Phế Thê Trọng Sinh - Kim Nguyên Bảo

Edit + beta: Iris

Ô Nhược không những có dược liệu mà còn có cả pháp khí nên không cần ra ngoài, nhưng khi cách tỷ thí còn mười ngày vẫn phải đến võ tràng hoàng gia báo danh kiểm tra linh giai.

Chờ đến ngày báo danh cuối cùng, Ô Nhược mới cùng mấy người Ô Tiền Thanh và sư phụ của Ô Hi - Ô Thần Lưu đến võ tràng hoàng gia báo danh kiểm tra linh giai.

Lúc này, người đến báo danh không nhiều lắm, chỉ có hơn trăm người xếp hàng kiểm tra, chờ có kết quả kiểm tra mới đến giai đoạn sắp xếp tỷ thí, nên nếu có người muốn nói dối linh giai để thắng cuộc tỷ thí là chuyện không thể nào.

Khoảng nửa canh giờ sau thì đến lượt Ô Thần Lưu kiểm tra linh giai.

Kiểm tra linh giai rất đơn giản, chỉ cần đưa linh lực của mình vào pháp khí Kính Linh Quang, Kính Linh Quang sẽ hiển thị linh giai của người dự thi.

Sau khi Ô Thần Lưu đưa linh lực vào, Kính Linh Quang lập tức hiển thị số chín.

Mọi người kinh hô.

"Lại thêm một thuật sư cửu giai, hắn là ai a? Sao ta chưa từng gặp qua người này? Hình như trong mười đại gia tộc đâu có hắn?"

"Hắn là tiền bối Ô Thần Lưu, là người Ô gia, cùng thế hệ với Quốc Sư đại nhân, nhưng vì nguyên nhân nào đó nên bị đuổi khỏi Ô gia, ngươi không quen hắn cũng bình thường thôi, bình thường hắn rất ít lộ mặt trước công chúng."

"Thảo nào ta chưa gặp hắn bao giờ, nhưng người Ô gia có ngốc không thế, vậy mà lại đá thuật sư cửu giai đi."

"Cho dù có bị Ô gia đá đi thì hắn vẫn phải về dự thi, đoạt thứ hạng cho Ô gia đấy thôi."

"Nói cũng phải."

Ô Thần Lưu như thể không nghe thấy âm thanh nghị luận nào, đi một mạch đến chỗ báo danh.

Con cháu phụ trách đăng ký báo danh ghi tên hắn vào mục thuật sư cửu giai trong danh sách.

Ô Thần Lưu đăng ký xong thì quay lại, liền thấy mấy người xếp đằng sau Ô Nhược thúc giục: "Người phía trước kia, rốt cuộc ngươi có muốn báo danh dự thi hay không, nhanh kiểm tra đi chứ, phía sau còn rất nhiều người chờ đây này."

Ô Thần Lưu nhìn cái tay đang đặt trên Kính Linh Quang của Ô Nhược, nhưng lại không phát ra miếng linh lực nào.

Con cháu phụ trách kiểm tra linh giai mất kiên nhẫn, nếu không phải tại Ô Nhược đi chung với Ô Thần Lưu, hắn đã đuổi người khỏi đại sảnh báo danh từ lâu rồi: "Ngươi chỉ cần đưa linh lực vào Kính Linh Quang, Kính Linh Quang sẽ hiển thị linh giai của ngươi."

Ô Tiền Thanh vẻ mặt áy náy nói với con cháu phụ trách kiểm tra linh giai: "Thật xin lỗi, con trai ta không có linh lực nên không thể phát ra linh lực, có thể xếp cho nó tham gia tỷ thí bên nhất giai linh lực hay không?"

Vừa nói ra liền có người châm chọc: "Ngươi lừa ai a? Mười đại gia tộc có ai mà không có linh lực? Ta thấy các ngươi muốn trà trộn vào bên nhất giai để giành chiến thắng thì có."

Ngay sau đó lại có người nói: "Hắn lớn như vậy mà còn không biết xấu hổ đi tham gia tỷ thí nhất giai sao? Các ngươi có biết bên nhất giai có những ai không? Nơi đó toàn là con nít ba bốn tuổi thôi đó, hắn báo danh bên nhất giai không sợ mắc cỡ đến chết sao."

Ô Tiền Thanh và Ô Hi tức đến đỏ mặt, nếu không phải tỷ thí có quy định, ai lại nguyện ý để người thân của mình bị cười nhạo như vậy chứ.


Ô Nhược suy tư nhìn Kính Linh Quang, không để ý tới trào phúng của người khác.

Ô Thần Lưu muốn nói giúp Ô Nhược vài câu, liền nghe con cháu phụ trách kiểm tra nói: "Nếu hắn thật sự không có linh lực, vậy các ngươi tìm tộc trưởng gia tộc đến chứng minh đi."

"Lão phu chính là tộc trưởng của bọn họ." Một giọng nói truyền đến.

Ô Thần Lưu và Ô Tiền Thanh, Ô Hi xoay người lại.

Tộc trưởng Ô gia đi đến bên người Ô Nhược, nói với con cháu kiểm tra linh lực: "Hắn là con cháu chi thứ Ô gia chúng ta, vừa sinh ra đã không có linh lực, các ngươi để hắn báo danh tham gia tỷ thí nhất giai đi."

Con cháu phụ trách kiểm tra linh lực và đăng ký báo danh thấy đúng là tộc trưởng Ô gia, lập tức cúi người gật đầu, ghi tên Ô Nhược lên danh sách tỷ thí nhất giai.

Những người khác đều dùng ánh mắt châm chọc coi thường nhìn Ô Nhược, nhưng lại không dám làm trò trước mặt tộc trưởng Ô gia.

Ánh mắt Ô Nhược khẽ động, nói cảm tạ với tộc trưởng Ô gia.

Vừa rồi cậu do dự không biết có nên bại lộ linh lực của mình hay không, nào ngờ tộc trưởng Ô gia lại giúp cậu giải quyết nan đề này.

Ô Tiền Thanh và Ô Hi cũng cảm tạ tộc trưởng Ô gia.

Tộc trưởng Ô gia nói với Ô Thần Lưu: "Đệ đi với ta."

Hắn kéo người đến một góc.

Ô Thần Lưu nhìn tộc trưởng Ô gia, giật giật khóe miệng: "Đại ca."

Tộc trưởng Ô gia hừ lạnh: "Đệ còn nhớ rõ người đại ca như ta a? Ta còn tưởng rằng đệ quên luôn mình là người Ô gia rồi cơ."

Ô Thần Lưu: "..."

Tộc trưởng Ô gia thấy hắn im ru lại thêm bực bội: "Chuyện này cũng đã qua lâu rồi, ngươi không định về lại Ô gia sao?"

"Nếu lúc trước Ô gia đã đuổi đệ đi, vậy bây giờ các ngươi dùng danh nghĩa gì để đệ trở lại?" Ô Thần Lưu không muốn quay lại Ô gia chút nào, về để làm trâu làm chó cho Ô gia chắc, bây giờ hắn chỉ muốn bảo vệ mái ấm của hắn và thê tử hắn thôi.

"Đệ..." Tộc trưởng Ô gia hừ lạnh: "Bỏ đi, ngươi không trở về cũng được, chỉ hy vọng khi Ô gia cần ngươi hỗ trợ, ngươi sẽ trở về."

Ô Thần Lưu không gật đầu, nhưng cũng không từ chối.

Tộc trưởng Ô gia ghét nhất thái độ này của hắn, phất tay: "Cút cút cút, đừng làm ta chướng mắt."

Ô Thần Lưu xoay người chuẩn bị rời đi, đột nhiên quay lại chỉ vào Ô Hi nói: "Đại ca, đó là đệ tử quan môn của ta, tên Ô Hi, là con cháu chi thứ Ô gia."

Hắn nói lời này là muốn tộc trưởng Ô gia chiếu cố mấy người Ô Hi.


Tộc trưởng Ô gia bỗng cau mày, há miệng thở dốc, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng chỉ thở dài: "Đã biết, các ngươi đi đi."

"Được." Ô Thần Lưu trở lại bên cạnh đám Ô Hi.

Ô Hi vui mừng ôm cánh tay Ô Thần Lưu, làm nũng nói: "Sư phụ, vừa nãy ta kiểm tra linh lực đã đạt đến tứ giai, ngươi có thưởng gì cho ta không a?"

Ô Tiền Thanh đứng phía sau gõ đầu nàng: "Không biết lớn nhỏ, không được vô lễ với sư phụ."

Thật ra trong lòng ông cũng rất vui mừng khi nữ nhi thăng linh giai nhanh như vậy, đương nhiên, này ít nhiều gì cũng là công dạy dỗ của Ô Thần Lưu.

Ô Thần Lưu nghiêm túc suy nghĩ: "Trở về ta sẽ xem thử trong kho có pháp khí gì hợp với ngươi không."

"Cảm ơn sư phụ."

Ô Thần Lưu hơi mỉm cười: "Chúng ta về thôi."

"Tiểu Nhược, chúng ta về." Ô Tiền Thanh nói với Ô Nhược, lại thấy Ô Nhược vẫn không nhúc nhích nhìn cổng lớn.

Ông nheo mắt nhìn theo, chỉ thấy Ô Ngọc và đám người Ô gia trẻ tuổi đi vào đại sảnh.

Ô Ngọc thấy bọn Ô Nhược thì cười tươi nói: "Tam thúc, Tiểu Nhược, Tiểu Hi, đã lâu không gặp, các ngươi tới đây để báo danh kiểm tra sao?"

Ô Hi thở phì phò trừng hắn.

Ô Tiền Thanh đã nghe Ô Nhược kể chuyện của Ô Trúc có liên quan đến Ô Ngọc từ lâu, nhưng trước khi chuyện được điều tra rõ, ông cũng không tiện trở mặt, nên chỉ gật đầu.

Ô Nhược cong môi cười: "Đúng vậy."

Thật tốt quá, người này rốt cuộc cũng chịu ra khỏi Yêu tộc.

Ô Ngọc còn định nói gì đó thì nghe có người hô: "Ô Ngọc, ngươi nhanh đến đây, ta xếp hàng giúp ngươi rồi này, ngươi chỉ cần trực tiếp đến kiểm tra linh lực rồi báo danh là được."

Ô Ngọc vẻ mặt xin lỗi nói với Ô Tiền Thanh: "Tam thúc, ta đi kiểm tra linh lực trước."

"Ừ, mau đi đi."

Ô Ngọc đến chỗ đồng bạn, đồng bạn hắn lập tức hỏi: "Ô Ngọc, mấy người đó là ai vậy?"

Ô Ngọc giải thích: "Một người là tam thúc ta, hai người kia là con trai con gái tam thúc."

Đồng bạn Ô Ngọc xùy một tiếng: "Thì ra cái người không có miếng linh lực nào là đường đệ ngươi a, khuyên ngươi sau này đừng ở nơi đông người tỏ ra quen biết hắn, đúng là mất mặt, tốt nhất đừng đứng chung với bọn họ, tránh mất mặt theo."


Ô Hi đứng cách đó không xa, nghe được lời này thì tức giận muốn đi lên đánh người.

Ô Tiền Thanh đen mặt nói: "Đừng để ý đến loại người này."

Ô Thần Lưu nhàn nhạt nói: "Tiểu Hi, cha ngươi nói đúng, loại người này không đáng để ngươi tức giận."

"Ta chỉ tức thay nhị ca thôi." Ô Hi đỏ mắt nói.

"..." Ô Nhược nhìn thật sâu đồng bạn Ô Ngọc như muốn nhớ kỹ người này, sau đó an ủi Ô Hi: "Ta không sao, muội không cần khổ sở thay ta, có linh lực hay không đã là chuyện được định sẵn."

Đồng bạn Ô Ngọc khinh thường liếc bọn họ một cái: "Ô Ngọc, đến lượt ngươi, ngươi nhanh đi kiểm tra đi."

Dư quang khóe mắt Ô Ngọc đảo qua Ô Hi đang tức giận, đáy mắt hiện lên tia cười lạnh, đi lên một bước, đặt tay lên Kính Linh Quang, ngay sau đó Kính Linh Quang hiện lên số sáu.

Đồng bạn Ô Ngọc vui vẻ nói: "Ô Ngọc, ngươi lại thăng thêm một giai, trời ạ, ngươi cũng quá nghịch thiên đi, ta nhớ trước tứ tộc tiết ngươi chỉ mới ngũ giai, bây giờ chưa được bao lâu đã thăng thêm một giai."

Đáy mắt Ô Tiền Thanh và Ô Hi hiện lên kinh ngạc, lúc Ô Ngọc ra ngoài rèn luyện chỉ mới tứ giai, bây giờ mới nửa năm mà đã thăng hai giai. Linh giai còn cao hơn cả Ô Tiền Thanh, lúc trước Ô Tiền Thanh vì bị thương nên cứ ngừng lại ở ngũ giai mãi, đoán chừng sang năm mới sẽ thăng thêm một giai, hoặc là suốt cả đời này cứ ngừng ở ngũ giai.

Ô Nhược nhìn số "sáu" trên Kính Linh Quang, ánh mắt khẽ động.

Ô Ngọc vui mừng cười: "Đúng vậy, ta cũng không ngờ sẽ thăng giai nhanh như vậy."

Hắn quay đầu nhìn mấy người Ô Nhược: "Tam thúc, Tiểu Hi, Tiểu Nhược, ta lên lục giai rồi."

Ô Hi hừ lạnh.

Ô Tiền Thanh gật đầu.

Ô Nhược mỉm cười chúc mừng: "Chúc mừng ngũ ca, hy vọng ngũ ca tiếp tục cố gắng, nhanh chóng lên thất giai."

"Sẽ lên thôi."

Ô Nhược xoay người nói với Ô Tiền Thanh: "Cha, chúng ta đi."

Ô Hi vừa nghe đi liền nhanh chóng lôi kéo Ô Thần Lưu rời đi, bởi vì nàng rất không thích ở cùng đám người Ô Ngọc.

Sau khi bọn họ rời đi, Ô Ngọc ngừng cười, hỏi đồng bạn: "Thuận Nhân, tam thúc ta mấy giai?"

Ô Thuận Nhân trào phúng: "Lúc nãy hắn kiểm tra chỉ có ngũ giai, còn thấp hơn ngươi, uổng cho ngươi nói hắn là thuật sư có thiên phú nhất trong tộc ngươi, ta thấy chỉ có thế là cùng, Ô Ngọc, chỉ cần ngươi cố gắng thêm chút nữa, nói không chừng mười mấy năm sau là có thể thăng lên cửu giai."

Ô Ngọc mắt sáng lên khi nghe được hai chữ cửu giai, hận không thể lập tức biến thành thuật sư cửu giai.

Ô Thuận Nhân vỗ vai hắn: "Nhanh báo danh đi."

"Được."

Ô Ngọc và Ô Thuận Nhân báo danh xong liền rời đi cùng đồng bạn khác.

Tộc trưởng Ô gia vẫn luôn đứng ở một góc nhìn bọn họ rời đi rồi đến chỗ báo danh, kéo con cháu phụ trách đăng ký báo danh đến chỗ không người, nhỏ giọng nói vài câu.

Con cháu phụ trách đăng ký nghe tộc trưởng Ô gia nói xong, nói: "Này... Này không tốt lắm đi? Nếu như bị người khác phát hiện, ta sẽ bị xử trí."


Tộc trưởng Ô gia đảm bảo với hắn: "Chuyện này ngươi không cần lo, nếu bại lộ sẽ có Quốc Sư đại nhân chịu trách nhiệm thay ngươi, tuyệt đối sẽ không để ngươi bị phạt."

Con cháu phụ trách đăng ký hỏi: "Thật không?"

Tộc trưởng Ô gia lấy một xấp ngân phiếu trong tay áo ra, lén nhét vào tay người phụ trách đăng ký: "Thiên chân vạn xác, ngươi yên tâm mà làm."

Con cháu phụ trách đăng ký vội nhét ngân phiếu vào tay áo, sau đó lén lút đo độ dày, phát hiện rất nhiều ngân phiếu lập tức sảng khoái đáp ứng: "Được, chờ báo danh kết thúc ta sẽ làm như vậy."

Tộc trưởng Ô gia hài lòng cười, lại dặn hắn nhất định phải nhớ kỹ mới rời khỏi đại sảnh báo danh.

Con cháu phụ trách đăng ký cong môi cười châm chọc: "Còn nói là con cháu tộc mình, có ai lại hại người trong tộc như vậy bao giờ? May mà ta không phải người Ô gia."

Hắn trở lại chỗ báo danh đăng ký, chờ mọi người kết thúc báo danh liền lén lút nhìn xung quanh xem có ai gần đó không, tiếp theo vội lật đến trang báo danh của Ô Nhược, dùng nước thuốc đặc thù lau tên Ô Nhược trên danh sách tỷ thí nhất giai rồi điền tên vào danh sách bát giai ở trang sau, sau đó giao danh sách báo danh đăng ký cho chủ quản.

Ô Nhược không hề biết chuyện bị sửa lại danh sách tỷ thí, sau khi về Hắc phủ thì dẫn Ô Hi và Ô Tiền Thanh về sân, rồi lại ngồi xe ngựa rời Hắc phủ.

Cậu không kêu phu xe đánh xe rời đi, chỉ ngồi đợi ở bên trong, thủ vệ hộ vệ tò mò nhìn hành động kỳ quái của Ô Nhược, thật sự không đoán được Ô Nhược đang làm gì trong xe ngựa.

Một canh giờ rưỡi sau, Ô Nhược ra khỏi xe ngựa, trên mặt đầy vẻ phẫn nộ, bước vào đại sảnh Hắc phủ.

Hắc Tuyển Đường đang thương lượng công chuyện với Hắc Tuyển Dực thì bị vẻ mặt tức giận của cậu dọa sợ: "Đại tẩu, tẩu sao vậy? Ai chọc giận tẩu vậy?"

Ô Nhược tức giận cầm ly nước của Hắc Tuyển Dực uống sạch, đặt ly xuống bàn "cạch" một tiếng thật mạnh, tức khắc cái ly nứt làm đôi: "Không có gì."

Hắc Tuyển Dực: "..."

Tức thành như vậy mà lại bảo không có gì?

Hắc Tuyển Đường lén lút nói vào tai Hắc Tuyển Dực: "Đại ca, có phải tối qua ca hầu hạ đại tẩu không chu đáo hay không?"

Hắc Tuyển Dực liếc hắn một cái, đẩy đầu hắn ra, hỏi: "Thật sự không có chuyện gì?"

"Thật sự không có chuyện gì." Ô Nhược lạnh lùng cười: "Ta còn đang cực kỳ vui mừng đây."

"Đại tẩu, có phải tẩu đang bóng gió không a? Vẻ mặt tẩu có chỗ nào vui đâu?"

Ô Nhược trừng hắn: "Ta nói ta vui thì tức là vui, còn năm ngày nữa là tỷ thí mười đại gia tộc, đến lúc đó ngươi nhất định phải xem ta thi đấu thật kỹ, hơn nữa còn phải cược ta thắng."

"Tất nhiên rồi."

"Cược toàn bộ gia sản của ngươi vào ta."

Hắc Tuyển Đường: "..."

Hắc Tuyển Dực: "..."

°°°°°°°°°°

Đăng: 30/11/2021


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận