Phi Duyệt Quân Tâm

Lâu Lan không nghe được lời của nàng vẫn đến phía trước lau chùi cho nàng, ở trước mặt hắn nàng thật nhỏ bé, đầu mới đến cằm hắn, cảm nhận được ngón tay hắn dọc theo thân mình từ cổ chậm rãi lau đến ngực thân thể Tra Tiểu Tân run lên, hồi hộp những nơi chạm đến đều đỏ, tim đập thình thịch như tiếng trống trong ngực, nhưng vào lúc này hắn đột nhiên khàn giọng hỏi: “Hắn sờ qua ngươi nơi này chưa?”

“A?” Tra Tiểu Tân không kịp phản ứng, đến khi mắt phượng nóng rực nhìn mình bản thân mới cảm thấy xấu hổ liên tục lắc đầu: “Không có, không.” Trời ơi! xấu hổ quá đi! Tay hắn lại đặt trên người nàng!

Lâu Lan chú ý thái độ khẩn trương cùng ngượng ngùng của nàng môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, mắt nhìn nơi óng ánh dưới ngực nội tâm nổi lên luồng khí nóng nhưng hắn đè nén lại, ngón tay thon dài từ ngực đi đến bụng sau đó là…

“Đừng, để tự ta.” ở trước mặt hắn thân thể lõa lồ thật ngượng ngùng, hiện tại hắn còn muốn …, Tra Tiểu Tân đỏ mặt sắp xuất huyết, đào mật non nớt động lòng người. Đùi khép lại theo bản năng, tay cũng bắt lấy tay hắn không cho hắn đi xuống.

Lâu Lan hô hấp căng thẳng, hắn thật lâu không cùng nàng thân mật, mà trước mắt bộ dáng dục thủy quyến rũ của nàng nhất là một đôi mắt to lóe ra ánh sáng động lòng người, còn có da thịt trắng nõn như ngọc, mái tóc sáng bóng xõa trên vai, còn có vài sợi dính trên đôi môi đỏ mọng, kiều diễm mê người.

Tra Tiểu Tân thấy hơi thở hắn dồn dập, trong lòng thầm kêu to không tốt rồi, một đôi tay ẩm ướt chống vào lòng ngực nóng bỏng, không dám nhìn hắn: “Ta muốn đi ngủ.” Nàng vốn muốn dùng lời này dời chú ý của hắn, nhưng sau lại nghĩ, nói đi ngủ chẳng phải là muốn nàng OO với hắn sao? Không đợi Lâu Lan đáp lại nàng vội vàng đong đưa hai tay, nói năng lộn xộn: “Ta không có ý này, ta chỉ muốn ngủ, không ngủ như ngươi tưởng…” Thấy hắn nhìn mình chằm chằm, Tra Tiểu Tân từ từ cúi đầu xấu hổ nói: “Ý ta là, ta muốn đi ngủ, không muốn động phòng.” Động phòng hắn nghe sẽ hiểu thôi?!

“Ha ha.” Giọng cười khàn khàn truyền đến, môi nàng phun ra hơi nóng gò má rất ngứa nóng quá.

Ngước mắt nhì thấy khóe môi hắn nhếch lên, Tra Tiểu Tân mặt lại đỏ lên hận không thể đâm đầu chết cho rồi, cắn môi lo lắng hỏi: “Ngươi cười cái gì.”

“Chẳng lẽ nàng cho rằng bổn vương mỗi ngày trong đầu đều nghĩ đến đến việc này?” Hắn đến gần nàng, mắt phượng hiện ý trêu trọc.

“Ta, ta không nói gì, ta…” Tra Tiểu Tân bị hắn nhìn gần như vậy tim nhất thời loạn nhịp mất phương hướng, cảm thấy hô hấp có chút khó khăn.

Lâu Lan thấy nàng như thế càng hứng thú, ngón tay nhẹ nhàng nhéo má nàng, ngôn ngữ cân nhắc: “Bổn vương đúng là nghĩ việc này.” Nói xong chăm chú nhìn nàng bổ sung thêm, giọng nói đầy tà khí: “Bổn vương lúc nào cũng muốn đè nàng dưới thân yêu thương thật tốt.”

Trời ạ! Cho nàng đi chết đi! Nam nhân này rất giỏi dụ dỗ người nha! Nếu xuống nữa trinh tiết nàng sẽ khó giữ được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui