Không đợi mọi người hồi ức, thanh âm lạnh lùng của Phạm Vô Phong lại vang lên, "Không phải tiểu yêu.”
Tay ông ta dùng sức, để tránh Phệ Linh Thảo đang điên cuồng hấp thu linh khí thoát khỏi lòng bàn tay, sau đó mới nói: “Phệ Linh Thảo biến sắc.”
Phệ Linh Thảo là linh thực thù chỉ có Yêu giới mới có, một khi nhiễm yêu khí thì sẽ biến sắc.
Nếu như là tiểu yêu Hoàng giai, như vậy Phệ Linh Thảo sẽ bảo trì màu xanh lá cây, cùng lắm là biến từ màu xanh nhạt sang màu xanh sẫm, màu sắc càng đậm, chứng tỏ thực lực của yêu vật càng mạnh.
Tương tự, nếu gặp phải yêu tộc Huyền giai, Phệ Linh thảo sẽ biến thành màu vàng kim.
Nếu là đại yêu Địa giai, cây sẽ biến thành màu đỏ, về phần Thiên Yêu…
“Thiên Yêu là tím.” Nhìn thấy Phệ Linh thảo điên cuồng uốn éo, màu sắc từ xanh, sang vàng, đỏ rồi dần dần biến thành màu tím đậm, Phạm Vô Phong cau mày, giọng nói cũng có chút run nhè nhẹ, nếu không để ý kỹ thì sẽ không phát hiện ra được.
“Tím, tím…” Tình huống còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của mọi người, tâm tình của chín người ở đây đồng loạt trở nên hỏng bét tột độ.
Thiên Yêu, là chiến lực mạnh nhất của Yêu tộc, chỉ có cường giả Đại Thừa kỳ của Nhân tộc mới có thể chống lại, mà nay tu sĩ Đại Thừa của nhân tộc tổng cộng chỉ có bảy người, người có tu vi mạnh nhất của Độ Xuyên giới chính là lão tổ Độ Kiếp kỳ của Linh Tiêu môn bọn họ, song, Độ Kiếp với Đại Thừa, chung quy còn cách nhau cả một đoạn.
“Sao Thiên yêu lại có thể đột phá lạch trời, lặng yên không một tiếng động đi tới Độ Xuyên giới được! Nó muốn làm gì?”
“Việc này rất nghiêm trọng, ta sẽ lập tức bẩm báo Từ Thánh của Trấn Yêu Quan.” Phạm Vô Phong lấy Huyền Âm cốt ra, ông ta không có truyền tấn phù của Từ Thánh, nên chỉ có thể liên lạc với đồng liêu trước kia là thú yêu vẫn còn ở lại Phù Sinh Yêu giới.
Đúng lúc này, Từ Tâm Mộc lên tiếng ngăn cản: "Từ từ, Phệ Linh Thảo vẫn đang biến sắc!”
Từ Tâm Mộc là Linh thực sư, bà ấy cực kỳ mẫn cảm với biến hóa của linh thực, bà ấy cũng là người đầu tiên chú ý tới màu sắc của Phệ Linh Thảo vẫn đang tiếp tục thay đổi.
Chờ bà ấy nói dứt câu, những người còn lại mới dần dần quan sát thấy màu sắc lá cỏ chậm rãi nhạt đi.
Tầm khoảng một chén trà sau, Phệ Linh Thảo gần như biến mất, mắt thường khó có thể nhìn thấy.
“Trong suốt không màu, đây là yêu quái gì?”
Phạm Vô Phong nhíu chặt mày, trên trán nhăn ra thành hình chữ bát (八), ông ta lắc đầu nói: “Chưa từng nghe nói.”
Ông ta thả một luồng thần thức đi lục lọi tìm kiếm trong Huyền Âm cốt, liên lạc với một người bạn cũ cực kỳ quen thuộc với Yêu tộc.
Một lát sau, cái mày nhíu chặt của Phạm Vô Phong cuối cùng cũng giãn ra.
“Người đạo hữu kia của ta nói, nếu Phệ Linh Thảo đột nhiên gặp phải một nơi linh khí dồi dào thì sẽ xuất hiện tình huống màu sắc biến hóa nhiều lần.
Mười lăm phút sau mà không biến sắc nữa thì tức là đã ổn định lại.
Nếu không màu thì rất có thể là gặp được tiểu yêu mới sinh.
Yêu lực yếu ớt, cho nên mới trong suốt không màu.”
Vấn đề sinh sản của Yêu tộc rất là kỳ lạ, đến nay bọn họ cũng không hiểu rõ, chỉ biết là yêu tộc rời khỏi Yêu giới thì đều không thể sinh sản.
Tiểu yêu mới sinh ra không cách nào xuyên qua khe nứt tiến vào Phù Sinh giới, bởi vậy, bọn họ chưa từng gặp phải Yêu tộc vừa mới sinh ra, tự nhiên cũng chưa từng gặp tình huống Phệ Linh thảo trở nên trong suốt không màu.
Từ Tâm Mộc: “Sao ở Độ Xuyên giới lại có tiểu yêu mới sinh?”
“Còn có một loại tình huống nữa, bán yêu." Phạm Vô Phong nói xong, ba vị nữ tu ở đây đều trầm mặt.
Nữ nhân Yêu tộc đến Tu chân giới là không cách nào sinh sản, bởi vậy mỗi một con bán yêu xuất hiện, đồng nghĩa với việc có một nữ tử Nhân tộc đáng thương nào đó đã gặp phải bất hạnh.