Phệ Tâm Cổ

Mặc dù từ khi vào thu tới nay Nghiêm Hạo Thần vẫn ngựa không ngừng vó câu mà chạy theo lịch trình, Hoắc Kiếm cũng bận rộn đi sớm về trễ, nhưng dù sao ở cùng dưới mái hiên, hai người vẫn có không ít thời gian ở cùng nhau, có thể cùng nhau thưởng thức tay nghề của dì Ngô, hoặc là mở một concert nhỏ trong phòng nghe nhìn đã chất một đống tư liệu thật dày về Nghiêm Hạo Thần, hay là… phía sau cánh cửa đóng kín của căn phòng làm chuyện thiếu nhi không nên xem.

Thật ra làm tình trong trời rét lạnh là một chuyện rất hưởng thụ. Không cần lo dấu vết để lại quần áo che không hết nữa, trong lúc làm chảy ra một tầng mồ hôi, cũng không dính ngấy khó chịu như mùa hè, thân thể kề nhau trong không khí rét lạnh mang theo nhiệt độ ấm áp thoải mái. Ngay cả sau khi làm bị anh khẽ ôm ngủ cũng không cảm thấy ghét nữa, Nghiêm Hạo Thần có mấy lần nửa đêm tỉnh lại, phát hiện mình thậm chí chủ động chui vào ngực anh —— trong đêm lạnh như vậy, bếp lò hình người cùng nhiệt độ đều quá thích hợp.

Chỉ tiếc hưởng thụ như vậy cũng bị tước đoạt. Lịch trình chế tác album rất chặt, lịch trình cũng rất dày đặc, để tiện cho công việc, gần một tháng qua, Nghiêm Hạo Thần đều ở trong căn hộ của nghệ sị Hoàn Á. Ngoài cửa căn hộ của nghệ sĩ không biết có bao nhiêu chó săn ngồi chờ, Hoắc Kiếm tự nhiên sẽ không làm chuyện nửa đêm mò tới để được lên trang nhất, ngay cả năm ba bữa hẹn ra ăn cơm ngày thường, cũng bởi vì biết công việc của Nghiêm Hạo Thần bận rộn mà không quấy rầy nữa. Trong khoảng thời gian này anh làm nhiều nhất, cũng chỉ sau khi cẩn thận gửi tin xác nhậnn, mới mang các loại nước canh bổ dưỡng tới thăm hỏi.

Nói là thăm hỏi, cũng bất quá là Nghiêm Hạo Thần thừa lúc nghỉ ngơi đi vào trong xe đã đậu thật lâu dưới lầu nơi cậu công tác, uống hết canh, hai người cũng chỉ nói chuyện được mấy câu, dài không tới nửa tiếng, lúc kìm lòng không được tối đa cũng chỉ trao đổi vài nụ hôn, rất đơn thuần.


Người mua làm đến mức này chính thức xem như bị lỗ vốn, vội vàng chạy tới chỉ để làm tùy tùng đưa canh đưa nước, lại gặp được không ăn được, nửa điểm lợi ích cũng không có, không đến cũng được.

Tin nhắn của anh cũng là ngày ngày đúng giờ gửi qua, nhưng cũng là loại nội dung cứng nhắc như “Gió bắt đầu thổi rồi, phải chú ý mặc thêm áo”, hết sức không thú vị.

Thời gian thật giống như trở về khi hai người vừa quen biết, trừ âm nhạc của Nghiêm Hạo Thần, hai người cũng không cùng đi đâu, ngay cả quan hệ thể xác cũng không có. Thật ra thì như vậy không còn gì tốt hơn, dựng nên quá nhiều những mối liên quan vụn vặt ngoài thân thể và tiền bạc, sau này muốn dứt bỏ rất phiền toái, trở về tình trạng rõ ràng là lý tưởng nhất.

Chẳng qua là Nghiêm Hạo Thần lại cảm thấy không quen. Năm đó rời nhà trốn đi, bất quá ba ngày cậu đã quen cuộc sống một mình ra sức làm, vào ở trong nhà Hoắc Kiếm, cậu gần như ngay ngày đầu tiên đã thích ứng với chuyện dưới mái hiên nhiều thêm một người, nhưng dọn đến nhà trọ nghệ sĩ cũng đã gần một tháng rồi, cậu lại vẫn cảm thấy không quen.

Không quen khi mang theo một thân mệt mỏi trở về mở cửa ra lại chỉ có một màu đen, không quen buổi sáng rời giường bàn ăn trống không, cậu thậm chí không quen ngủ một mình trong chăn lạnh lẽo mà làm sao nhiệt độ cũng không thể tăng lên. Trong đêm khuya lạnh thấu xương, Nghiêm Hạo Thần vùi mình trong chăn thật dày, đút headphone nghe tác phẩm mới nhất của thiên hậu, trong thanh âm ngâm nga mệt mỏi của cô mang theo chán chường:



Ni-cô-tin trong điếu thuốc


Cà-phê-in trong cà phê

Và cả mùi hương trên người anh

Em cuối cùng vẫn không cai được

Cái gì cũng không thay thế được




Nghiêm Hạo Thần mở to đôi mắt trong bóng tối. Con ếch trong nước sôi đến khi bị vớt ra mới phát hiện, thì ra chính mình đã sớm bị nấu chín.

Thấm thoắt ở cùng anh nửa năm, scandal lúc trước đã im hơi lặng tiếng từ lâu, quay chụp xong Nghiêm Hạo Thần cài lại từng nút áo sơ mi, nhìn ***g ngực sạch sẽ của mình.

Đã đến lúc chuyển ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận