Phế Thê Trọng Sinh - Kim Nguyên Bảo

Edit + beta: Iris

Cức Hi bỗng bay ra cách Ô Nhược một trượng, tức giận trừng mắt Ô Nhược: "Ngươi dám hút linh lực của bổn tọa."

Ô Nhược không thể tin được cúi đầu nhìn thân thể của mình: "Ta có hút linh lực của ngươi hả?"

Quả thật cậu có cảm nhận được một cổ linh lực chui vào người mình, giống như ở tiệc mừng thọ của Ô Thần Tử vậy, trong cơ thể cậu đột nhiên có thêm một cổ linh lực khác.

Cức Hi từ trên không đáp xuống đất: "Không phải ngươi thì là ai?"

Nếu không phải hắn trốn nhanh, có khi linh lực trong cơ thể hắn đã bị hút đi hết rồi.

"Quả thật trong cơ thể ta đột nhiên có thêm một cổ linh lực, nhưng mà..." Ô Nhược hoang mang ngẩng đầu nhìn hắn: "Ta hút linh lực của ngươi bằng cách nào?"

"Sao bổn tọa biết được." Cức Hi thấy cậu thật sự không biết thì cũng hết tức giận: "Có phải trên người ngươi có pháp bảo hút linh lực của người khác không?"

Ô Nhược lắc đầu: "Nếu ta mang theo pháp khí như hút linh lực của người khác, vậy linh lực của Đản Đản cũng sẽ bị ta hút rồi."

Trừ khi cậu cầm pháp khí nhắm ngay Cức Hi mới có thể hút linh lực của một mình hắn.

Cức Hi ngẫm lại thấy cũng đúng, ngay sau đó sắc mặt đại biến, vội nói một câu "đừng nói với ai là quen với bổn tọa" liền biến mất ngay trước mặt Ô Nhược và Đản Đản.

Ngay sau đó, một bóng đen xuất hiện ngay chỗ Cức Hi vừa biến mất.

Người tới là một nam tử tuấn mỹ, mái tóc dài xõa sau lưng, mày kiếm vừa dài vừa dày, đôi mắt đen không có tròng trắng, mặc hoa bào màu đỏ có thêu phù văn Ma tộc, ngón tay thon dài cầm một cây sáo ngọc màu đỏ, trông như một công tử hòa nhã nhưng cả người lại tản ra hơi thở tà ác.

Ô Nhược thấy đối phương là Ma tộc, nhanh chóng chạy đến ôm Đản Đản vào ngực.

Nam tử Ma tộc nhìn thoáng qua cục đá dưới chân, lạnh lùng nói: "Cức Hi đâu?"

Ô Nhược nhớ đến câu nói trước khi đi của Cức Hi, liền tỏ vẻ không hiểu cảnh giác nhìn nam tử Ma tộc, thầm suy đoán từ khi Cức Hi đến Hoàng Đô Thành thì chưa từng ra khỏi phủ, có khả năng là vì nam nhân này, mà vừa rồi Cức Hi dùng ma lực nên nam nhân này mới chạy đến đây.

Đản Đản ngẩng khuôn mặt nhỏ đáng yêu lên, chớp đôi mắt xinh đẹp: "Gia gia, ngươi nói cái gì vậy?"

Gia gia? Nam tử Ma tộc âm lãnh nhìn về phía đứa nhỏ trong ngực Ô Nhược.

Ô Nhược co rút khóe miệng, chắc chắn đứa nhỏ này cố ý kêu như vậy.

Nam tử Ma tộc đột nhiên híp đôi mắt lạnh băng, bay đến trước mặt Ô Nhược, vẫn luôn nhìn chằm chằm đứa bé xinh đẹp trong ngực Ô Nhược.

Ô Nhược vội ôm chặt bé vào lòng để bảo vệ.

Đúng lúc này, một đạo hắc quang phóng tới, đánh vào người nam tử Ma tộc.

Nam tử Ma tộc rùng mình, bay ra tránh xa Ô Nhược.

Sau đó, một thân ảnh màu xanh biển xuất hiện trước mặt Ô Nhược, che chở trước người Ô Nhược.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui