Bên ngoài rừng hai nhóm người đang điên cuồng lao vào đánh nhau.
Nhưng có thể nhìn thấy một bên áp lực nặng nề chịu đựng những vết thương lớn nhỏ khác nhau, một bên thì đang hung hăng không ngừng nhắm đến yếu điểm của bên kia mà ra tay tàn nhẫn.
"Anh Kỳ, em sắp không chống đỡ nổi rồi." Tiếng nói trẻ con thì thào vang lên trong không khí căng thẳng.
Đúng vậy một trong hai nhóm người này chính là nhóm của Mạnh Kỳ cùng những binh sĩ của hoàng gia phía Tây.
Mạnh Kỳ phun một ngụm máu từ trong miệng xuống đất chống thanh kiếm để đỡ cơ thể đang chảy rất nhiều máu đứng dậy.
Cậu ta nghe thấy tiếng nói của Yuta liền khàn giọng đáp lại:
"Cố gắng thêm một chút nữa, bọn họ chắc chắn sẽ chạy đến."
"Cẩn thận." Tiếng hét của Roma truyền đến sau đó là một lực đẩy mạnh khiến cơ thể của Mạnh Kỳ ngã về một phía.
Trong lúc cậu ta lơ là thì một ngọn lửa đã nhanh chóng lao đến may mắn Roma ở gần đó nên giúp một phen nếu không thật sự khó mà sống nổi.
"Cảm ơn." Mạnh Kỳ ngã trên đất hô hấp dồn dập nói.
Vết thương trên người cậu ta quá nặng hiện tại chỉ giống như nỏ mạnh hết đà cố gắng chống cự mà thôi.
Roma đỡ Mạnh Kỳ lên sau đó né tránh những viên đạn lửa do pháp sư bên địch bắn tới mà chạy về phía ông Ađam, dù sao ông ấy cũng là một dược sư có thể chữa trị cho cậu ta.
Sau khi đưa Mạnh Kỳ cho ông Ađam, Roma liền tiếp tục chiến đấu, cậu ta hoàn toàn không hiểu được tại sao mọi chuyện lại như thế này.
Sau khi tách khỏi nhóm Trần Vũ Phong để chạy khỏi đám quái thú mạnh mẽ trong khu rừng chết, nhóm bọn họ cùng hai nhóm còn lại liền chạy thật nhanh tránh xa nơi đó.
Không biết đã chạy qua bao lâu nhưng dường như khoảng cách đã thật sự quá xa, bởi vì bọn họ không còn nghe thấy tiếng rống của đám quái thú nữa.
Lúc đó bọn họ mới dừng bước chân để nghỉ ngơi trong chốc lát.
Arai sau khi đã bình phục hơi thở liền đề nghị ra khỏi bìa gần, hiện tại nếu có thể thì đi bên ngoài sẽ an toàn hơn.
Là một dân cư ở lục địa này anh ta rõ ràng hơn ai hết chỉ cần ra khỏi khu rừng thì quái thú bên trong gần sẽ không tiếp tục đuổi đến, đây chính là lá chắn của vị pháp sư vĩ đại của đại lục này làm ra.
Nhưng Arai không nói thẳng chỉ đưa ra đề nghị rồi chờ câu trả lời.
Mạnh Kỳ cùng Ravi nhìn nhau sau đó gật đầu.
Hai người cảm thấy nghe lời dân bản địa cũng tốt, dù sao Arai cũng là thuộc hạ thân cận của nhà vua tương lại của lục địa này, nếu như nhà vua không phải kẻ ngốc thì chắc chắn sẽ không phản bội Ly Bara.
Thế là ba nhóm người cùng nhau rời khỏi bìa rừng ra bên ngoài.
Nhưng đây chính là một sai lầm, không ai ngờ được bên ngoài bìa rừng lại có tập kích.
Nhóm tập kích này không biết đã tập trung bên ngoài bằng cách nào ngay khi bọn họ bước ra ngoài liền bị đánh.
Một cuộc tấn công bất ngờ khiến bọn họ bị thương, bởi vì phải bảo vệ những người yếu hơn nên một số người không thể làm gì khác hơn là dùng thân mình đỡ lấy.
Giống như Mạnh Kỳ, Ravi cùng LiLi bọn họ đỡ cho những người bên cạnh vì vậy vết thương rất nặng nề.
Nhưng Mạnh Kỳ không giống như hai người kia, cậu ta chỉ là một người mới trong chỉ tập luyện làm kiếm sĩ trong vài năm, không chỉ vậy tư chất mà hiện tại cậu ta sở hữu thật sự rất yếu, vết thương mà cậu ta hứng chịu đã trực tiếp lấy nữa cái mạng đó của cậu ta, nhưng bằng ý chí cùng trách nhiệm cậu ta mới có thể gượng đến hiện tại.
Nhưng đây đã là cực hạng của con người.
Roma cắn răng đâm một kiếm về phía kẻ địch đang lao về phía mình.
Cậu ta tức giận vì sự bất lực hiện tại của bản thân, nơi này có người ngoài cũng không có Trần Vũ Phong cậu ta hoàn toàn không thể hóa hình để chiến đấu được, điều này làm cho sức mạnh của cậu ta trở nên yếu đi một cách vô dụng.
Roma không phải kiểu người có đầu óc nên cậu ta tuy nghi ngờ chuyện xảy ra đột ngột này nhưng cũng chẳng suy nghĩ sâu xa hơn nữa, hiện tại trong đầu của cậu ta chỉ có một thứ duy nhất chính là bảo vệ.
Hiện tại chỉ còn một mình cậu ta có sức chiến đấu để bảo vệ những người khác, Yuta cùng Enzo còn quá nhỏ để có thể làm việc này, tuy bọn nhỏ có giúp đỡ nhưng nó hoàn toàn không thể tiêu diệt kẻ địch được.
Bọn chúng không giống như lũ tôm tép đã chặn đường bọn họ khi còn lênh đênh trên biển, những người này rõ ràng mạnh hơn cùng âm độc hơn rất nhiều.
Nhìn Mạnh Kỳ đang được ông Ađam chữa trị Roma liền đứng chắn phía trước kiên định mà chén giết những kẻ lén phén đến gần mặc cho cả người đều là vết thương cùng những vết cháy xém.
Nhóm Ravi cũng không tốt hơn nhóm Mạnh Kỳ là bao, tuy nhiên bọn họ chỉ cần bảo vệ một người nên việc chiến đấu cũng dễ dàng hơn, tuy nhiên thực lực của kẻ địch thật sự không thể coi thường, cho dù bọn họ có mạnh mẽ thế nào thì khi bị một nhóm kẻ địch mạnh bao vây thì cũng không thể hoàn toàn ứng phó tốt được.
Ravi phải triệu hồi hai con thú để chống đỡ nhưng điều này khiến sức lực của ông chú cũng bị mài mòn khá nhiều.
Li Li thì càng thêm thở dồn dập, cô ta điên cuồng chém diết hoàng toàn không để ý phía bên địch có bao nhiêu tên vì vậy đến khi cô ta nhận ra thì trên người đầy gãy vết thương, cũng vì vậy mà hiện tại cô ta đã cẩn trọng hơn nhưng cũng không thể khá hơn được.
Ođan thì chiến đấu từ xa, cậu ta không thể đánh trực diện vì vậy số lượng ít ỏi bên phía bọn họ khiến cậu ta không thể vận dụng hết sức mình, vừa phải trợ giúp đồng đội vừa phải bảo vệ Tali khiến cậu ta gần như cạn kiệt.
Tuy bên cạnh họ có Tali hỗ trợ tăng sức mạnh cùng sự phòng ngự nhưng thật sự quá ít ỏi đối với số lượng kẻ địch như thế này.
Những binh sĩ đi theo bọn họ hầu như đã không còn ai nữa cả.
Bên phía Arai càng thêm thảm hại, ngoại trừ anh ta có thực lực cường hãn ra nhưng cũng gần như mất hết sức lực thì những binh sĩ khác đã hoàn toàn ngã xuống trước sự hung tàn của kẻ địch.
Một trận chiến không cân sức khiến bọn họ rơi vào thế yếu, tính mạng khó bảo toàn.