Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

“ Vì sao? Vì sao tất cả những người ở xung quanh ta đều gặp đại nạn như thế này? Xích Tiểu Lâm, Phong ca, giờ ngay cả Dung nhi cũng không thoát khỏi, chẳng lẽ mình là thiên sát cô tinh sao? Ta không phục ~~~!!”

Dương Kiệt phẫn nộ gào thét lên khi nghĩ lại bản thân từ lúc xuyên không tới thế giới này, những người bạn thân ở xung quanh không ngừng dính vào những mối nguy hiểm tới tính mạng, ngoại trừ Diệp Tuyền vẫn còn lành lặn ra, đã một người chết, một người thương nặng, một người biến thành người thực vật bất tỉnh suốt đời rồi đấy.

Thậm chí anh ta dần tự nghi ngờ bản thân có phải vận xui dính thân, bất kỳ ai tới gần đều bị liên lụy.

“ Dính dong, điều đó chẳng có gì kỳ lạ cả. Vì bạn không phải người của thế giới này, nên từ ngày bạn xuyên không tới thế giới này, gây ảnh hưởng tới sự vận hành, mệnh số của không ít người dân bản địa, điều đó khiến cho Thiên Đạo của thế giới này cảm thấy không hài lòng, nhưng vì có hệ thống hộ thể, nên Thiên Đạo không dám trực tiếp ra tay với bạn, nhưng gây chút rắc rối phiền phức cho bạn là lẽ đương nhiên.”

“ Cái gì? Tất cả đều do Thiên Đạo của thế giới này gây ra sao?” Dương Kiệt giật mình hoảng hốt sau khi nghe xong lời giải thích của hệ thống.

Thiên Đạo là gì? Là đại ca, là chủ nhân, chúa tể có quyền lực tối cao của thế giới này, nếu như bị Thiên Đạo dòm ngó, tuyệt đối không phải là chuyện vui vẻ chút nào.

Những gì đang diễn ra đối với Dương Kiệt cũng có thể nói là luật nhân quả tuần hoàn.

Dương Kiệt giống như một vị khách không mời mà tới, Thiên Đạo là chủ nhà. Dương Kiệt vào tới nhà người ta đập phá đồ đạc, giết chết vật nuôi của người ta, chủ nhà tất nhiên là vô cùng phẫn nộ rồi.

Nhưng vì phía sau lưng Dương Kiệt có thế lực mạnh đỡ lưng, Thiên Đạo chỉ dám giận không dám nói, âm thầm tạo chút rắc rối để trả thù cũng là chuyện bình thường.

Còn những người xung quanh anh ta giống như những người bạn đi theo anh ta vậy, anh ta có thế lực mạnh đỡ lưng, mấy người bạn kia không có, giận cá chém thớt, tao không làm gì được mày, chẳng lẽ không làm gì được mấy thằng bạn không có địa vị của mày sao?

Có vay có trả, mày không trả thì tao bắt mấy thằng bạn của mày trả đấy, làm gì được tao nào?

Tất nhiên, nếu như Dương Kiệt đủ lớn mạnh, hoàn toàn có thể trở thành thế lực lớn mạnh che chở cho những người bạn của mình, Thiên Đạo muốn ra tay cũng phải suy nghĩ thật kỹ lại.


Chỉ tiếc rằng lúc này bản thân anh ta còn phải dựa hơi của hệ thống mà sống, nếu như không phải có hệ thống hộ thể, e rằng đã tan xương nát thịt từ lâu với Thiên Đạo rồi.

“ Tên Thiên Đạo trời đánh, muốn gì cứ trực tiếp tới tìm ta, đừng có liên lụy tới những người ở xung quanh ta, ta XX cái OO nhà ngươi đấy ~~~!!”

Dương Kiệt ngẩng đầu lên trời phẫn nộ gào thét, không ngừng buông ra những lời khó nghe, thậm chỉ mang tổ tiên mười tám đời của Thiên Đạo ra nguyền rủa.

Đùng đoàng ~~~~!!

Thiên Đạo vốn đã không ưa gì Dương Kiệt, lúc này nghe thấy những lời xúc phạm của anh ta, trực tiếp tạo ra sấm chớp đầy trời, có thể giáng vào tên trời đánh dám buông lời xúc phạm mình bất kỳ lúc nào.

“ Hề hề, hề hề …” Nhìn thấy Thiên Đạo đã nổi giận, Dương Kiệt lập tức xìu xuống, chỉ biết cười trừ.

Chửi vài câu cho đã miệng thôi, đừng có đi quá giới hạn là được, thực lực lúc này còn yếu, chưa đủ sức chống đối với hắn, co được duỗi được mới là đại trượng phu.

Hãy đợi đấy, có ngày Thiên Đạo cũng phải quỳ xuống dưới chân ta ~~~!!

Nhìn chằm chằm vào Hoàng Dung đã biến thành người thực vật bất tỉnh trên mặt đất. Dương Kiệt lòng đau như cắt, hận không thể thay đổi vị trí với cô ta, mình thành người đang bất tỉnh.

“ Hệ thống, chẳng lẽ không còn cách nào khác sao?” Dương Kiệt ngồi sụp đổ trên mặt đất, tuyệt vọng hỏi.

…..


…….

………

“ Dính dong, hệ thống vừa kiểm tra lại và tìm thấy vẫn còn một cách duy nhất có thể cứu sống Hoàng Dung, nhưng không khuyến khích bạn thử.”

Gần hai phút đồng hồ không nghe thấy câu trả lời của hệ thống, tưởng chừng tia hy vọng mong manh chấm dứt. Đột nhiên bên tai vang lên tiếng nói du dương như bản thần khúc trên thiên đàng của Hệ thống, Dương Kiệt phấn khích nhảy tới nỗi cẫng lên.

“ Cách nào? Cách nào? Cho dù là lên đao sơn, xuống vạc dầu, ta cũng sẽ không díu mày lấy cái ~! Mau mau chỉ ta cách nào ~~~!!”

Dương Kiệt lúc này tựa như người đi trên sa mạc tìm thấy ốc đảo, bị chìm nước tìm thấy ao cứu sinh, bất chấp tất cả tra hỏi.

“ Hệ thống đang có một nhiệm vụ thí luyện cao cấp, nếu như bạn có thể hoàn thành, có thể từ trong danh sách vật phẩm thánh phẩm trở xuống lựa chọn một món tùy thích. Trong đó có Cửu Chuyển Hoàn Hồn đan.”

“ Thí luyện, cho ta thí luyện ngay tức khắc! Không cần phải suy nghĩ gì nữa, chính là nó đây ~~~!!”

Đôi mắt Dương Kiệt tràn đầy gân máu, phấn khích gào thét.

“ Dính dong, thí luyện này không đơn giản, có thể phải đánh đổi bằng tính mạng của bạn, bạn có chắc chắn là sẽ tiến hành thí luyện không?”

Nghe xong câu đánh đổi bằng tính mạng, Dương Kiệt nhanh chóng bình tĩnh lại.


Không phải vì sợ chết, vì cho dù là cửu tử nhất sinh, chỉ cần có cơ hội cứu sống Hoàng Dung, Dương Kiệt cũng sẽ cam tâm tình nguyện đâm đầu vào. Nhưng trước hết phải bình tĩnh nắm rõ quy trình thí luyện trước đã.

“ Thí luyện đó như thế nào?”

“ Dính dong, thí luyện này có tên là “Đường Ngay Trước Mắt”. một thí luyện cực kỳ đơn giản, nhiệm vụ của bạn chỉ là cõng theo Hoàng Dung trên lưng tiến thẳng về phía trước, cho tới khi tìm thấy cánh cửa để ra khỏi bí cảnh sẽ xem như hoàn thành nhiệm.”

“Chỉ đơn giản vậy sao? Có nhầm lẫn gì không vậy?” Dương Kiệt hoàn toàn bất ngờ trước nhiệm vụ cuộc thí luyện, không phải nói rằng phải đánh đổi bằng tính mạng sao? Sao nghe qua chẳng có chút vẻ nguy hiểm gì hết vậy?

“ Dính dong. Đúng, chỉ đơn giản vậy thôi, chỉ cần tìm thấy cánh cửa thoát ra khỏi bí cảnh sẽ xem như hoàn thành nhiệm vụ. trong quá trình đi lại trong bí cảnh, không có bất kỳ mối nguy hiểm gì cả.”

“ Vậy sao lúc nãy nói là ….”

“ Nhưng vấn đề quan trọng là bạn có tìm ra được cánh cửa để thoát ra khỏi bí cảnh hay không! Nếu như không thể tìm thấy cảnh cửa thoát ra khỏi bí cảnh, bạn sẽ suốt đời bị giam cầm trong đó, cho tới khi thọ mệnh hết sạch, chết ngay trong bí cảnh.”

“ Cái gì? Cánh cửa thoát ra khỏi phải ở chỗ cố định, tận cùng của con đường sao?”

“ Không, cánh cửa sẽ không ngừng di chuyển, nếu như duyên may của bạn nghịch thiên, có thể chỉ cần một giờ, một ngày là có thể thoát ra khỏi bí cảnh, nhưng nếu như bạn xui xẻo tận mạng, cho dù có cuốc bộ suốt đời cũng không tìm thấy lối ra.”

“ Và xin nói trước là, trong bí cảnh không có thiên địa linh khí hấp thụ bồi bổ cơ thể, nên thọ mệnh của bạn sẽ trở nên bình thường như người của thế giới của bạn. Nghĩa là trung bình khoảng 60 – 70 chục, cá biệt sống dai hơn cũng 80 – 90 tuổi. Hiện giờ bạn 19 tuổi, nghĩa là còn khoảng 60 – 70 năm nữa tùy tình hình sức khỏe của bạn, nhưng khi đi tới tận cùng của thọ mệnh, bạn sẽ chết thật đấy.”

“ Thời gian bí cảnh đồng bộ với thế giới bên ngoài?”

“ Đúng mà không đúng.” “ Là sao?”

“Chỉ đồng bộ khi bạn hoàn thành nhiệm vụ hoặc chết trong bí cảnh. Còn nếu bạn bỏ cuộc giữa chừng, thời gian sẽ quay trở về thời điểm bạn bắt đầu tham gia thí luyện.”


“ Tốt thế sao? Hoàn thành mà đồng bộ với thời gian thế giới bên ngoài,nghĩa là nếu tôi tốn 50 năm để hoàn thành nhiệm vụ, tuổi tác của tôi cũng sẽ tăng thêm 50 tuổi, thời gian bên ngoài cũng vậy? còn bỏ cuộc được quay trở về thời điểm ban đầu? có thể bỏ cuộc giữa chừng vậy còn sợ gì nữa chứ?”

Dương Kiệt có chút khó tin, tưởng mình nghe nhầm.

“ Tất nhiên, có thưởng phải có phạt. Nếu như bạn bỏ cuộc giữa chừng, sau này cho dù tìm thấy đan dược thần phẩm, cũng không thể cứu sống được Hoàng Dung, bạn từ bỏ nhiệm vụ có nghĩa là từ bỏ cơ hội cứu sống cô ta. Ngoài ra, cấp bậc của bạn sẽ giáng xuống thành lv 1, điểm kinh nghiệm khi thăng cấp sau này tăng lên gấp 10 lần.”

“ Hồ hồ ….” Nghe xong câu giải thích của hệ thống, Dương Kiệt chỉ biết cười trừ.

Đúng là trên đời này không có món ăn miễn phí, cho dù bỏ cuộc hay hoàn thành, cái giá phải trả tuyệt đối không nhỏ.

Dương Kiệt từ từ bước tới, thận trọng dìu lấy Hoàng Dung lên lưng mình, mang theo nụ cười kiên quyết dịu giọng nói: “ Dung nhi, lúc nãy ta có hỏi muội có sợ chết không? Muội trả lời rằng được chết bên cạnh ta thì không việc gì phải sợ……”

“ Giờ ta cũng rất kiên quyết nói với muội rằng,ta rất sợ chết, sợ chết rồi không ai có thể cứu tỉnh được muội nữa, và giờ có cơ hội, dù tỷ lệ chỉ là 0.001 %, ta cũng sẽ không ngần ngại đi thử, cho dù chết hai ta sẽ cùng chết bên cạnh nhau.”

“ Hệ thống, Tiến hành thử thách cho ta ~~~~!!” Dương Kiệt gào lớn một tiếng đầy kiên quyết.

“Chú ý, chú ý, thí luyện này tiềm ẩn nhiều rủi ro, thậm chí có thể nguy hiểm tới tính mạng, hệ thống hy vọng bạn có thể cân nhắc suy nghĩ kỹ trước khi quyết định.”

“ Không cần suy nghĩ gì nữa, hãy bắt đầu cho ta!”

“ Dính dong, tuân theo yêu cầu của bạn, thí luyện “ Đường Ngay Trước Mắt” sẽ tiến hành ngay tức khắc.”

Ngay lập tức trước mặt Dương Kiệt xuất hiện một cánh cổng dạng khí khổng lồ, cổng từ từ mở toang ra, tựa như một con quái vật đang há to miệng ra nuốt chửng anh ta vậy.

Dương Kiệt hít sâu một hơi vào người, cõng theo Hoàng Dung từ từ bước thẳng vào cánh cổng dạng khí đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận