Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Edit: kaylee

Phong trưởng lão?

Bạch Trung Thiên cau chặt mày, quay đầu nhìn về phía đám khách không mời mà đến phía sau kia, sau đó sắc mặt của ông hơi run sợ một chút.

Nếu ông không có cảm giác sai mà nói, trong cơ thể những người đó đều có được lực lượng cực kì cường đại, lqd cho dù là một thị nữ đều rất cường đại! Mà ở trong toàn bộ đại lục, có thể xuất ra nhiều cường giả như vậy, cũng chỉ có địa phương kia.

Nghĩ vậy, Bạch Trung Thiên hít một hơi thật sâu, ánh mắt ngưng trọng nói: "Các vị, nếu ta không có đoán sai, các ngươi hẳn là cường giả đến từ Phong Cốc Đệ Nhất thành?"


Sau khi lão giả được Hoàng Xuyên xưng là Phong trưởng lão kia nghe thấy lời này, chỉ nhìn thoáng qua Bạch Trung Thiên, nhưng mà sau khi cảm nhận được thực lực của Bạch Trung Thiên, đáy mắt hiện lên vẻ khinh miệt.

Đương nhiên, một chút khinh miệt kia lão cũng không có biểu hiện ra ngoài, khuôn mặt già nua vẫn vô cùng nghiêm túc, giống như một pho tượng chiến thần đứng ở phía sau lục y nữ tử kia.

"Không sai," Lục y nữ tử cười thanh thiển, tư thái tao nhã, tuyệt không có ý cao ngạo: "Ta chính là đến từ Phong Cốc, nghe nói Dược Tông này có người tìm được một tấm đan phương, cho nên cũng đến tham gia náo nhiệt, không biết Tông chủ Dược Tông có hoan nghênh hay không?"

Khi nói lời này, ánh mắt của nàng nhìn về phía hư không không xa, trong đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa tràn đầy ý cười, giọng nói của nàng ta thanh thúy động lòng người giống như chim hoàng oanh, cho dù là nghe nàng ta nói chuyện cũng là một loại hưởng thụ.

"Ha ha ha, đại tiểu thư Phong Cốc Phong Tiêu Tiêu vẫn là linh mẫn như thế, nếu các ngươi đều đã không mời tự đến, ta lại như thế nào sẽ cự ở ngoài cửa?"

Một tiếng cười to truyền tới, chợt nhìn thấy Tông chủ Dược Tông Cao Lâm chậm rãi hiện ra bóng dáng ở trên hư không, hàm nghĩa trong lời nói của ông cũng thật rõ ràng, các ngươi chỉ là khách nhân không mời tự đến mà thôi.

"Phong Tiêu Tiêu?"


Bạch Trung Thiên nao nao, cho dù bọn họ không có đi qua Đệ Nhất thành, nhưng cũng có chút hiểu biết với thế lực Đệ Nhất thành này, Phong Tiêu Tiêu này rõ ràng chính là nữ nhi của Cốc chủ Phong Cốc, tuổi còn trẻ đã trở thành thiếu Cốc chủ, thực lực càng là bí hiểm.

Không nghĩ tới lúc này đây người Phong Cốc đến lại là Phong Tiêu Tiêu!

Xem ra lúc này đây, muốn lấy được Bắc Tạp lãnh địa kia không có dễ dàng như vậy!

Tuy rằng đại tiểu thư Phong Cốc Đệ Nhất thành không có hứng thú gì đối với bên ngoài lãnh địa, nhưng mà, khẳng định bọn họ có hưng trí nồng đậm đối với đan phương, hơn nữa nghe lời Phong Tiêu Tiêu nói, mục đích chuyến này của bọn họ chính là đan phương!

"Tông chủ khách khí," Phong Tiêu Tiêu nhẹ nhàng cười, cũng không có bởi vì lời nói vô lễ kia của Cao Lâm mà tức giận, llêquyýđôn trên khuôn mặt tuyệt mỹ vẫn lộ tươi cười ấm áp như trước, ấm áp như gió xuân: "Lần này ta quả thật là không mời tự đến, ai bảo đan phương kia có lực hấp dẫn quá lớn đối với ta, vì một tấm đan phương này, ta cũng chỉ có thể mặt dày đến Dược Tông này làm khách."


Cao Lâm vốn còn muốn nói gì đó, lại nghe thấy lời Phong Tiêu Tiêu nói, sắc mặt bất giác có chút ngượng ngùng, trong lúc nhất thời cũng không cách nào lại mở miệng.

"Hừ!" Bạch Trung Thiên cũng không để ý thế lực Phong Cốc này, hừ lạnh một tiếng, nói: "Ta mặc kệ Phong Cốc các ngươi tới nơi này làm cái gì, lão tiểu tử Hoàng Xuyên này khi nhục đồ nhi của ta, ta đây tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha cho lão!"

Hoàng Xuyên là thám tử ở bên ngoài của Phong Cốc, chuyện này đối với người Dược Tông mà nói chẳng phải bí mật gì, cho nên, nghe được lời Bạch Trung Thiên nói, lão giả được xưng là Phong trưởng lão kia nhíu mày, sắc mặt có chút khó coi nhìn về phía Bạch Trung Thiên.

"Hoàng Xuyên là người Phong Cốc chúng ta, ngươi muốn động hắn, thì cũng phải hỏi một chút Phong Cốc ta có đồng ý hay không!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận