Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Edit: kaylee

Lúc này, trong Hạ gia, Hạ lão gia tử ngồi ngay ngắn ở phía trên chủ vị, khuôn mặt toả sáng, rốt cục Thiên Thành bọn họ có thể hung hăng nhả ra ngụm ác khí nhiều ngày nay! Nhưng mà, hiện giờ chỉ cần nghĩ đến Hạ Lâm Ngọc vẫn không có tin tức như cũ, tâm của ông dần dần trầm xuống.

"Các ngươi để cho ta đi vào!"

Đúng lúc này, bên ngoài phòng hội nghị truyền đến một giọng nói tức giận, giọng nói này làm sắc mặt của Hạ lão gia tử biến thành lạnh lùng, hừ lạnh một tiếng, nói: "Các ngươi cho hắn đi vào đi."


"Vâng, gia chủ."

Sau khi lời nói chấm dứt, cửa phòng hội nghị lập tức mở ra, rồi sau đó Hạ Khởi mặc cẩm y từ ngoài cửa đi vào, y nhìn tất cả trưởng lão ở đây, lại nhìn Hạ lão gia tử ngồi trên cao, cuối cùng, ánh mắt lưu lại ở trên người Cố Nhược Vân ngồi ở bên cạnh Hạ lão gia tử, trong đôi mắt âm trầm hàm chứa hàn ý lạnh lẽo.

"Cố Nhược Vân, ngươi còn muốn lừa gạt thế nhân đến khi nào!"

Hạ Khởi đột nhiên nói ra lời nói làm cho tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, bất giác hai mặt nhìn nhau, thật sự không rõ y đang nói cái gì.

"Hạ Khởi, ngươi có ý tứ gì?" Hạ lão gia tử cũng không tự chủ được mà nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía nhi tử của mình: "Có cái gì ngươi nói cho rõ ràng."

Loại thời điểm này, Hạ Khởi đã không có dịu dàng nho nhã ban đầu, khuôn mặt tràn đầy lãnh ý: "Phụ thân, chẳng lẽ các người còn không biết Cố Nhược Vân chính là hung thủ mưu hại đại ca? Nếu không vì sao chỉ có nàng mới có thể cứu được đại ca, quan trọng nhất là, cường giả bên người nàng rất nhiều, hàng phục một Cổ Long cũng không phải chuyện rất khó, hơn nữa, vì sao Luyện Khí Tông sớm không tới muộn không tới, cố tình tới ở sau khi nàng xuất hiện không bao lâu, vì sao nàng lại kiếm cớ ở lại Thiên Sơn ở trong khoảng thời gian Luyện Khí Tông tới? Không phải là muốn thoát khỏi hiềm nghi, mà các người lại bị nàng lừa gạt! Ngược lại lại vô cớ oan uổng La trưởng lão."

Nói xong lời này, biểu cảm của Hạ Khởi trở nên vô cùng bi phẫn (đau buồn + tức giận), giống như Cố Nhược Vân đã làm chuyện tội ác tày trời nào đó.


"Lúc trước La trưởng lão đi hoàng thất Huyền Vũ Quốc tróc nã nàng lại có gì sai đâu? Nàng không phải người Huyền Vũ Quốc lại xen vào việc của người khác, hại Quý Phi nương nương Huyền Vũ Quốc, người lại tin lời đồn, trục xuất La trưởng lão khỏi Hạ gia! Hơn nữa, hiện giờ các người chỉ là trông thấy La trưởng lão và người Luyện Khí Tông gặp mặt qua, đã kết luận Luyện Khí Tông là La trưởng lão đưa tới, sao các người không nghĩ rằng kia đều là âm mưu của nữ tử này, nàng chính là vì đoạt được Hạ gia!"

"Phụ thân, chẳng lẽ người thật sự muốn thẹn với liệt tổ liệt tông Hạ gia, đồng ý giao gia nghiệp cho một người ngoài? Người hành động như thế, chỉ sợ vị Thần Thú đại nhân sau lưng Hạ gia kia cũng sẽ không cho phép đi." (L: đã ngu, đã không biết lại còn nói nhiều, sai lại càng sai ~ không thể cứu chữa ~)

Trên mặt Hạ Khởi mang theo thất vọng, thật giống như không nghĩ tới phụ thân nhà mình sẽ làm ra loại chuyện ruồng bỏ gia tộc này. Nhưng mà, ai cũng không có phát hiện trong lòng y đang cười lạnh...........

Y hiểu rõ, lấy lực lượng của mình muốn giết Cố Nhược Vân căn bản là không có khả năng, hiện giờ chỉ có phá hư quan hệ giữa Cố Nhược Vân và Hạ gia, chỉ cần nàng rời khỏi Hạ gia, bản thân sẽ có cơ lại xuống tay!

Nếu Hạ gia rơi vào trong tay mình, Thần Thú đại nhân sau lưng gia tộc kia cũng tất nhiên sẽ nghe theo lời y, lúc đó muốn giết nữ tử này sẽ không phải là việc khó gì.


Nghe được lời nói của Hạ Khởi, sắc mặt Hạ lão gia tử đại biến, ông biết, chỉ cần Cố Nhược Vân nguyện ý, Linh Tiêu tất nhiên sẽ theo nàng rời đi, mất đi Linh Tiêu đại nhân Hạ gia sẽ không tính là cái gì.

"Hạ Khởi, nếu ngươi còn tiếp tục hồ ngôn loạn ngữ (nói bậy), thì ngươi không phải là nhi tử của ta!"

Nhi tử!

Trong mắt Hạ Khởi hiện lên vẻ âm trầm, nhưng mà rất nhanh y lại nở nụ cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận