Chương 103
Hàn Vũ nở nụ cười, ngửa đầu đem một ngụm rượu cuối cùng trong ly uống xong, đứng lên nói: "Rõ ràng hết thảy đều tốt lắm, đáng tiếc cậu lại quên anh."
Nói xong, Hàn Vũ cúi người, lấy tay nâng lên mặt Lê Mộc.
Hắn từ trong bóng râm cẩn thận tỉ mỉ nhìn Lê Mộc.
"Cậu biết không? Anh luôn luôn ở bên cạnh cậu bảo hộ cậu, cậu dạo chơi ngoại thành mất tích lần đó là anh tìm một ngày một đêm mới tìm được, cậu bị Hình Thần Húc bắt lần đó cũng là anh trộm báo tin tức đến Lê gia đi cứu cậu, đả bại Hình thị tập đoàn chỉ bằng Lãnh Huyên làm sao có thể nhanh như vậy, là anh thâu cơ mật, mà hết thảy đều là anh làm cho cậu!!!"
Hàn Vũ tay niết cằm Lê Mộc, Lê Mộc vốn định phản kháng, nhưng mà vừa chạm vào ánh mắt của hắn, đột nhiên cái gì đều không làm được.
Ánh mắt kia quá quen thuộc, lại quá thống khổ, vừa chạm vào, Lê Mộc liền cảm thấy trong lòng tựa hồ bị kim đâm, sắc nhọn ẩn ẩn đau.
Lê Mộc chưa bao giờ biết Hàn Vũ làm nhiều chuyện như vậy, hắn có chút không biết làm sao, hắn luôn luôn nghĩ đến hắn đối Lãnh Huyên đã xem như dùng tình sâu vô cùng, nhưng không biết Hàn Vũ đối hắn...
"Ba —— "
Thanh thúy tiếng vang, một bàn tay thập phần trắng nõn xinh đẹp đến đây, tay Hàn Vũ bị đánh rụng.
"Ô, sao tôi lại cảm thấy trong gió có pha lẫn một cỗ mùi vị cầm thú thế này nhỉ?" Lãnh Huyên thanh lãnh thanh âm từ bên cạnh truyền đến, mang theo mười phần nữ vương phong phạm.
Lê Mộc theo bản năng quay đầu, liền gặp Lãnh Huyên một thân rượu đỏ lễ phục, phác họa vóc dáng tao nhã động lòng người, thanh lãnh mà cao quý, nhướn mi nói: "Tuy rằng chồng tôi bộ dạng có chút tú khí, nhưng cũng là một thân nam nhi không thể giả được, Hàn công tử muốn tới làm tiểu tam, cũng nên hỏi qua tôi có đồng ý hay không mới được a."
Ngữ khí thanh lãnh, cao ngạo, mang theo bá đạo chỉ Lãnh đại lão bản mới có.
Lê Mộc tim như ngừng đập, đây chính là người mà hắn yêu, nữ nhân vì bảo vệ hắn mà có thể mang theo công thế đầy mặt.
"Về phần Hàn công tử nói những việc này..." Lãnh Huyên khóe miệng tràn đầy trào phúng, thế công không giảm nói, "Hàn công tử nói không biết xấu hổ, tôi thì lại ngượng ngùng nghe a ~ "
Hàn Vũ nghe được Lãnh Huyên lời này, ánh mắt có chút chột dạ trốn tránh một chút.
"Dạo chơi ngoại thành lần đó, Nhâm Kiện bắt giữ tôi và Lê Mộc, anh dám nói anh không biết trước sao?" Lãnh Huyên ánh mắt dừng ở trên người Hàn Vũ, Hàn Vũ lại không nói gì.
"Trộm Hình thị cơ mật, đúng là công lao của anh, cho nên Hàn gia anh mới có thể tiếp tục kéo dài hơi tàn đi xuống, bằng không, dựa vào chuyện mà anh đã làm, anh còn có thể ngồi ở chỗ này?" Lãnh Huyên ánh mắt càng trở nên sắc bén lên.
Hàn Vũ đầu tiên là kinh ngạc mở to hai mắt, tựa hồ thật bất ngờ Lãnh Huyên biết việc này.
Nhưng rất nhanh lại thần tình oán độc, "Cô vậy mà lại biết những chuyện đó? Thì tính sao, tôi làm hết thảy đều là vì Lê Mộc, tôi chưa từng muốn thương hại hắn! Tôi đều là đang bảo hộ hắn!"
"Anh như thế cũng kêu bảo hộ hắn?" Lãnh Huyên khẽ cười nói.
"Hừ, cô đừng quá đắc ý, Lê Mộc lúc ấy nói chỉ cần cùng cô kết hôn sinh đứa nhỏ, thì sẽ trở về bên cạnh tôi, sau đó bọn ta mang theo đứa nhỏ sinh hoạt cả đời." Hàn Vũ lạnh lùng nói, "Cũng không biết cô nữ nhân này làm thế nào mê hoặc hắn, để cho hắn biến thành như vậy!"
Lãnh Huyên thoáng nhíu chặt mày liễu, ánh mắt điều tra nhìn về phía Lê Mộc, Lê Mộc suy tư một chút, phát hiện trong trí nhớ thật là có chuyện này, nhưng này là Lê thiếu trước khi chết đối Hàn Vũ hứa hẹn, cùng hắn hiện tại không quan hệ a!
"Từ từ! Lãnh Huyên anh..." Lê Mộc há mồm muốn giải thích.
Nhìn đến biểu tình sốt ruột của Lê Mộc, Lãnh Huyên yên tâm, nhưng cảm giác không thể khinh địch như vậy buông tha Lê Mộc tên hồn đạm này, một cái mắt đao liền trực tiếp hướng Lê Mộc bổ tới, trên mặt lại là thập phần ôn nhu mà cười nói: "Lão công, câm miệng, được không?"
Nghe lời này, Lê Mộc lập tức phi thường thức thời câm miệng.
(☉_☉)
Lãnh đại lão bản bão nổi, kẻ nào không muốn chết tốc tốc né tránh.
"Tôi nghĩ Hàn công tử vẫn là tự giải quyết cho tốt đi, hôm nay tân khách nhiều, chúng tôi liền không chiêu đãi anh nữa." Lãnh Huyên biểu tình thản nhiên cười cười nhìn Hàn Vũ, "Lê Mộc, chúng ta đi."
Lê Mộc thí điên thí điên đứng lên.
Lúc này đây, Lãnh Huyên thắng được thực hoàn toàn, hoặc là nói, từ ngày Lê Mộc phải lòng nàng, nàng đã thắng rồi.
Lúc này Hàn Vũ cũng đứng lên, nhìn đến một bên bảo mẫu trong lòng ôm Lê bảo bảo, bảo bảo bộ dạng phi thường đáng yêu, bất đắc dĩ Hàn Vũ đối cha mẹ của nó căm thù đến tận xương tuỷ, liên quan đối đứa nhỏ cũng thống hận lên.
"Bản mặt quan tài!" Hàn Vũ đối mặt than của bảo bảo cho đánh giá.
Lê Mộc thần tình hắc tuyến, vừa muốn thay đứa con nhà mình phản bác lại, kết quả không đợi hắn mở miệng, Hàn Vũ ngay tại thời điểm tiến gần sát bảo bảo cẩn thận quan sát, bị đối phương văng nước miếng lên mặt.
"..."
Hàn Vũ ngây người, kịp phản ứng sau thiếu chút nữa phát điên, đờ mờ trước giờ không ai dám phun nước miếng lão tử! Ta sát! Ngươi cái xú tiểu tử!
Lê Mộc thấy thế vội vàng đem khăn tay từ đâu đó ném lên mặt hắn, sau đó bước nhanh đuổi tới phía trước, nhanh chóng đứng kế bên Lãnh Huyên cùng bảo bảo.
Đằng sau Hàn Vũ bắt đến khăn, nhìn màu mặt trên một khối nhạt một khối đậm, còn mang theo hương sữa chỉ tiểu hài tử đặc biệt có.
Hàn Vũ mặt lập tức đen xuống dưới, cầm lấy khăn tay chuyên dụng của bảo bảo, cắn chặt răng, xoay người phẫn hận rời đi.
---
Tác giả trả lời một chút: Có vài tiểu bằng hữu nói việc Hàn Vũ làm việc cho Hình gia không rõ ràng, thật ra Hàn Vũ ngay từ đầu đã xuất hiện cùng Hình Thần Húc, chính là nhân vật 'Ảnh' đưa Nhâm Kiện thoát về Mỹ (chương 38), tai nạn ở đầu truyện lẫn sai khiến nhóm đi xe xám bắt Lê Mộc cũng đều là Hàn Vũ ra tay theo lệnh Hình Thần Húc, vài chương trước nhắc đến Hàn Vũ từng vài lần trở về chính là để làm những việc này.
Đương nhiên nói như thế ko có nghĩa là hắn toàn tâm toàn ý muốn giết Lê Mộc theo lệnh Hình gia, cho nên lúc ở đầu truyện Lê Mộc bị tai nạn xe ngay lập tức có người đưa đến bệnh viện tiện thể xóa chứng cứ (nhưng vẫn để sót dấu vết khiến Lê thiếu phát hiện ra), nhóm người xe xám sau khi chuyển Lê Mộc cho người của Hình Thần Húc thì quay đầu về hướng ngược lại báo cho Lê gia.
Có thể nói là Hàn Vũ tên này có phần...!ừ...!tham và hai mang, vừa muốn quyền vừa muốn tình.
Lúc còn làm việc cho Hình gia thì nhất nhất theo lệnh nhưng vẫn lén chừa một đường sống cho Lê Mộc, Hình gia sắp bại thì hắn đổi phe trộm cơ mật luôn, cho nên Lê lão gia tử mới tha cho hắn và Hàn gia.