Phế Vật Cuồng Thê: Cực Phẩm Thất Tiểu Thư

CHƯƠNG 244: VÔ NGỮ, PHẬT TỔ ĐẠI TỪ ĐẠI BI

Editor: Luna Huang
Nếu như có thể, nàng nguyện ý làm bằng hữu với Dạ Thương Lan, không liên quan tới cảm tình nam nữ, chỉ là đối với hắn đã từng cố chấp yêu Phượng U như vậy có đồng tình.

Lan Thương làm đại tướng của thần giới, thống lĩnh thần binh đâu chỉ phàm kỷ, bên người càng không thiếu nữ nhân, thế nhưng ngay cả như vậy, hắn vẫn hắn vẫn Phượng U, dù cho mấy vạn năm, có thể nói, Phượng U được hắn quải niệm như vậy cho dù Mộ Quân Tà phụ nàng cả đời này nàng cũng là không thua thiệt.

Đều nói người trọng tình nghĩa tâm địa từ trước đến nay sẽ không kém, cho nên nàng nguyện ý bắt đầu một lần nữa với Dạ Thương Lan, lấy thân phận của Cố Khuynh Thành làm bằng hữu với Dạ Thương Lan.

Chỉ là…

Nếu Dạ Thương Lan không muốn, nàng cũng không cưỡng cầu.

“Nói như ngươi vậy, ta còn có thể nói không được sao?” Khóe miệng của Dạ Thương Lan toát ra một cười khổ, thanh âm càng bi thương, kỳ thực Cố Khuynh Thành cùng Phượng U, trong xương vẫn có chút tương tự chính là người quật cường, một khi nhận định một người cho dù biết kết cục sau cùng sẽ là đầu rơi máu chảy, mình đầy thương tích, như trước cố chấp kiên quyết sẽ không quay đầu lại.

Chính là bởi vì biết điểm này, Dạ Thương Lan mới buông tay, có lẽ tòng thủy chí chung kết cục đợi hắn, cũng chỉ buông tay, chỉ có như vậy hắn mới có thể tiếp tục ở lại bên người Cố Khuynh Thành, mới có thể tiếp tục bảo vệ nàng.

Nhiều năm trước, không bảo vệ được Phượng U, như vậy hôm nay thủ hộ nàng cho tốt, không để cho nàng có kết cục như Phượng U là được.

“Đã như vậy, A Thất nàng nên buông tay.” Thanh âm của Mộ Quân Tà bỗng nhiên truyền đến, phá vỡ bầu không khí ôn hòa khó có được giữa hai người.

Cố Khuynh Thành cười khẽ một tiếng, muốn buông Dạ Thương Lan ra lại bị Dạ Thương Lan nắm cả vòng eo, Cố Khuynh Thành vẻ mặt bất đắc dĩ, đang nghĩ ngợi để Dạ Thương Lan buông tay, lại nghe được Dạ Thương Lan thấp giọng nói: “Ngươi giúp ta một lần, chọc giận tên kia.”

Mỗi lần so sánh với Mộ Quân Tà, thua đều là hắn, hắn thua đến mặt mũi lót bên trong áo hay chăn cũng bị mất, hiện nay tự nhiên là đòi lại bao nhiêu, hay bấy nhiêu.

Cố Khuynh Thành cũng nghe được ý tứ của Dạ Thương Lan, bất đắc dĩ nhẹ nhàng cười, cũng không có đẩy Dạ Thương Lan nữa, nàng cũng muốn nhìn một chút, tôn thượng đại nhân bình thường lãnh tĩnh tự giữ có thể ăn dấm hoàn toàn không để ý mặt mũi hay không?

Nghĩ như vậy, Cố Khuynh Thành càng ngày càng cảm thấy hứng thú.

Đáng tiếcm nàng còn không có đắc ý bao lâu, Mộ Quân Tà nhẹ nhàng giương tay một cái, một cổ lực lượng cường đại tạch bọn họ ra, Cố Khuynh Thành còn chưa kịp phản ứng, cả người rơi xuống trong lòng Mộ Quân Tà, sau đó Mộ Quân Tà mang theo giọng nguy hiểm truyền đến: “A Thất, nàng lại không ngoan, có phải bổn tôn quá dung túng nàng hay không?”

Ngạch…

Vọng Thư Uyển
Đây là uy hiếp, nguy hiểm điển hình!

Cố Khuynh Thành tức giận đến hàm răng ngứa, thế nhưng vừa nghĩ tới cái loại nghiêm phạt này của Mộ Quân Tà, tức giận đến không có tính tình, lúc này bĩu môi cúi đầu đâm ngực của Mộ Quân Tà: “Không phải là chỉ đùa với ngươi sao, ngươi làm gì phát lửa lớn như vậy?”

“Vui đùa?” Ánh mắt của Mộ Quân Tà híp một cái, bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, trong lòng Cố Khuynh Thành lộp bộp một chút, có chút sợ nhìn về phía Mộ Quân Tà, một giây kế tiếp cái hơn của Mộ Quân Tà rơi xuống, hoàn toàn không cố kỵ Dạ Thương Lan vẫn còn ở đây, Cố Khuynh Thành mặt nhỏ đỏ lên, hai tay để giữa hai người, muốn đẩy Mộ Quân Tà ra.

Cũng không biết là Mộ Quân Tà cố ý không dùng lực, hay dưới tình thế cấp bách, lực đạo của Cố Khuynh Thành quá lớn, liền đẩy được Mộ Quân Tà ra.

“Mộ Quân Tà, ngươi cố ý!” Dạ Thương Lan chinh lăng chỉ chốc lát, lập tức phản ứng kịp, gầm nhẹ một tiếng.

“Bổn tôn chính là cố ý, thế nào?”

Không sai, kỳ thực Mộ Quân Tà là cố ý, nữ nhân của hắn, ai dám mơ ước đó chính là muốn chết, hết lần này tới lần khác hiện tại hắn không thể giết Dạ Thương Lan, không thể làm gì khác hơn là chọc Dạ Thương Lan giận, để Dạ Thương Lan biết khó mà lui, đồng thời cũng là tuyên thệ chủ quyền của mình, nói cho Dạ Thương Lan, Cố Khuynh Thành là nữ nhân của hắn, muốn động thủ động cước phải qua hắn trước.

Bất quá, lấy thực lực của Dạ Thương Lan, muốn hắn hơn chỉ sợ tu luyện lại hơn vạn năm nữa đều không được.

Nên, Mộ Quân Tà rất tự tin, Dạ Thương Lan căn bản không có khả năng đem Cố Khuynh Thành mang khỏi hắn, không chỉ có là Dạ Thương Lan, bất luận kẻ nào cũng chớ vọng tưởng tách hắn cùng Cố Khuynh Thành, cho dù là thần hoàng Ngu Tật!

Nói cho cùng, Mộ Quân Tà vẫn có chút lo lắng Cố Khuynh Thành, tựa như Dạ Thương Lan nói một dạng, nếu như Ngu Tật biết trên người Cố Khuynh Thành có thần lực của Phượng U, chỉ sợ Cố Khuynh Thành thực sự rất nguy hiểm, xem ra, quả thực cần để cho Cố Khuynh Thành mau chóng đề thăng thực lực, bằng không nếu là đụng tới linh hồn hắn bất ổn, Ngu Tật vừa vặn tìm tới cửa, lấy toàn bộ lực khi đó của hắn cũng vô pháp để Cố Khuynh Thành bình yên vô sự.

Nghĩ vậy, Mộ Quân Tà dũ phát kiên định, ngày mai nhất định phải để cho Cố Khuynh Thành tiến nhập Đoạn Thiên tháp tu luyện!

Có lẽ là cảm giác được áp suất của Mộ Quân Tà đột như kỳ lai thấp, Dạ Thương Lan cũng không có tính toán với Mộ Quân Tà nữa, mà là ngồi xuống với hai người bọn họ, tinh tế thương thảo.

“Nói thật, Mộ Quân Tà ngươi nên biết, trước Ngu Tật thì có chứa nhiều bất mãn với Phượng U, nếu như hắn biết, Cố Khuynh Thành tồn tại ta thực sự rất lo lắng ngươi vô pháp bảo trụ Cố Khuynh Thành.” Dù sao, hôm nay Mộ Quân Tà chỉ là linh hồn thể, cũng không phải là chân thân, thực lực vốn là có hạn chế, nếu là gặp mặt xảy ra vấn đề, vậy thật chẳng khác nào đưa Cố Khuynh Thành vào tuyệt lộ.

“Điểm này, ngươi không cần phải lo lắng, bổn tôn tự có sắp xếp.” Mộ Quân Tà vung tay lên, trực tiếp để Cố Khuynh Thành ngồi ở trên chân của hắn, mà bàn tay của hắn, đặt trên bụng Cố Khuynh Thành, cử chỉ như vậy đâu chỉ thân mật đơn giản là không có khoảng cách được không?

Một bên, Dạ Thương Lan thấy nghiến răng nghiến lợi, hết lần này tới lần khác Cố Khuynh Thành cảm thấy ngồi trên đùi nam nhân nhà mình không có việc gì, mà Mộ Quân Tà chắc là sẽ không để Cố Khuynh Thành ly khai, thế nhưng Cố Khuynh Thành vẫn là cố kỵ chút mặt mũi của Dạ Thương Lan, muốn đứng lên, thế nhưng khí lực trên tay Mộ Quân Tà rất lớn, căn bản không có nửa điểm ý tứ để cho nàng rời đi.

Thử vài lần, Cố Khuynh Thành quả đoán buông tha, bởi vì khí lực của Mộ Quân Tà thật sự là quá lớn, nàng cũng không nguyện vào lúc này quét mặt mũi của Mộ Quân Tà, phải biết rằng nam nhân không có bao nhiêu người không chú trọng mặt mũi.

Có lẽ, có đôi khi tính kế người, Cố Khuynh Thành rất nỡ hạ thủ, nhưng trên thực tế nàng cũng là một nữ nhân, lòng của nàng rất nhỏ, chỉ có thể có một người, về phần Dạ Thương Lan, nàng chỉ có thể nói xin lỗi.

Dạ Thương Lan tự nhiên cũng nhìn thấu, Cố Khuynh Thành giãy giụa cho dù Cố Khuynh Thành cuối cùng lựa chọn Mộ Quân Tà, cũng không thừa nhận nàng đã từng lưu ý cảm thụ của hắn, đây cũng đủ rồi.

Nghĩ vậy, Dạ Thương Lan kéo kéo khóe miệng, hướng Cố Khuynh Thành lộ ra cười, ngược lại nhìn về phía Mộ Quân Tà mặt lạnh tiếp tục nói: “Vậy ngươi định làm gì?”

“Ngày mai, sớm tiễn A Thất tiến nhập Đoạn Thiên tháp, bổn tôn trở lại hàn đàm vạn năm rèn luyện linh hồn thể, trong lúc đó do Tu La bảo hộ A Thất.” Đây là biện pháp lưỡng toàn tốt nhất Mộ Quân Tà bây giờ có thể nghĩ tới, phải biết rằng chân thân của hắn vẫn còn trong hàn đàm vạn năm, chỉ có trở lại hàn đàm, mới có thể giúp hắn mau chóng ổn định linh hồn, mà Cố Khuynh Thành cứ giao cho Tu La bảo hộ, hắn tin tưởng, lấy lệnh của hắn Tu La kiên quyết sẽ không cự tuyệt, tương phản còn có thể liều mạng bảo hộ Cố Khuynh Thành.

Nên, trong khoảng thời gian ngắn, an nguy của Khuynh Thành không thành vấn đề.
“Nếu ngươi có nắm chắc như vậy, ta không cần phải nhiều lời nữa. Ta về trước, ngày mai ta sẽ đến tiễn Khuynh Thành tiến nhập Đoạn Thiên tháp.” Nóim Dạ Thương Lan đứng lênm không có cho Cố Khuynh Thành cơ hội nói chuyện, cũng đã sãi bước đi ra Hoa uyển.

vongthuuyen.com
Cố Khuynh Thành thấy bước tiến của Dạ Thương Lan hơi lộ ra cấp thiết, mi tâm nhẹ nhàng vặn một cái: “Ngươi nói, chuyện năm đó, Dạ Thương Lan có phải từng hận Phượng U hay không?” Dù sao, Phượng U đưa đến tiểu thắng trong Ma tộc ở Thần Ma đại chiến, thần giới cũng suýt nữa đổ nát, nàng không tin, Dạ Thương Lan không có hận Phượng U.

Bằng không, hắn cũng sẽ không chỉ trích nàng thờ ơ sinh tử của người khác, cũng sẽ không mắng nàng luôn luôn liên lụy người bên ngoài, nếu như nàng không đoán sai, lời trong lời ngoài của Dạ Thương Lan nói đều là người bị chết trong Thần Ma đại chiến.

Nói cho cùng, chuyện năm đó, Dạ Thương Lan vẫn là oán Phượng U, càng oán Phượng U chọn cái chết hộ toàn bộ Mộ Quân Tà cùng thần giới.

Phải biết rằng năm đó Thần Ma đại chiến, thực lực của Ma tôn, trên bản thân Phượng U, nếu không phải Phượng U hy sinh bản thân, phong ấn Mộ Quân Tà, Ma tộc rất có thể dưới sự hướng dẫn của Mộ Quân Tà, đại thắng thần tộc, nói không chừng thần tộc rất có thể huỷ diệt trong một hồi đại chiến.

Nên, Dạ Thương Lan hận đến không chỉ có là người bị chết trong đại chiến, càng hận lựa chọn của Phượng U, cũng hận bản thân vô pháp bảo toàn Phượng U đi?

“Có thể đi.” Mộ Quân Tà ôm Cố Khuynh Thành, tựa ở trên sô pha, giọng nói khinh đạm, có vẻ thiếu hăng hái tựa hồ không quá nguyện ý nhắc tới Dạ Thương Lan.

Cố Khuynh Thành phốc thử cười một tiếng, ghé vào trên ngực Mộ Quân Tà, cười hì hì nói: “Thế nào, tôn thượng đại nhân cũng sẽ ăn dấm sao?”

“Nàng đây là đang chế nhạo bổn tôn sao?” Chỉ mũi của Cố Khuynh Thành một cái, Mộ Quân Tà nửa uy hiếp nửa đùa giỡn liếc nhìn Cố Khuynh Thành, thật giống như chỉ cần Cố Khuynh Thành dám gật đầu, hắn sẽ nghĩ biện pháp để cho nàng hối hận.

Đáng tiếc, Mộ Quân Tà nghe không được trả lời của Cố Khuynh Thành.

Bởi vì từ lúc mới vừa rồi, động tĩnh của bọn họở trong đại sảnh để Minh Trường Phong Hoa Huyên ở trong phòng nghe qua, nghe tới Dạ Thương Lan ly khai, Minh Trường Phong cùng Hoa Huyên len lén thò đầu ra, thế nhưng không nghĩ tới, vừa ra tới tràng cảnh thân mật như vậy của Cố Khuynh Thành cùng Mộ Quân Tà.

Minh Trường Phong lập tức ngượng ngùng ho khan: “Biểu muội a, các ngươi cũng quá…”

“Ân? Chúng ta làm sao?” Cố Khuynh Thành ngồi dậy, mặt lạnh nhìn về phía Minh Trường Phong, nàng sẽ không quên, hảo biểu ca này của nàng là người của Mộ Quân Tà. Hừ hừ, đầu năm nay huyết mạch đều không đáng tin cậy, biểu ca cư nhiên theo người bên ngoài thiết kế biểu muội như nàng, thật tình… Quá ghê tởm!

“Khụ khụ!” Minh Trường Phong tự nhiên biết, Cố Khuynh Thành vẫn để ý lúc trước hắn cùng đám người Mộ Quân Tà hợp tác, thế nhưng hắn cũng là vô tội nha! Đường đường Tu La Tà đế tự mình động thủ buộc hắn, hắn nào dám không đáp ứng, trừ phi hắn không muốn sống nữa.

Huống chi, Tu La Tà đế là người xấu dĩ nhiên dùng Hoa Huyên uy hiếp hắn, hắn lại không thể mắt mở trừng trừng nhìn Hoa Huyên chết ở trong tay Tu La Tà đế, cũng chỉ có thể đáp ứng rồi.

Ô ô… Nghĩ đến đây, Minh Trường Phong thật là khóc không ra nước mắt, rõ ràng là Tu La Tà đế làm chuyện xấu lại cần hắn chịu tiếng xấu thay cho người khác, hắn dễ sao…

“Được rồi, chớ bày vẻ mặt cầu xin, ta lại không có ý định truy cứu ngươi.” Ngay cả Mộ Quân Tà nàng cũng không truy cứu, lại làm sao có thể đi truy cứu Minh Trường Phong?
“Biểu muội a, ngươi thực sự là Phật tổ đại từ đại bi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui