Phi Duyệt Quân Tâm

Hoàng thượng nghe được liên tục khen ngợi : “ Nói rất hay , nói rất đúng ! Mọi chuyện cứ theo ý ngươi.”

“ Nếu không có việc khác , thần xin cáo lui.” Lâu Lan mặc dù tự xưng là “ Thần” nhưng không có chút nào khiêm nhường , vẫn lãnh lãnh đạm đạm .

“ A! Chớ đi nha ! Để cho mỹ nhân theo hầu hạ ngươi như thế nào ?”

“ Không cần” Lâu Lan lạnh lùng nói . Hồng ảnh cao ngất thanh tú biến mất ngoài cửa , hắn vừa ra tới . các mỹ nhân lộ ra ánh mắt si mê hắn , chuẩn bị tư thế xem lại dung nhan , vọng tưởng có thể dùng ánh mắt để dụ dỗ hắn chú ý . Lâu Lan xem các nàng như không khí , nhìn cũng không nhìn liền rời đi .

“ Lâu Lan Vương quả thật khí khái bất phàm , phong thái nhanh nhẹn , cho dù chỉ có thể cùng hắn trải qua một đêm cũng tốt nha…”

“ Ai da , chẳng qua là hắn ở trước mặt ta đi qua hồn của ta cũng muốn đi theo hắn , có thể làm phu nhân của hắn quả thật ba kiếp mới được.” Mấy nữ nhân hướng về hình dáng mền mại của hắn liên tục khen ngợi .

Một đêm cô đơn , hắn một mình đứng ở cửa thành nhìn về phía phồn hoa nhất , Hồng y tung bay , đứng trơ trọi một mình .

Mắt phượng nhìn về phía hẻo lánh nhất trong Lâu phủ , ánh mắt dịu dàng chứa đựng nhiều nỗi buồn .

Nàng không biết hắn bảo vệ vị trí hiện nay không phải vì danh , không phải vì lợi , chỉ vì muốn bảo vệ nàng .

Nàng cũng không biết hắn một mình ở nơi này trong đên giá rét ngắm nhìn hình bóng của nàng .

Nàng lại càng không biết năm bảy tuổi ấy hắn cầm lấy tay nàng thề cùng chung sống đến già..

Đây đều là , chuyện nàng không biết….

Gío mát , ấm áp , điểu ngữ , hương hoa .

Ngủ một đêm ngoài nhà tranh Tra Tiểu Tân hôm sau ngáp dài , mắt quầng thâm , còn không phải sợ vào bên trong ngủ bất cứ lúc nào Bao Tô Bà cũng có thể xông về phía nàng đánh một trận , ưu sầu ngắm quyển Thư Vân , cuộc sống sau này làm thế nào qua nhanh đây ? Ngày ngày trốn tránh bà ta ? Ai da , biết vậy lúc đầu không làm nha ! Cũng sẽ không làm nàng buồn nôn…..

“ Hừ hừ , làm ta tìm cả đêm , thì ra ngươi trốn ở chỗ này.” Tiếng nói cay nghiệt quen thuộc vang lên , Tra Tiểu Tân giật cả mình ,nhìn gương mặt béo kia giống hệt Humburger , cố nặng ra nụ cười.”

“ Bao….Tô đại thẩm ,sáng sớm đã đụng phải ngươi , đúng là dịp tốt ơ…

“ Đúng dịp , dĩ nhiên đúng dịp , ta từ trước giờ coi giữ chỗ này cho đến hôm nay , kỷ thuật nói của ngươi càng nói càng giỏi nha.” Bà ta ngoài cười nhưng trong lại không cười làm Tra Tiểu Tân thấp thỏm không yên , đưa tay che mặt nói .

“ Ta nói trước , không được vẽ mặt Hmm !”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui