi tìm Huyết Tích quả?"

" Hiện tại liền xuất phát!"

Con nguoi Thiên Bắc Dạ hiện lên một đạo ánh sáng: " Vân nhi, lúc này đây đi tìm Huyết Tích quả ta không thế đi cùng ngươi, một mình ngươi tiến vào cấm địa đó, có con linh thú nhỏ trong ngực này đi cùng ngươi sẽ không có nguy hiểm gì, càng vào sâu bên trong câm địa, ngươi có thể tu luyện rất nhanh, bất quá ngươi chỉ có thời gian ba tháng, mỗi lần cấm địa mở ra choỉ có thể cho một người đi vào, mỗi người cũng chỉ có thể ở trong đó ba tháng! Sau ba tháng ta sẽ đem ngươi đi ra, cho nên trong ba tháng này, ngươi nhất định phải tìm Huyết Tích quả, nếu như lúc này mà thất bại nhất định phải chờ nửa năm sau mới có thể mở ra cấm địa lần nữa."

Ánh mắt Cố Nhược Vân nghiêm trọng lên, nàng biết đây là cơ hội duy nhất cứu huynh trưởng.

Vô luận như thế nào, nàng nhất định tìm được Huyết Tích quả.

" Ta hiểu rồi, Tiểu Dạ, hiện tại ta liền đi cấm địa."

Kỳ thật, cấm địa của Minh Phủ sở dĩ được gọi là cấm địa cũng không phải bởi vì trong cấm địa có bao nhiu nguy hiểm, mà chính là lúc mở ra cấm địa trả giá quá lớn, dưới tình hình chung tuyệt đối sẽ không mở ra cấm địa.

Chỉ khi ở Minh Phủ có tuyệt thế thiên tài, người bên trong phủ mới mở ra cấm địa! Bởi vậy, năm gần đây có thể tiến vào cấm địa chỉ có tiểu thư Hoàng Oanh! Hơn nữa, Hoàng Oanh chính la tu luyện ở trong cấm địa cho nên thực lực tăng lên rất nhanh, làm cho tu vi thăng chức.

Đương nhiên, lấy thân phận của Thiên Bắc Dạ cũng có thể đi cấm địa, chỉ là đáng tiếc hắn đã cự tuyệt cái kỳ ngộ này! Chuyện này đừng nói là trưởng lão trong phủ, đến cả Chủ Phủ cũng không biết vì sao hắn lại như vậy.

Cũng chỉ có Thiên Bắc Dạ biết, đi cấm địa đối với hắn cũng không có tác dụng gì, đi vào cấm địa chỉ lãng phí thời gian.

..........

" Ngươi nói cái gì?"

Minh Phủ, trong phòng hội nghị, một trung niên nam tử đột nhiên đứng lên, sắc mặt cực kỳ khó coi: " Các ngươi nói thiếu chủ đã trở lại? Hơn nữa còn mang về một nữ tử?"

" không sai."

Nói lời này là một lão giả đầu bạc phía dưới, hắn gật gật đầu nói: " có rất nhiều người nhìn thấy thiếu chủ mang theo một nữ tử trở về Minh Phủ, hơn nữa còn đem nữ tử kia an bài trong phòng hắn, xem ra quan hệ nữ tử kia cùng thiếu chủ tất nhiên không bình thường, Chủ Phủ, chuyện này nên giải quyết như thế nào? Hoàng Oanh tiểu thư...."

" Hừ!"

Chủ Phủ hừ lạnh một tiếng, đáy mắt lộ ra âm trầm: " Thiếu chủ khẳng định phải nghênh thú Oanh nhi, còn nữ nhân kia nếu nàng thức thời mà nói liền cho phép nàng trở thành tiểu thiếp của thiếu chủ, nếu như nàng không nghe lời, cũng chỉ có thể diệt trừ, ta không co phép kẻ nào ảnh hưởng đên địa vị của Oanh nhi."

Không! Hẳn là không cho phép bất cứ kẻ nào ảnh hưởng đến địa vị của hắn!

Phải biết rằng, những năm gần đây từ khi hắn trở thành Chủ Phủ, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa! Nếu vị trí này nhường cho Thiên Bắc Dạ, chẳng khác nào hắn mất đi quyền thế.

Chuyện này làm sao hắn có thể chịu đựng được? Cho nên, hắn mới muốn Thiên Bắc Dạ nghênh thú Hoàng Oanh, kể từ đó hắn có thể lấy thân phận cha vợ của Chủ Phủ mà tác oai tác quái trong Minh Phủ!

" Các vị, ta biết các ngươi cũng đối với thiếu chủ có bất mãn, hiện tại chúng ta nhất định phải đồng lòng! nếu Oanh nhi trở thành chủ mẫu, ít nhất cũng để nữ nhi các vị trưởng lão trở thành tiểu thiếp! Nhưng mà, vạn nhất bị nữ nhân bên ngoài kia đoạt được vị trí này, chỉ sợ sẽ có rất nhiều biến cố."

Chủ Phủ trầm thấp, chậm rãi vang lên trong phòng hội nghị.

Các trưởng lão trầm mặc nửa ngày, hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là lão giả đầu bạc tiếp tục mở miệng trước: " Nhưng mà, dù sao hắn cũng là thiếu chủ, chúng ta làm sao có thể cưỡng bách hắn?"

" Ngươi cũng nói, hắn là thiếu chủ!" các trưởng lão khác nhìn lão giả đầu bạc, nhàn nhạt nói, " Nếu hắn là thiếu chủ, nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của Chủ Phủ ta! chỉ cần ta còn ở vị trí Chủ Phủ này một ngày, Minh Phủ này do ta làm chủ!"

Trưởng lão đầu bạc còn muốn nói cái gì, lại bị trưởng lão khác đánh gãy.

" Nhất Thiên trưởng lão, nhà ngươi không có cháu gái nên ngươi không thèm để ý thiếu chủ nghênh thú ai, nhưng nhà ta có một cháu gái muốn trở thành nữ nhân của Chủ Phủ, cho nên nơi này không có người nào so với chung ta có quyền lên tiếng hơn, ai biết nữ nhân thiếu chủ coi trọng có lai lịch gì, vạn nhất bất lợi đối với Minh Phủ? tiểu thư Hoàng Oanh dù sao cũng là nữ nhi Chủ Phủ, rõ ràng nàng trở thành thiếu phu nhân là thích hợp nhất, ít nhất nàng ta không làm gì bất lợi cho Minh Phủ."

Nghe vậy, Nhất Thiên trưởng lão thở dài, ánh mắt mang theo một tia lo lắng: " Thiếu chủ là người do mấy lão già kia lựa chọn, chúng ta đối với hắn như vậy, vạn nhất chọc giận những lão gia hỏa đó......."

Nếu như người khác nói, trong nhà Nhất Thiên trưởng lão không có cháu gái ở độ tuổi đợi gả, cho nên hắn không có bị tham kam cùng dục vọng che mờ mắt, cũng là kẻ không có tiếng nói trong đám người này.

Nhưng mà, chỉ có một mình hắn thì không thể xoay chuyển càn khôn.

Đói mặt với những lợi ích, ai có thể từ bỏ!

" Nhất Thiên trưởng lão, chuyện này ngươi không cần nhiều lời, chúng ta nghe theo mệnh lệnh tổ trưởng lão để hắn trở thành thiếu chủ Minh Phủ! Ít nhất lựa chọn thiếu phu nhân nên do chúng ta quyết định! mấy người tổ trưởng lão mặc kệ mọi chuyện của Minh Phủ, có một số việc vẫn là do Chủ Phủ làm chủ!"

Chủ Phủ nhíu nhíu mày, hiển nhiên đối với lời nói của Nhất Thiên trưởng lão có chút bất mãn.

" Hắn là thiếu chủ, mà ta là Chủ Phủ! Ai có phân lượng hơn, ngươi hẳn nên rõ ràng."

Khi nói lời này, ngữ khí Chủ Phủ chậm lại, mặt mày tràn ngập tự tin.

" Hơn nữa, về chuyện này không có người nào rõ ràng hơn so với ta, chúng ta không trở ngại hắn cùng người yêu ở bên nhau! Chỉ là muốn nữ nhân kia làm tiểu thiếp hắn mà thôi! chỉ cần hắn có được nữ nhân kia, là thiếu phu nhân hay là tiểu thiếp thì có gì khác nhau? nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, ta nghĩ thiếu chủ cũng sẽ không cự tuyệt cơ hội trái ôm phải ấp này."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui