"Hơn nữa, năm đó Cốc
chủ phu nhân không thể sinh dục, mẫu thân của Phong Tiêu Tiêu thân là nô tì của Phong Cốc lập tức nhân cơ hội thiết kế Cốc chủ, thành công mang
thai Phong Tiêu Tiêu, nhưng mà, Cốc chủ đối với Cốc chủ phu nhân là một
mảnh tình thâm, vốn định xử quyết tiện tì kia, l.q.qđ Cốc chủ phu nhân
lại đáng thương đứa nhỏ trong bụng nàng ta, tính toán làm cho nàng ta
sinh hạ đứa nhỏ xong lại xử quyết, vì thế mới có Phong Tiêu Tiêu, chỉ là lại nói với bên ngoài Phong Tiêu Tiêu là Cốc chủ phu nhân sinh! Nhưng
mà, sau này chứng vô sinh của Cốc chủ phu nhân được chữa khỏi, nên có
tên tiểu thiếu gia Phong Cốc kia."
Nghe xong buổi nói chuyện này, ánh mắt Cố Nhược Vân lóe ra vài cái, chậm rãi nâng lên khóe môi, nói: "Xem ra Phong Tiêu Tiêu này cũng không
giống như biểu hiện bên ngoài của nàng ta."
Nhưng mà, Cố Nhược Vân không thể không bội phục là, Phong Tiêu Tiêu quả
thật rất thông minh! Thông minh hơn bất kỳ nữ nhân nào nàng từng gặp!
Nếu không có Tá Thượng Thần nói, llêquyýđôn nàng cũng tuyệt sẽ không
tưởng tượng được Phong Tiêu Tiêu sẽ vì vị trí thiếu Cốc chủ Phong Cốc mà làm ra chuyện như thế.
"Tốt lắm, nên nói ta đều đã nói xong," Tá Thượng Thần hơi hơi nâng lên
khóe môi, nở nụ cười: "Nếu ngươi đi Đệ Nhất thành, đừng quên đi Huyền Âm Điện tìm ta. Mặt khác, chờ sau khi ngươi tới Võ Thánh, ta sẽ nói cho
ngươi biết thế giới phía trên Võ Thánh!"
Nói xong lời này, Tá Thượng Thần nhìn Cố Nhược Vân lâm vào bên trong trầm tư, lười nhác đi ra phía ngoài cửa phòng.
Khoảnh khắc khi hắn đi ra khỏi phòng, khuôn mặt như yêu nghiệt kia lập tức trầm xuống, trong mắt hoa đào hiện lên vẻ đau đớn.
"Thiếu chủ."
Thị nữ tuyệt thế chờ ở phía trước bỗng nhiên đi tới, cung kính củng nắm tay.
"Vẫn là không có tin tức của Cố Sanh Tiêu sao?" Tá Thượng Thần khẽ mím môi đỏ mọng, đáy mắt tràn đầy vẻ lo lắng.
Thị nữ tuyệt thế cúi đầu, củng nắm tay nói: "Bẩm báo thiếu chủ, người
Huyền Âm Điện truyền đến tin tức, không có tìm được Cố công tử! Thiếu
chủ, chuyện này, thật sự không nói cho Cố cô nương sao?"
"Chuyện này, không thể để cho Tiểu Vân Nhi biết," Tá Thượng Thần lắc lắc đầu, kiềm chế lo lắng trong nội tâm kia, thở phào nói: "Nếu để cho nàng biết tin tức Cố Sanh Tiêu mất tích, nàng nhất định sẽ rất rất điên
cuồng! Huống chi, đến nay ta cũng không biết rốt cục Cố Sanh Tiêu đi chỗ nào! Chờ sau khi Huyền Âm Điện tra xét ra mới nói với nàng cũng không
sao! Hiện tại Tiểu Vân Nhi cần trưởng thành, cho nên, ta tin tưởng, Sanh Tiêu nhất định cũng không đồng ý làm cho muội muội của hắn lo lắng vì
hắn."
Nghĩ đến mấy ngày hôm trước Tây Linh đại lục truyền đến tin tức, lòng dạ Tá Thượng Thần co rút đau đớn, tay đặt ở bên hai chân cũng nắm chặt
lại, trên khuôn mặt giống như yêu nghiệt kia mang theo sát khí dày đặc.
"Sanh Tiêu, cho dù là chân trời góc biển, ta cũng nhất định phải tìm
được tung tích của ngươi! Mà nếu để cho ta biết ai mang ngươi đi! Ta đây chính là dùng hết tất cả, cũng phải cứu ngươi ra!"
Tá Thượng Thần hít vào một hơi thật sâu, giữa mặt mày không còn có mị thái lúc trước, thay vào đó là tràn đầy kiên định!
Hắn biết, cho dù để cho Cố Nhược Vân biết tin tức Cố Sanh Tiêu mất tích, thì nàng cũng làm không được chuyện gì! Ngược lại sẽ liên lụy đến bước
chân của nàng! Mà này, trùng hợp không phải là chuyện Cố Sanh
Tiêu muốn nhìn thấy!
Cho nên, cũng chỉ có thể do một mình mình tới tìm tung tích của hắn!
"Truyền lệnh xuống, bất luận kẻ nào cũng không để cho Tiểu Vân Nhi biết việc này, nếu có người vi phạm, giết!"
Theo một chữ cuối cùng này vang lên, cả người đều tản mát ra sát khí, thật giống như một thanh kiếm sắc bén, xé rách hư không.