Vân Lãng quyết định vừa học lý thuyết vừa thực hành.
Bình thường người khác sẽ học lí thuyết rồi thực hành nhưng cô lại khác.
Việc sở hữu toàn hệ nguyên tố sức mạnh vừa là thế mạnh vừa là thách thức với cô.
Sau một thời gian đọc cuốn sách khái quát quá trình tu luyện ma pháp sư, cô phát hiện ma pháp sư tuy cường đại nhưng thể lực lại yếu ớt, nếu cận chiến với chiến sĩ thì chỉ có cách bỏ mạng vì chiến sĩ cũng có vũ khí đặc biệt đó là chiến kỹ.
Chiến kỹ càng mạnh càng chứng tỏ chiến sĩ càng cường đại.
Trong lịch sử có không ít trường hợp chiến sĩ chiến thắng ma pháp sư hơn cấp.
Vân Lãng nảy ra một suy nghĩ mà trước đây chưa ai
làm, đó là vừa tu luyện chiến sĩ vừa tu luyện ma pháp sư.
Điều kiện trở thành chiến sĩ không hề khó, chỉ cần kinh mạch không bị phế là được.
Trong quá trình tìm tòi, cô phát hiện mình cũng có khả năng thiên phú về lĩnh vực chế dược.
Cô đã hạ quyết tâm, trong hai năm tất cả sức mạnh của cô: ma pháp sư, chiến sĩ, đạo khí sư, luyện được sư, đều phải đạt tam cấp.
Người ngoài nếu biết được suy nghĩ này của cô chắc chắn họ sẽ cười nhạo cô mơ ước viển vông nhưng cô có cơ sở của mình.
Cô không chỉ có tinh thần lực vô hạn mà hang động này có lượng nguyên tố dày hơn bên ngoài gấp 3 lần và đặc biệt là một ngày ở đây chỉ bằng nửa ngày ở bên ngoài.
Cô thật gưỡng mộ Vân Vũ, hang động này là một không gian chi giới do Vân Vũ chế tạo nhờ có nó mà bây giờ cô không cần lo lắng về thời gian, 3 năm ở bên ngoài tương đương 6 năm ở trong này, thật có lợi mà.
Mất 1 ngày trang bị kiến thức, cô nhanh chóng bay vào con đường màu đỏ tu luyện ma pháp sư hỏa hệ.
Càng vào sâu bên trong nhiệt độ càng cao, đi vào đến nơi áo cô đã ướt sũng, phía trước mặt cô là ngọn lửa đỏ phừng phừng, xa xa là dãy núi lớn lửa bốc cao ngùn ngụt.
Vân Lãng chỉ đứng ở xa chân núi chứ không dám lại gần.
Từ khi bước vào cô đã dùng sức mạnh hỏa hệ của mình để đối chọi lại ngọn lửa kia.
Cô dĩ nhiên cảm nhận được ngọn lửa đó cường đại đến mức nào.
Chỉ dựa vào sức mạnh nhất cấp của cô mà đòi tiến sâu hơn chẳng khác gì nạp mạng.
Cô đi đến một vùng đất khá bằng phẳng rồi ngồi xuống.
Tinh thần lực trào ra mạnh mẽ, xung quanh cô bao bọc những ngọn lửa nhỏ.
Điều này chứng tỏ cô bắt đầu quá trình tu luyện hỏa hệ.
Hai tháng tu luyện hỏa hệ trôi qua, mọi thứ xảy ra rất bình thường.
Sáng đến cô sẽ ăn vài miếng lương khô, uống chút nước rồi luyện tập sức mạnh chiến sĩ.
Cô buộc vào chân, tay các túi cát.
Ban đầu, mỗi túi nặng 1kg nhưng hiện tại mỗi túi đã nặng 10kg.
Với thân hình nhỏ bé của một hài tử 5 tuổi mà phải vác 40kg thì thật đáng sợ.
Vậy mà mỗi ngày cô sẽ mang chúng mọi lúc mọi nơi.
Nhờ vậy chỉ sau hai tháng cô đã đột phá lên chiến sĩ tam cấp.
Người khác nghe được sẽ kinh ngạc đến rớt hàm a.
Kẻ phải cuồng tu luyện mất 4 năm mới lên được tam cấp.
Thật đáng sợ mà! Nhưng đó chưa đủ thỏa mãn với tham vọng của Vân Lãng, ban đầu cô cũng khá kinh ngạc với tốc độ cảu mình nhưng càng về sau việc tiến cấp càng khó nhất là cô còn phải luyện 9 sức mạnh kia.
Cô đang rất phiền lòng vì hiện tại ngoài hỏa hệ ra thì chưa có hệ nào tiến lên nhị cấp.
Ngày ngày cô càng thở dài ưu phiền lao vào luyện tập nhiều hơn.
Trong quá trình tu luyện, cô phát hiện nếu kết hợp các nguyên tố lực lại với nhau sẽ tạo ra sức công kích lớn gấp nhiều lần nhưng với thực lực hiện tại thì việc này khá khó với cô.
Hiện tại cô đang tu luyện thủy nguyên tố, từng quả cầu nước lớn bay lơ lửng xung quanh cô rồi bất chợt chúng tản ra các hướng *Bùm!Bùm!Bùm*, từng tiếng nổ vang lên do sự va chạm giữa các quả cầu.
Cô nhíu mày thở dài, cô muốn điều khiển chúng bay về các hướng sau đó sẽ hợp chứng lại một mục tiêu nhưng việc hợp lại một mục tiêu khá khó, có một vài quả cầu bay lệnh quỹ đạo va vào nhau.
Cô quyết làm lại, hai canh giờ trôi qua nhưng mọi thứ vẫn đâu vào đấy, dù tinh thần lực là vô hạn nhưng luyện tập lâu như vậy cô cũng cảm thấy mệt, từng giọt mồ hôi lấm tấm trên gương mặt non nớt của cô, hai má cô ửng hồng.
Hình ảnh một hài tử rất khả ái.
Cô quyết ngồi xuống định thần bỗng cô cảm nhận được thủy hệ sưc mạnh trong tinh thần lực của cô đang chuyển động rất nhanh, từ những giọt nước chúng đã thành những con thác lớn.
Khóe môi cô khẽ vểnh lênh, đâu là dấu hiệu cho biết cô chuẩn bị tiến cấp.
Lúc này đòi hỏi sự tập trung cao nếu không mọi thứ sẽ trở về vị trí xuất phát thậm chí dẫn đến trọng thương, tử vong.
Thủy nguyên tố trong tinh thần lực của cô tản ra xung quanh, Vân Lãng từ từ mở mắt.
Cô đã tăng cấp.
Cô không còn cảm thấy mệt mỏi, cô cảm nhận được rõ ràng thủy nguyên tố trong không gian rõ hơn.
Hai tay cô đưa lên trước, không gian lay động, từng giọt nước tích tụ thành những quả cầu nước lớn rồi chuyển thành những quả cầu băng.
Chúng bay vòng tròn *Oành* một tiếng nổ lớn vang lên, bụi bay mù mịt, nước văng tung tóe.
Đã thành công rồi! Việc tiếp tục cô cần làm là tạo ra nhiều hình thái cho thủy nguyên tố, không thể để nó mãi là hình cầu, như vậy thật nhạt nhẽo.
Cô sẽ tạo ra hình mũi tên, kim châm, phi tiêu,...!nhưng đây là vấn đề thời gian.
Thêm 4 tháng tập luyện cuối cùng cô cũng tạo được những hình thái vũ khí tinh tế.
Các vũ khí đều được tạo hình trước sau đó cô sẽ đóng băng chúng phóng vào kẻ thù.
Kim châm là vũ khí duy nhất cô có thể đưa chúng vào mạnh máu kẻ thù.
Sau khi xâm nhập mạch máu kẻ thù, kim chân sẽ tỏa hàn khí ra làm đóng băng mạch máu của kẻ chúng chiêu.
Nhưng kẻ bị tấn công bằng đồn này lại không hay biết cho đến khi cơ thể thành tảng băng.
Đây là vũ khí Vân Lãng tâm đắc nhất.
Sau nửa năm cô đã tăng cấp hảo hệ và thủy hệ.
Kế tiếp cô sẽ luyện phong hệ.
Tốc độ là yếu tố quan trọng trong chiến đấu, không chỉ dùng để di chuyển, chạy khi gặp cường địch nà Vân Lãng còn muốn biến nó hay tất cả các nguyên tố sức mạnh khác đều thành vũ khí.
Gió, nếu dùng tốc độ nhanh, số lượng lớn thì nó sẽ cắt ngang đối thủ ngọt xớt.
Nghĩ đến đây Vân Lãng càng cảm thấy thích thú "Ai mặc định thủy nguyên tố dùng chữa thương, phong nguyên tố di chuyển? Hừ! Ta sẽ thay đổi tất cả, đối với ta, không gì là không thể"
Càng nghĩ ý chí Vân Lãng càng sôi sục, hai đầu gối cô nhún xuống, dưới chân xuất hiện hai vòng tròn, gió nổi lên.
Vút! Chốc lát Vân Lãng đã đặt chân bên trong khu luyện phong hệ.
Ở xa phía trước là ngọn núi tuyết lớn.
Để đi đến đó Vân Lãng phải vượt qua vực sâu vạn trượng trước mặt.
Không có bất kỳ cây cầu nào, chỉ có những cột đá đứng hiên ngang ở đó.
Chỉ cần chạy qua những cột đá đó thì sẽ sang được bên kia.
Nhưng Vân Lãng chắc chắn mọi việc không đơm giản như vậy.
Quả nhiên, khi cô ném vài quả cầu băng lên trên cột đá gần nhất thì từ mọi phía xuất hiện từng cơn gió lớn ập vào những quả cầu.
Những quả cầu bị văng ra xa.
Thì ra những cơn gió này không khác đòn công kích kẻ thù là bao nhiêu.
Nếu như không chạy thoát được những cơn gió Vân Lãng sẽ bị đánh bay ra ngoài.
Với tốc độ hiện tại của cô chỉ có thể đi được 1/10 quãng đường.
Vân Lãng trầm tư suy ngẫm một lúc.
Cô bất ngờ nhảy lên cột đá gần đó, từng trận gió rít gào nhưng không thể đuổi kịp cô.
Ngay vị trí cô vừa chạm vào cột đá xuất hiện bức tường đất.
Bức tường cao, khá dày làm vật cản những cơn gió.
Mỗi lần gió va đập với bức tường đất đá văng tung tóe.
Vân Lãng nhếch môi cười, xem ra cách này có hiệu quả.
Nhưng đây không phải cách lâu dài, 3 canh giờ trôi qua, Vân Lãng khá mệt mỏi nhưng cô vẫn chưa đi quá được bao xa.
Vì càng ra xa sức gió càng mạnh, những bức tường kia không làm chậm tốc độ của gió mà những mảnh đất đá văng ra còn trở thành chướng ngại vật của Vân Lãng.
Lúc nãy cô đã bị văng ra ngoài khi cố thâm nhập vào sâu hơn.
Bây giờ cô chỉ có thể ở khu vực bên ngoài tu luyện.
Thời gian thấm thoát như thoi đưa.
Cô đã ở đây 2 năm tương đương 1 năm ngoài kia.
Nhờ việc tu luyện không ngừng nghỉ, sự thiên phú của mình, và kết cấu đặc biệt ở đây, Vân Lãng có kết quả ngoài mong đợi : các hệ sức mạnh đạt tứ cấp.
Không chỉ vậy cô còn lấn sân sang các chức nghiệp khác: đạo khí sư, luyện dược sư, kì sư, trù sư,...!tất cả đều đạt trình độ ba sao, riêng chiến sĩ cô đã đạt ngũ sao.
Ai biết được chắc chắn sẽ thốt lên hai chữ "Quái vật".
Nhưng nó chưa đủ với cô.
Còn thiếu.
Đó chính là ma thú.
Vân Lãng muốn trở thành triệu hồi sư.
Cô đã giác ngộ được khế ước trận.
Chỉ thiếu có ma thú.
Nhưng ma thú không dễ sở hữu, ma thú rất cường đại bởi vậy triệu hồi sư mới có địa vị cao như vậy.
Vân Lãng tiếp tục tu luyện, nhưng lần này khác trước.
Vài ngày trước Vân Vũ đến thăm cô, Vân Vũ rất bất ngờ.
Dù có đoán thế nào cô cũng không ngờ tốc độ của Vân Lãng lại nhanh như vậy.
Tăng cấp nhanh mà căn bản, gốc rễ vẫn vững mới là thứ khiến Vân Vũ ngạc nhiên.
Vân Vũ đưa Vân Lãng đến một con đường nhỏ trong góc hang động.
Vân Lãng rất thắc mắc tại sao trước đây không phát hiện ra.
Vân Vũ dĩ nhiên biết liền giải thích:
- Đây là không gian mới ta mới tạo ra dành riêng cho ngươi tu luyện.
Trong này ngươi có thể tư luyện tất cả sức mạnh.
Năng lực ta có hạn không thể tạo được không gian luyện ám hệ.
Vân Lãng dĩ nhiên biết việc này khó đến mức nào vậy mà cô cô còn nói sức mạnh có hạn.
Vân Lãng nói:
- Cô cô cảm ơn.
Ta có chuyện cần người giúp.
Lần đầu tiên thấy Vân Lãng lên tiếng xin giúp đỡ, hai mắt Vân Vũ sáng rực chờ đợi.
Thấy đáng vẻ như hài tử được quà của cô cô, Vân Lãng cảm thấy dở khóc dở cười:
- Ta muốn trở thành triệu hồi sư!
*Oanh* tiếng vỡ lớn vang bên tai Vân Vũ.
Hai mắt cô mở to nhìn xuống Vân Lãng:
- Lãng nhi, ngươi chưa cảm thấy mình rất yêu nghiệt rồi sao? Ngươi có biết cùng một lúc tu luyện nhiều chức nghiệp khó đến mức nào.
Triệu hồi sư không đơn giản như chức nghiệp khác.
Triệu hồi sư chắc chắn là ma pháp sư nhưng ma pháp sư chưa hẳn là triệu hồi sư.
Triệu hồi sư cần cả khế ước trận.
Giác ngộ khế ước trận dựa vào thiên chất.
Mà...
Vân Vũ định nói tiếp nhưng nhìn thấy biểu cảm lạnh tanh trên mặt Vân Lãng, Vân Vũ Như ngộ ra điều gì.
Cô im lặng một lúc rồi hỏi rất nhẹ nhàng có phần hoang mang:
- Lãng nhi, chẳng lẽ người giác ngộ được khế ước trận rồi?
Im lặng tức là ngầm thừa nhận.
Quá sốc rồi.
Chiến sĩ, ma pháp sư, luyện dược sư, trù sư, đạo khí sư...!hàng loạt chức nghiệp được Vân Vũ liệt kê.
Cô như ngầm hỏi Vân Lãng không đặt được chức nghiệp gì nhưng Vân Lãng không hề phản ứng.
Khác nào cô ngầm thừa nhận mình không thiếu một chiếc nghiệp nào.
Cũng may cô chưa nói với Vân Vũ mình chỉ mất một ngày là giác ngộ được khế ước trận.
Nếu Vân Vũ biết được sẽ phản ứng như thế nào nữa.
Khế ước trận là thứ quyết định ngươi có thể thành triệu hồi sư hay không.
Khế ước trận không cái nào giống nhau.
Nó do giác ngộ mà lên.
Có người mất một tháng, hai tháng, một năm, hai năm mới giác ngộ được và cung có kẻ không bao giờ giác ngộ ra.
Không gian im lặng bị phá vỡ bởi điệu cười suиɠ sướиɠ, phấn khích của Vân Vũ:
- HAHAHA! ĐỂ TA xem bản lĩnh của tiểu tử này đến đâu.
Một luồng sáng trắng bay ra từ chiếc vòng tay của Vân Vũ.
Một con chim ưng xuất hiện bao vây Vân Lãng.
Vân Lãng đứng thủ thế không có bất kỳ động thái nào.
Vân Vũ đứng bên ngoài đưa ánh mắt thích thú, thăm dò Vân Lãng.
Bất chợt dưới chân Vân Lãng xuất hiện vòng xoáy cát bao bọc cô bên trong.
Vân Vũ khó hiểu thì thấy quỹ đạo của bạch ưng có phần bị loạn.
Bạch ưng bay lên cao hai chiếc cánh lớn đập vào nhau tạo thành xoáy gió lớn hất vang toàn bộ xoáy cất của Vân Lãng.
Bất chợt bạch ưng cảm nhận được có luồng gió ập từ phía sau liền nhanh chóng xoay mình né tránh.
Vân Vũ khá thích thú khi nhìn thấy ma thú của mình và Vân Lãng giao chiến.
Do không phải giao chiến thực sự nên Vân Vũ đã ra lệnh bạch ưng nén sức mạnh xuống còn ngũ cấp.
Bạch ưng phải ngậm ngùi làm theo.
Thây đồn đánh vô tác dụng Vân Lãng nhanh chuyển chiến lược.
Trận mưa tuyết ùavề hướng bạch ưng cùng đó là vòng tròn đất xuất hiện bao quanh nơi cả hai giao chiến.
Kế tiếp là trận mưa lớn ập xuống.
Bạch ưng ướt nhẹp đưa ánh mắt trách móc, oán giận ra phía Vân Vũ nhưng lại thấy thái độ không liên quan đến ta của cô liền lập tức tức giận.
Nếu đây không phải cháu của Vân Vũ thì việc gì hắn phải hạ sức mạnh, hạn chế công kích.
Tức giận bạch ưng xoay vòng lớn trên không.
Mọi đòn công kích của Vân Lãng lập tức bị vô hiệu hóa.
Vân Lãng đã sớm nhận ra bạch ưng nương tay từ đầu nên thái độ lúc này của bạch ưng, cô liền dừng tay.
Thái độ biết điều của Vân Lãng làm bạch ưng vừa hài lòng vừa bất ngờ.
Hắn nghĩ từ nãy đến giờ Vân Lãng quá kiêu ngạo không nhận ra mình nương tay nên dám chắc Vân Lãng sẽ liều mình công kích.
Không phải người trẻ rất dễ kiêu căng, tự mãn sao.
Phút chốc mọi thắc mắc của hắn tan biến vì hắn nhớ ra một điều.
Chủ nhân của hắn là cô cô của hài tử này.
Vân Vũ dĩ nhiên biết ma thứ của mình đang suy nghĩ gì, cô trêu trọc hắn:
- Sao? Ngươi có gì muốn nói?
Thấy thái độ đáng ghét của ai kia bạch ưng liếc mắt khinh thường rồi hóa thành làn khói trắng biến mất.
Vân Vũ thầm kêu khổ xem ra tâm trạng hôm nay bạch ưng không tốt, lại mất công dỗ dành.
Gác chuyện này sang, Vân Vũ hướng phía Vân Lãng nói:
- Với thực lực hiện giờ của ngươi chỉ khế ước được với ma phú bậc thấp.
Không đáng.
Nên nhớ khế ước có hai loại: bình đẳng và chủ tớ.
Với Khế ước bình đẳng chính là loại ma thú và con người ngang hàng, ma thú tuy phục tùng con người nhưng có thể từ chối một số mệnh lệnh trong một số trường hợp ma thú có thể gϊếŧ chết người khế ước.
Nhưng khế ước chủ tớ lại khiến ma thú phục tùng vô điều kiện, trung thành tuyệt đối.Bản tính ma thú vốn hung hăng, không ưa con người, khế ước là sỉ nhục với chúng.
Nên khi có cơ hội chúng sẽ tìm cách phá bỏ khế ước.
Cách xóa khế ước tốt nhất là gϊếŧ kẻ khế ước mình.
Vừa báo thù vừa tự do.
Kiểu khế ước này cũng có điểm lợi cho triệu hồi sư.
Ai cũng muốn trở lên cường đại nên muốn sở hữu ma thú bậc cao.
Khi gặp ma thứ bậc cao hơn triệu hồi sư sẽ hủy bỏ khế ước cũ.
Mỗi lần hủy khế ước, triệu hồi sư sẽ bị tổn hại nguyên khí.
Nhưng điều này chỉ xảy ra ở khế ước chủ tớ.
Đại đa số sẽ chọn khế ước chủ tớ để bảo vệ mình, trừ những triệu hồi sư cường đại mới khế ước bình đẳng.
Nếu hiện giờ ngươi muốn sở hữu ma thú thì bắt buộc khế ước chủ tớ.
Ta nói vậy chắc ngươi hiểu.
Vân Lãng gật đầu, cô nói:
- Hiện giờ ta sẽ luyện tập chăm chỉ nhưng đấu đối kháng sẽ tốt hơn tự luyện.
Vân Vũ dĩ nhiên hiểu:
- Được!
Vân Vũ phất tay một cái, luồng khí xanh xuất hiện.
Một nam nhân xuất hiện trước mặt Vân Lãng.
Hắn nghiêng mình chào Vân Vũ hai tiếng "Chủ nhân".
Vân Vũ lên tiếng giải thích:
- Hắn tên Thủy Ngư.
Thuộc thủy hệ.
Bản thể của hắn rất lớn.
Biến thành người dễ hoạt động hơn.
Từ giờ hắn sẽ giúp ngươi tu luyện.
Vân Vũ quay sang dặn dò Thủy Ngư, hắn gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Hắn đi chậm rãi đến chỗ Vân Lãng nói:
- Vân Lãng, từ giờ ta sẽ dạy ngươi.
Nhìn gương mặt lạnh như tiền của Thủy Ngư, Vân Lãng cũng không mấy làm lạ.
Điều này quá dễ đoán được.
Cô gật nhẹ đầu nói tạm biệt Vân Vũ rồi đi vào con đường dẫn đến không gian tư luyện riêng của mình.
6 tháng, kể từ khi đi vào đó tu luyện Thủy Ngư chỉ dạy cho Vân Lãng rất tận tình, cứ vài ngày cả hai sẽ tập đối kháng.
Ban đầu, Thủy Ngư khá bất ngờ trước tốc độ tu luyện và sức mạnh của Vân Lãng nhưng dần rồi cũng quen.
Chỉ tiêu hắn đặt ra cho Vân Lãng càng cao lên.
Cường độ tập luyện nâng lên.
Với người trưởng thành chưa chắc trụ được mà 6 tháng qua Vân Lãng không tỏ ra mệt mỏi hay yêu cầu giảm cường độ.
Kết quả của 6 tháng luyện tập như điên đó là ma pháp sư đạt ngũ cấp, các chức nghiệp khác đạt tứ sao, chiến sĩ đang trong giai đoạn đột phá chuẩn bị tiến lên lục cấp.
Đúng! Chính là luyện tập như điên.
Sáng nào cô cũng đeo ở mỗi tay, chân một bao cát nặng 30 cân chạy hết 10 ngọn núi ở trong này.
Điều quan trọng là cô không được dùng sức mạnh nguyên tố.
Hết luyện thể lực lại luyện sức mạnh nguyên tố.
Chạy xong cô sẽ tự luyện, đến chiều sẽ đấu đối kháng với Thủy Ngư.
Lúc ngủ cũng luôn phải vận khí.
Tất cả mọi hoạt động của cô đều có sự góp mặt của các nguyên tố lực.
Luyện tập như vậy không muốn tiến bộ cũng khó.
Thời gian trôi qua nhanh như thoi đưa.
Giờ đây Vân Lãng đã lên 9 tuổi.
Cô không còn là hài tử nhỏ bé nữa.
Cơ thể cô phát triển rất tốt.
Gương mặt lạnh lùng có phần nam tính kết hợp với chiều cao trên 1m75 khiến cô không khác gì một thiếu niên anh tuấn.
Có điều kỳ lạ mà Thủy Ngư không lý giải được đó là cường độ luyện tập khắc nghiệt như vậy mà Vân Lãng không xuất hiện các khối cơ bắp.
Nhìn cô chẳng khác gì một tên thư sinh hay công tử bột.
Đó là mặt ngoại hình còn thực lực thì không thể khinh thường.
Ma pháp sư và chiến sĩ đạt cửu cấp , còn chức nghiệp khác Vân Lãng không chú tâm nhiều nên chỉ tăng một cấp.
Đối với Vân Lãng là chỉ tăng nhưng với kẻ khá là cả một vấn đề không tưởng.
Tìm khắp Đông Đại lục này kiếm được mấy ai là luyện dược sư năm sao, đạo khí sư năm sao.
Vân Lãng nhẩm tính "9 tuổi.
Vậy là 4 năm trôi qua, tức là mình ở trong này được 8 năm.
Đến lúc rồi!" Thủy Ngư ngồi bên cạnh Vân Lãng cảm thấy cô đang tín toán gì đó nhưng không thể đoán được.
Tộc người cá của hắn nổi tiếng là đoán suy nghĩ người khác nhưng ngay cả Vân Lãng hay Vân Vũ hắn đều bó tay.
Đôi lúc hắn thật nghi ngờ xuất xứ của mình.
Mấy năm qua sống chung với Vân Lãng hắn cảm thấy nha đầu này rất tốt ngoại trừ việc ngoại hình, tính cách còn nam nhân hơn cả hắn, lạnh lùng hơn tảng băng ngàn năm ở chỗ gia tộc hắn.
Vân Lãng quay sang chỗ Thủy Ngư định nói gì đó nhưng thấy vẻ mặt ngốc nghếch của hắn lại muốn khi dễ.
Thủy Ngư thấy ánh mắt nguy hiểm nhìn mình liền nhanh chóng tránh xa hắn lập tức truyền âm cho Vân Vũ "Chủ nhân, nhiệm vụ ta đã hoàn thành.
Mau đưa ta trở về".
Đáp lại hắn chỉ là 5 từ "An ổn, chơi vui vẻ".
Mặt hắn méo mó trước vị chủ nhân vô tâm kia.
Hắn đang khóc trong lòng, thấy Vân Lãng ngày càng tiến lại gần hắn nhanh chóng dùng thủy nguyên tố chặn bước cô.
Không phải hắn đánh không lại cô mà là cô biết điểm yếu của hắn.
Trong một vô tình hắn đã để lộ bí mật của mình, chính là hắn sợ những con vật nhiều chân thô ráp.
Chỉ cần bị chúng động vào người, hắn sẽ quên mất hình tượng nam nhân lạnh lùng mà lập tức bất tỉnh nhân sự ngay lập tức.
Và trên tay cô đang cầm hai con rết cùng ba con rắn ngoe nguẩy.
Vân Lãng nở nụ cười quỷ dị hướng Thủy Ngư bước đến.
Thủy Ngư lùi dần ra ngoài bỗng hắn nảy ra ý gì đó nhanh chóng thỏa hiệp:
- Tiểu gia hỏa, không phải đến thời hạn phải kiểm tra sức mạnh ở Hoàng Hoa đế quốc rồi sao? Mau, chúng ta trở về.
Nói rồi hắn vọt nhanh ra ngoài, Vân Lãng nhếch môi cười, tiện tay quăng mấy con vật đi rồi sử dụng phong nguyên tố đuổi theo.
Cả hai phi nhanh đến mức không nhìn thấy nhân ảnh.
Vân lãng rất mong chờ biểu cảm của Vân Vũ.
Cũng lâu rồi không gặp cô cô, Vân Lãng có phần nhớ.