Đám yêu ma từ bốn phương tám hướng vọt tới còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đột nhiên cảm giác được phía trước truyền đến một lực lượng như dời non lấp biển. Trong phạm vi ngàn trượng không một yêu ma nào có thể ngăn cản được, từng tên kêu lên thảm thiết, giống như diều đứt đây bay ra ngoài.
- Gào!
Khi mấy ngàn Thái Cổ Ma Viên cao vạn trượng đột nhiên xuất hiện giữa chiến trường, nhe hai chiếc răng nanh trắng ởn, vung vẩy nắm tay to lớn, đám yêu ma đều kinh hãi đến ngây người, ngay cả Hắc Ám Quân Chủ A Thập Lợi Sát cũng kinh ngạc đến quên cả hò hét. Đứng trước những Thái Cổ Ma Viên to lớn này, tất cả yêu ma đều trở nên vô cùng nhỏ bé. Dùng từ "to lớn" cũng không đủ để mô tả những Thái Cổ Ma Viên này, phần lớn yêu ma thậm chí còn không cao đến bàn chân của bọn chúng.
Cặp mắt lạnh lẽo dưới mũ trùm đầu của A Thập Lợi Sát trợn trừng. Với trí thông minh của hắn cũng không thể nào hiểu được, đám Thái Cổ Ma Viên thực lực rõ ràng rất mạnh này làm cách nào xuất hiện ở đây.
Khí tức tàn bạo thuộc về Hồng Hoang của Thái Cổ Ma Viên nhanh chóng tràn ra khắp hư không. Khí tức của mấy ngàn Thái Cổ Ma Viên mạnh mẽ ngưng tụ lại đã dày đặc đến mức gần như thực chất. Bị khí tức tàn bạo này áp chế, những yêu ma thực lực thấp một chút thậm chí không thể nhúc nhích, chỉ có thể ngước đầu lên, toàn thân run rẩy nhìn những con vật to lớn dữ tợn này.
Trong đại quân Hắc Ám, tám tên Hắc Ám Quân Chủ khác đang đứng đốc chiến cũng bị ngàn con vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện này làm kinh động, ánh mắt lập tức dời đến nơi này.
- Tuân theo khế ước của hỗn độn ban đầu…
A Thập Lợi Sát nhanh chóng phản ứng lại, ngón tay chỉ còn xương trắng vẽ một đồ án màu vàng kỳ quái ở trước người, sau đó cúi đầu ngâm xướng một trận thần chú lúc trầm lúc bổng. Thanh âm của hắn rất nhanh, rất nhiều âm tiết nối liền thành một chuỗi, trong thời gian ngắn ngủi đã gần như đã hoàn thành.
- Hừ!
Đệ Nhất phân thần dĩ nhiên sẽ không để cho hắn thuận lợi hoàn thành thần chú như vậy. Bản thân Hắc Ám Quân Chủ có thực lực tương đối kém, năng lực cận chiến không mạnh, nhưng phép thuật mà bọn chúng nắm giữ, cùng với khả năng kêu gọi Chủ Thần phân thân đều có thể phát huy ra lực lượng kinh người.
Tâm niệm vừa động, ngàn con Thái Cổ Ma Viên liền ngửa mặt lên trời gầm lớn một tiếng, những nắm tay lông lá còn lớn hơn so với thân thể của Hắc Ám Quân Chủ vung ra như chớp, từ bốn phương tám hướng đánh vào Hắc Ám Quân Chủ A Thập Lợi Sát.
- Ánh Sáng Tối Tăm!
Khi những nắm tay to lớn sắp đánh trúng người, A Thập Lợi Sát quân chủ cuối cùng đã hoàn thành phép thuật. Ngón tay trơ trọi chỉ còn lại xương trắng chỉ một cái lên đỉnh đầu, từ trong lòng bàn tay phát ra một quả cầu ánh sáng giống như mặt trời, bao phủ lấy thân hình hắn vào bên trong. Quả cầu ánh sáng giống như mặt trời kia vừa mới thành hình liền bắn ra lửa đen vô tận.
"Ầm ầm ầm ầm!"
Chỉ trong chớp mắt, những nắm tay lớn đầy lông lá hoàn toàn coi thường ánh sáng màu đen có dao động thần lực kia, liên tục đánh mạnh vào người Hắc Ám Quân Chủ A Thập Lợi Sát. Quả cầu ánh sáng vốn vô cùng nóng rực giống như mặt trời đen giữa nhân gian, sau khi trúng mấy ngàn quyền liên tiếp cũng không chịu nổi, đặc biệt là những Thái Cổ Ma Viên này còn sử dụng Hấp Tinh đại pháp.
Mặt trời đen do Ánh Sáng Tối Tăm kêu gọi ra ẩn chứa lực phá hủy mạnh mẽ. Dựa theo ký ức của A Thập Lợi Sát, một chiêu này khi thi triển có thể hủy diệt tất cả sinh vật trong phạm vi vạn dặm, cho dù là Sí thiên sứ cũng phải tạm thời tránh lui. Nhưng sau khi bị mấy ngàn Thái Cổ Ma Viên công kích, sự tự tin này của hắn đã hoàn toàn tan vỡ.
Thân thể A Thập Lợi Sát bị trúng quyền lắc lư giống như một con rối. Mỗi quyền của Thái Cổ Ma Viên đều có sức mạnh long trời lở đất, cho dù là yêu ma cấp Thiên Ma Thần cũng không thể nào so sánh lực lượng với đám Thái Cổ Ma Viên hùng mạnh không theo lẽ thường này. Mỗi quyền đánh xuống đều khiến cho A Thập Lợi Sát cảm thấy đến gần cái chết hơn một chút.
Lĩnh vực Tử Vong có thể khiến cho quân đội khác trong lĩnh vực sống lại, nhưng không có nghĩa là người thi triển lĩnh vực Tử Vong không chết. A Thập Lợi Sát đã bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
- Chủ nhân ở dưới vực sâu, tôi tớ của ngài là A Thập Lợi Sát thỉnh cầu ngài rủ lòng thương…
Nhờ một điểm dấu ấn trong đầu do Linh Hồn Chi Chủ lưu lại, A Thập Lợi Sát không ngừng kêu gọi. Mặt trời màu đen trên đỉnh đầu hắn dường như lúc nào cũng có thể tắt đi.
Ở bên ngoài, vô số yêu ma lập tức lao về phía đám Thái Cổ Ma Viên, từ trên xuống dưới tạo thành một màn sáng cao hơn vạn trượng, bao vây đám Thái Cổ Ma Viên vào bên trong. Hàng loạt công kích liều mạng từ bốn phương tám hướng đánh tới. Mặc dù những yêu ma này thực lực không mạnh, Đệ Nhất phân thần quét một vòng là dọn dẹp xong một mảng lớn, nhưng bọn chúng lại kéo đến liên tục không ngừng, liên miên không dứt, giết bao nhiêu cũng không hết, quả thật rất phiền phức. Trong phạm vi bán kính hai ngàn trượng, thi thể yêu ma trôi nổi như một dòng sông, nhưng đại quân Hắc Ám lại giống như không hề giảm bớt.
Chỉ trong chớp mắt, mặt trời màu đen trên đỉnh đầu A Thập Lợi Sát đã như ánh nến trong gió, lúc nào cũng có thể tắt đi. Ngay lúc này, trong trời cao bỗng xuất hiện một luồng ánh sáng màu bạc lấp lánh, vẽ nên một đường cong lưu loát trong bóng tối, rơi xuống giữa bầy Thái Cổ Ma Viên.
"Ầm!"
Trong tiếng nổ giống như vũ trụ sơ khai, một vòng lửa màu đen dày đặc như thực chất chiết xạ về bốn phương tám hướng. Từ bầu trời nhìn xuống, trong hư không giống như đột nhiên xuất hiện một vòng sóng gợn màu đen sền sệt, lan về bốn phương tám hướng. Nơi sóng gợn nàu đen đi qua, những Thái Cổ Ma Viên mạnh mẽ giống như bị xói mòn, lặng lẽ hóa thành phấn vụn, kể cả yêu ma ở chung quanh cũng im hơi lặng tiếng hóa thành tro bụi.
Phía trên đại quân Hắc Ám, Hư Vô Chi Quân vẫy tay một cái, quyền trượng màu bạc vừa ném ra liền bay lên, một lần nữa chui vào trong tay hắn. Có điều sau khi quyền trượng được chư thần ban cho này phát ra một chiêu, lập tức trở nên ảm đạm không ánh sáng, giống như một cây quyền trượng bình thường. Tâm niệm của hắn vừa động, thần lực hùng hậu đến từ vực sâu bóng tối xa xôi liền truyền vào bên trong, quyền trượng màu bạc lại phát ra ánh sáng chói mắt. Sau khi làm xong những việc này, hắn mới nhìn về hướng trung tâm hỗn loạn, vừa nhìn lại không khỏi ngây người, ngay cả vương miện màu bạc trên đỉnh đầu cũng run rẩy. Rõ ràng hẳn đã hủy diệt rất nhiều Thái Cổ Ma Viên, nhưng lúc này bọn chúng lại xuất hiện trong đại quân Hắc Ám, mà số lượng còn nhiều hơn so với trước khi hắn ra tay.
Chiến đấu vẫn tiếp tục như trước, đại quân Quang Ám vẫn chém giết thảm liệt trên chiến tuyến rộng lớn. Trong trận chiến số lượng lên đến hàng tỉ này, hỗn loạn do Đệ Nhất phân thần gây ra chỉ giống như một cơn sóng gợn không nổi bật. Nhân vật hùng mạnh như Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ đều đã xuất hiện, dĩ nhiên Thái Cổ Ma Viên cũng không phải là chuyện gì lớn lao, mặc dù bọn chúng là xuất hiện hàng loạt.
Khuôn mặt dưới mũ trùm đầu của Hắc Ám Quân Chủ A Thập Lợi Sát lại trở nên tái nhợt, trong đó còn mang theo vẻ sợ hãi và giận dữ. Điều khiến hắn sợ hãi là phân thân của Linh Hồn Chi Chủ gần nhất cũng cách đó mấy vạn trượng, hơn nữa còn đang bị đại quân thiên sứ đông đảo vây công, trong đó còn có thiên sứ của cao cấp Thiên Đường. Còn Chủ Thần phân thân mạnh nhất thì lúc này đang bị Sí thiên sứ Mai Đan Tá quấn lấy, không thể nào trở về cứu hắn. Điều khiến hắn giận dữ là đám Thái Cổ Ma Viên đã bị Hư Vô Chi Quân dùng quyền trượng tinh không đánh chết, nhưng sau đó lập tức sống dậy, năng lực này chính là lĩnh vực Tử Vong đặc biệt của hắn. A Thập Lợi Sát hoàn toàn xác định, những Thái Cổ Ma Viên vừa mới xuất hiện này không phải là do diễn sinh ra, mà là trong nháy mắt khi bị hủy diệt liền sống lại ngay.
Phía trên đại quân Quang Minh, Sí thiên sứ Lạp Phỉ Nhĩ có khuôn mặt tuấn tú không giống loài người, vừa mới tri triển pháp thuật Thái Dương Chi Kiếm mạnh mẽ, tiêu diệt đại quân Hắc Ám đông đúc trong phạm vi mấy vạn cây số phía trước, lập tức bị thu hút bởi đám Thái Cổ Ma Viên cao vạn trượng, đứng trong đại quân Hắc Ám thoạt nhìn vô cùng nổi bật.
"Mễ Già Lặc đại nhân, trong đại quân Hắc Ám xuất hiện một yêu ma rất mạnh." - Lạp Phỉ Nhĩ dùng tâm niệm nói với đại thiên sứ trưởng Mễ Già Lặc: "Có điều tuy đều thuộc trận doanh Hắc Ám, nhưng tên yêu ma này hình như lại căm ghét những yêu ma cùng tộc."
"Ta đã chú ý tới rồi, tạm thời không cần lo lắng." – Mái tóc đỏ rực của Mễ Già Lặc tung bay: "Nếu như hắn xuất hiện ở trong đại quân Quang Minh, ta sẽ tự ra tay đối phó với hắn."
Lạp Phỉ Nhĩ gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa. Hai tay của hắn hợp lại, một luồng thánh quang chữ thập to lớn rộng mấy ngàn trượng từ hư không phía trên nghiêng nghiêng chiếu xuống, đánh vào trong đại quân Hắc Ám đông đảo ở đối diện. Một mảng lớn yêu ma không kịp kêu lên một tiếng đã bị thánh quang đánh phấn vụn.
Từ khi Đệ Nhất phân thần lẫn vào bên cạnh Hắc Ám Quân Chủ A Thập Lợi Sát, cho đến khi Hư Vô Chi Quân ném quyền trượng tinh không trong tay ra, tất cả chỉ diễn ra trong phút chốc, nhưng ngàn con Thái Cổ Ma Viên do hắn dùng lĩnh vực Phục Chế tạo ra đã sống lại một lần.
Bất kể là lĩnh vực gì, có một thứ không thể nào bị lĩnh vực điều khiển, đó chính là thần lực. Cho dù là lĩnh vực Phục Chế hay lĩnh vực Lực Lượng đều không thể thay đổi được lượng và chất của thần lực. Truyện Tiên Hiệp -
Đệ Nhất phân thần nắm giữ thần lực giết chóc do thần cách giết chóc mang đến, nhưng loại thần lực này lại không thể thông qua lĩnh vực Phục Chế truyền đến trong cơ thể mỗi Thái Cổ Ma Viên. Nếu không phải như vậy, trong lĩnh vực phức hợp của hắn sẽ không chỉ xuất hiện ngàn con Thái Cổ Ma Viên, mà là cả ngàn sát lục thần thể hoàng kim. Như vậy trong vũ trụ còn ai có thể chống lại hắn?
Mặc dù trong cơ thể không có đủ thần lực, mhưng một ngàn con Thái Cổ Ma Viên sở hữu Hấp Tinh đại pháp cũng không phải là thứ dễ đối phó, đừng nói là trong nháy mắt phá hủy chúng. Xuyên qua tầng tầng bóng tối, Đệ Nhất phân thần ngồi xếp bằng chính giữa ngàn con Thái Cổ Ma Viên, ngẩng đầu nhìn Hư Vô Chi Quân phía trên bảo tọa lấp lánh, lần đầu tiên nhìn thẳng vào tạo vật của Chủ Thần này.
"Lúc trước ở Ma Giới đã có truyền thuyết, quyền trượng trong tay và vương miện trên đầu Hư Vô Chi Quân này đều là tạo vật của Chủ Thần, sở hữu lực lượng mạnh mẽ, hôm nay xem ra quả là như vậy. Những kẻ có quan hệ với Chủ Thần này đều giấu nghề riêng, nếu không phải có ngàn con Thái Cổ Ma Viên dùng Hấp Tinh đại pháp làm suy yếu uy lực một chiêu vừa rồi, e rằng bản tọa cũng sẽ bị thua thiệt không nhỏ." - Tâm Ma nghĩ thầm, cặp mắt ác ma đen kịt như nửa đêm không ngừng biến ảo.
"Ầm ầm!"
Phía sau đại quân Hắc Ám bỗng vang lên một trận tiếng sấm ầm ầm, thấp thoáng có thể thấy được một tia sáng màu vàng từ đầu cuối hư không bắn đến nhanh như chớp. Trong lòng Đệ Nhất phân thần phát lạnh, liếc nhìn về phía Hắc Ám Quân Chủ A Thập Lợi Sát cách đó không xa, biết rằng tên này đã kêu gọi Linh Hồn Chi Chủ.
"Thật là phiền phức, không ngờ Hắc Ám Chủ Thần lại ra mặt vì đám tôi tớ giống như con kiến này." - Đệ Nhất phân thần thầm nhủ một câu, trong lòng đã nảy sinh ý rút lui. Hắn cũng không cuồng vọng đến mức một thân một mình đối phó với đại quân Hắc Ám đông đảo. Năng lực của lĩnh vực Tử Vong đã học trộm xong, mục đích đã đạt được, có giết Hắc Ám Quân Chủ hay không thì cũng chẳng quan trọng gì. Tâm niệm của hắn vừa động, trong nháy mắt lại có thêm mấy ngàn con Thái Cổ Ma Viên xuất hiện. Trong tiếng kêu hỗn loạn của đám yêu ma, vô số Thái Cổ Ma Viên đội trời đạp đất điên cuồng gầm lên một tiếng, lập tức từ các hướng lao ra bên ngoài.
Đối mặt với Thái Cổ Ma Viên số lượng đông đảo, đám yêu ma Hắc Ám chung quanh lộ ra vẻ sợ hãi, ào ào tránh lui, trong nháy mắt để trống một khoảng không gian lớn. Trong đại quân yêu ma đông đúc, bóng đen chợt lóe lên, tám tên Hắc Ám Quân Chủ khí tức hùng mạnh, áo bào đen trên người lay động, dẫn theo Hắc Ám Chủ Thần phân thân do từng người kêu gọi ra từ bốn phía xông tới.
Phía trên hư không, Hư Vô Chi Quân nắm thật chặt quyền trượng màu bạc trong tay, ánh mắt nhìn xuống đám Thái Cổ Ma Viên đang tấn công phía dưới. Trông thấy đám Thái Cổ Ma Viên một bước vượt qua mấy trăm trượng, chạy thẳng về phía trước, cánh tay khô héo của các Hắc Ám Quân Chủ liền từ từ đưa qua đỉnh đầu.
"Bùng!"
Ngay khi công kích của các Hắc Ám Quân Chủ sắp phát ra, mấy ngàn con Thái Cổ Ma Viên dữ tợn khác thường đột nhiên biến mất giữa hư không giống như bọt nước.
Cánh tay khô héo của các Hắc Ám Quân Chủ đang giơ qua đỉnh đầu chợt khựng lại. Phía trên đại quân Hắc Ám, quyền trượng màu bạc trong tay Hư Vô Chi Quân cũng trở nên bất động. Hư Vô Chi Quân nhanh chóng khôi phục tinh thần lại, sau đó đảo mắt qua hư không nơi đám Thái Cổ Ma Viên đang đứng.
Nhưng không gian nơi mấy ngàn con Thái Cổ Ma Viên đặt chân đã sớm trống rỗng, không có một bóng người nào. Những luồng ma thức to lớn nhanh chóng quét qua đại quân yêu ma ở gần khu vực trống không này. Tất cả yêu ma lần lượt hiện ra trong mắt Hư Vô Chi Quân. Ở phương xa lửa thiêng ngập trời, tiếng la giết không dứt bên tai, thánh quang chữ thập của Thiên Đường thỉnh thoảng lại từ trong hư không bắn xuống… Chiến đấu vẫn đang tiếp tục. Đám yêu ma cũng không chú ý tới chuyện xảy ra ở nơi này, trong mắt bọn chúng chỉ có đại quân Quang Minh đối diện. Vô số yêu ma gầm thét, vung vẩy binh khí phát ra ma khí giết về phía trước. Trong thủy triều ma khí cuồn cuộn này, nếu muốn tìm một tên yêu ma có hành động khác thường thật sự quá khó khăn. Cho dù Hư Vô Chi Quân có tinh thần lực mạnh mẽ, nhưng trong đại quân yêu ma đông đúc, làm sao có thể nhanh chóng tìm được một tên yêu ma cố hết sức ẩn giấu khí tức, đặc biệt là thực lực của tên yêu ma kia còn không hề kém hơn hắn.
- Giết!
- Giết!
Sát ý ngập trời và khí tức tàn bạo tích lũy thành biển rộng mênh mông, dâng trào phía trên đại quân Hắc Ám. Trong thủy triều ma khí cuồn cuộn này, Đệ Nhất phân thần hóa thành một tên yêu ma cao cấp, men theo thủy triều ma khí giết về phía trước. Tốc độ di chuyển của hắn rất chậm, đông đảo yêu ma mặt mày dữ tợn lướt qua bên cạnh, cũng không ai chú ý tới tên yêu ma khác thường này.
Đệ Nhất phân thần cũng không đi xa. Nghiêng phía trên cách hắn không xa là ánh mắt của Hư Vô Chi Quân đang tìm kiếm trong đại quân yêu ma, bảo tọa màu bạc trong bóng tối giống như một ngôi sao lấp lánh. Đệ Nhất phân thần ngẩng đầu nhìn về trên cao. Sau khi hắn cố gắng thu liễm tất cả khí tức, tia sét màu vàng do Linh Hồn Chi Chủ tạo thành mất đi đối tượng cảm ứng liền lượn một vòng trong hư không, sau đó bay vào sâu trong vũ trụ biến mất không thấy.
Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Mặc dù nơi này tập trung ánh mắt của chư thần, nhưng đối mặt với vô số đại quân Quang Ám, bất kể Quang Minh Chủ Thần hay là Hắc Ám Chủ Thần đều sẽ không tùy tiện sử dụng sấm sét thần phạt. Mà Quang Ám chư thần đồng thời chú ý nơi này lại áp chế lẫn nhau, không ai dám liều lĩnh ra tay.
"Ầm!"
Ánh sáng tối đen chợt lóe lên, thiên sứ ánh sáng chung quanh Đệ Nhất phân thần trong phạm vi ngàn trượng lập tức bị cuốn vào trong lĩnh vực. Khi ánh sáng của lĩnh vực lóe lên lần nữa, tất cả thiên sứ ánh sáng bị cuốn vào bên trong đã biến mất không còn bóng dáng.
- Giết!
Đệ Nhất phân thần thét lên một tiếng, hóa thân thành một tên cao thủ Ma Giới cấp Thiên Ma Thần, theo sau thủy triều ma khí cuồn cuộn giết về phía đại quân Quang Minh. Đây chính là nơi để hắn luyện tập Kiếp Ma Đạo, giết chóc và tử vong vô tận chính là chất dinh dưỡng của hắn.
Khi Đệ Nhất phân thần hóa thân thành một trong ngàn vạn yêu ma cao cấp, lẫn vào trong thủy triều ma khí cuồn cuộn, ở một bên khác của chiến tuyến rộng lớn sôi trào này, Ma Đế Hoàng và Xi Vưu lại đang âm thầm lẻn vào trong đại quân yêu ma, bởi vì không thể nào lẫn vào đại quân thiên sứ ánh sáng thuần túy được.
"Xi Vưu, hãy nhớ cam kết của ngươi!" - Ma Đế Hoàng vung tay áo đánh văng vài tên yêu ma, đồng thời dùng ma thức nói với Xi Vưu.
"Bản tọa từng nuốt lời khi nào?" - Xi Vưu hờ hững đáp, trong giọng nói lộ ra vẻ không vui, đồng thời nhanh chóng lao về phía trước. Ma Đế Hoàng cũng theo sát phía sau.
Vào lúc này tại Thái Cổ.
Một vệt sáng chói mắt đột nhiên xuất hiện, Phong Vân Vô Kỵ cuối cùng từ trong điều tức mở mắt ra. Khí tức trong cơ thể hắn dao động như thủy triều. Trải qua mấy ngày điều tức, tinh thần lực của hắn vốn tiêu hao cực lớn chẳng những khôi phục như cũ, hơn nữa còn tăng cường hơn không ít, kiếm xá lợi trên trán dường như cũng lớn hơn mấy phần.
Phong Vân Vô Kỵ phất tay áo đứng dậy. Ngay khi hắn đứng lên, vô số tộc nhân Bàn Cổ trong không gian dưới lòng đất cũng mở mắt ra, ánh mắt bọn họ sáng ngời. Tại khoảnh khắc này, đông đảo tộc nhân Bàn Cổ lại lộ ra khí tức kinh người tương tự như Phong Vân Vô Kỵ.
Sau khi lưu lại dấu ấn tinh thần, hàng trăm vạn tộc nhân Bàn Cổ này đã tương đương với phân thân của Phong Vân Vô Kỵ. Hắn hoàn toàn có thể chỉ huy những tộc nhân Bàn Cổ này giống như điều khiển cánh tay của mình vậy.
Liếc nhìn tộc nhân Bàn Cổ đông đúc chung quanh, Phong Vân Vô Kỵ giống như nhìn thấy hình ảnh của mình, trong lòng thở dài một tiếng. Tộc nhân mạnh mẽ như vậy nhưng lại không thể sở hữu ý thức, quả thật là một sự tiếc nuối.
Tâm niệm vừa động, sau một khắc, Phong Vân Vô Kỵ bỗng tan thành vô số điểm sáng biến mất trong hư không. Ngay khi hắn biến mất, những tộc nhân Bàn Cổ cao năm trượng, cường tráng đáng sợ cũng đồng thời biến mất trong không gian dưới lòng đất này.
"Ầm!"
Tại lối vào không gian dưới lòng đất, ánh sáng chợt lóe lên, đông đảo tộc nhân Bàn Cổ bỗng xuất hiện trên mặt đất. Trước người bọn họ là Đệ Ngũ Chí Tôn áo trắng tóc trắng.
"Ầm ầm!"
Ngay khi Phong Vân Vô Kỵ đặt chân lên mặt đất, toàn bộ không gian Thái Cổ đột nhiên rung động kịch liệt, giống như có một đôi tay to lớn vô hình dùng sức đập mạnh vào không gian này. Mặt đất dưới chân bắt đầu rung chuyển. Trong tiếng vang lớn, mấy ngọn núi chọc trời trước mặt Phong Vân Vô Kỵ bỗng ầm ầm sụp đổ không hề báo trước.
Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ giật mình. Vào giờ phút này, hắn cảm giác được bản nguyên của không gian dưới chân đang yếu đi, không gian vốn vững chắc này đang bắt đầu có xu hướng tan vỡ.
Chấn động mãnh liệt lan đến toàn bộ Thái Cổ. Vô số nhân tộc Thái Cổ cũng cảm giác được biến động này giống như Phong Vân Vô Kỵ. Tất cả mọi người đều tạm thời dừng công việc lại, Thái Cổ đột nhiên chìm vào sự yên tĩnh khác thường. Từng khuôn mặt ngẩng lên nhìn về hướng không trung.
Trong bầu trời đêm đen kịt, chín ngôi sao đại biểu cho chiến tranh và hỗn loạn đột nhiên đậm hơn rất nhiều, chín loại lực lượng màu sắc khác nhau khoách triển đến toàn bộ vũ trụ.
Phía trước trăm vạn tộc nhân Bàn Cổ, Phong Vân Vô Kỵ ngẩng đầu nhìn chín ngôi sao, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc. Tâm thần vừa động, trong mắt hắn chợt lóe sáng, cặp mắt màu đen lại hóa thành màu trắng bạc lạnh giá vô tình. Trong trời đất vốn trống rỗng đột nhiên hiện ra những sợi tơ đan xen vô cùng vô tận.
Mái tóc dài như sương của Phong Vân Vô Kỵ phất phơ theo gió, thân thể đứng thẳng như núi không nhúc nhích. Tin tức vô cùng vô tận từ bốn phương tám hướng điên cuồng tràn vào trong đầu hắn. Nhờ tinh thần lực mênh mông như biển, Phá Vọng ngân mâu của hắn trực tiếp vượt qua không gian Thái Cổ, nhìn vào vũ trụ hư không mênh mông. Giờ phút này vô số tin tức đột nhiên tăng lên gấp trăm ngàn lần, như thủy triều tràn tới.
Trong thế giới đen trắng hoàn toàn lạnh lẽo, không nước không non, không có không gian cũng không có sinh vật, chỉ có các loại kén tơ lấp lánh đan xen, không biết kéo dài đến nơi nào của vũ trụ. Cho dù với năng lực của Phá Vọng ngân mâu cũng không thể nào nhìn hết được hệ thống quy tắc còn dày đặc hơn so với kén tằm này.
Tại nơi cao nhất của những kén tơ quy tắc đan xen mênh mông như biển là chín ngôi sao cô độc treo lơ lửng, mỗi ngôi sao đều nối liền với vô số kén tơ quy tắc. Dưới cái nhìn của Phá Vọng ngân mâu, những luồng khí dạng rối như khói như sương, dọc theo những sợi kén tơ quy tắc từ các góc vũ trụ tụ lại, chui vào cửu tinh sâu trong hư không.
Nhìn tới đây, Phong Vân Vô Kỵ bỗng nhiên mở mắt ra, Phá Vọng ngân mâu màu trắng bạc lại rút đi. Lần này không gian Thái Cổ rung chuyển, hiển nhiên là vì lực lượng cửu tinh đã gia tăng. Vừa rồi khi quan sát, hắn thình lình phát hiện, hỗn loạn trong vũ trụ chính là nguyên nhân khiến cho lực lượng cửu tinh gia tăng. Mà nguồn gốc của hỗn loạn này lại xuất phát từ trung tâm vũ trụ, ngoài ra còn có một khoảng hư không khác cách Thái Cổ không xa.
Ống tay áo phất một cái vào hư không trước người, năm ngón tay của Phong Vân Vô Kỵ lần lượt vạch ra trong hư không. Nơi bàn tay bóng sáng vô tận biến ảo, trong nháy mắt một không gian hình vòm phát ra ánh sáng nhàn nhạt đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Trong không gian hình vòm này có những dãy núi nhấp nhô, chim bay cá nhảy, giống như một thế giới thu nhỏ. Nếu nhìn kỹ có thể nhận ra đây chính là hình ảnh thu nhỏ của Thái Cổ. Giờ phút này Phong Vân Vô Kỵ đang thi triển bí kỹ Thế Giới của các Chí Tôn.
Ven rìa không gian hình vòm do hình chiếu của không gian Thái Cổ biến thành, mây mù cuồn cuộn, bóng sáng vẫn tiếp tục biến hóa. Phong Vân Vô Kỵ nhắm hai mắt lại, kiếm xá lợi lấp lánh giữa trán bừng sáng, tinh thần lực dồi dào lập tức truyền vào trong Thế Giới.
Ven rìa không gian Thái Cổ thu nhỏ, những bóng sáng đan xen vào nhau, tiếp tục mở rộng ra phía ngoài. Những không gian hoặc lớn hoặc nhỏ dần dần xuất hiện ở chung quanh. Lại tiếp tục mở rộng ra, đột nhiên trong Thế Giới xuất hiện rất nhiều điểm đen, xếp thành một vòng bao vây không gian Thái Cổ lại.
Phong Vân Vô Kỵ chợt mở mắt, trong ánh mắt bắn ra ánh sáng lạnh. Từ trong những điểm đen kia, hắn cảm nhận được khí tức của Cửu U ma thần. Tay áo rung động, bàn tay đang vươn ra giữa không trung liền thu lại, Thế Giới thu nhỏ giữa không trung cũng theo đó tiêu tan.
"Bùng!"
Tiếng gió thổi qua, Phong Vân Vô Kỵ và trăm vạn chiến sĩ tộc Bàn Cổ lập tức biến mất không thấy.
- Huỳnh Hoặc, các trưởng lão Bắc Hải, các trưởng lão thánh thú, Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương nhanh chóng tới gặp ta!
Giọng nói vang dội vang vọng phía trên Thánh sơn. Trên đỉnh Thánh sơn chợt lóe sáng, Phong Vân Vô Kỵ đã xuất hiện nơi Thánh điện.
"Ầm!"
Giữa Kiếm các và Thánh sơn, ánh sáng chợt lóe lên, vô số đại hán cao hơn năm trượng đột nhiên xuất hiện khắp nơi.
- Chiến sĩ tộc Bàn Cổ!
Khi những đại hán này xuất hiện, bốn phía liền vang lên một trận kinh hô. Trong mắt của mọi người, sự xuất hiện của những chiến sĩ tộc Bàn Cổ này hiển nhiên có phần đột ngột. Sau sự kinh ngạc ban đầu, bốn phương lập tức vang lên một trận tiếng hét như núi lở đất tan. Trước đây không lâu trong trận chiến với Cửu U ma thần, những tộc nhân Bàn Cổ này đã có đóng góp rất lớn, điều này khiến cho bọn họ được mọi người tôn kính.
Đông đảo cao thủ khí tức mạnh mẽ tụ tập trong gian phòng đá dưới lòng đất Thánh sơn, tụm năm tụm ba thảo luận sôi nổi, thỉnh thoảng còn vẽ một số hình ảnh lên mặt đất để miêu tả. Cứ qua mỗi khắc lại có một số người đi ra ngoài, sau đó lại có những người khác tiến vào bên trong. Sách lược liên quan đến Thái Cổ trong cuộc chiến thần ma đã được thảo luận rất lâu, ngoại trừ gian phòng đá này, bên trong hơn một vạn phòng đá và hang động của Thánh điện cũng đang tiến hành những cuộc thảo luận tương tự. Thánh điện đã triệu hồi các chưởng khống giả Thánh điện đời trước, để bọn họ phụ trách chủ trì những cuộc thảo luận trong các phòng đá và hang động. Ngoài ra còn có rất nhiều cao thủ được phái đi các nơi Thái Cổ, tìm kiếm tung tích của chiến bia cổ xưa.
Khi giọng nói vang dội của Phong Vân Vô Kỵ vang lên phía trên Thánh điện, các trưởng lão Bắc Hải, Cổ Vu, Độc Cô Vô Thương, Tây Môn Y Bắc, cường giả tiềm tu và Huỳnh Hoặc đều đang ở trong phòng đá tham dự hội nghị.
- Là giọng nói của Chí Tôn!
Đại trưởng lão Bắc Hải ngẩng đầu lên, lắng nghe một lúc, sau đó lập tức đứng dậy, thân hình nhoáng một cái đã biến mất khỏi gian phòng đá dưới lòng đất. Đồng thời Huỳnh Hoặc, Độc Cô Vô Thương, Tây Môn Y Bắc và đông đảo cao thủ khác cũng theo sát phía sau đi ra ngoài. Bên trong phòng đá yên tĩnh một lúc, sau đó lại tiếp tục thảo luận. Tại một góc của gian phòng đã chất đầy văn kiện thật dày, toàn bộ đều liên quan đến nội dung thảo luận. Vài nhân viên của Thánh điện đang chỉnh lý những văn kiện này.
- Tham kiến Chí Tôn!
Trên đỉnh Thánh sơn, đám người đại trưởng lão Bắc Hải cung kính nói.
- Không cần đa lễ!
Tay áo Phong Vân Vô Kỵ phất một cái, nói:
- Huỳnh Hoặc, lập tức triệu tập đại quân Thần cấp hậu kỳ và những cao thủ tiềm tu đạt tới Thần cấp hậu kỳ, theo bản tọa đi vào hư không!
- A!
Mọi người đều giật mình ngẩng đầu lên.
- Độc Cô, Tây Môn, hai người cũng đi theo ta!
Vẻ mặt Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng, ra lệnh một cách tương đối ngắn gọn.
- Chí Tôn, đã xảy ra chuyện gì?
Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên triệu tập đại quân Thần cấp hậu kỳ, hơn nữa lại giống như có hành động lớn, điều này khiến mọi người cảm thấy nghi hoặc.
- Ma Giới đã phái quân đoàn Cửu U ma thần tiến vào hư không, liên tục hủy diệt những không gian chung quanh Thái Cổ. Loại giết chóc và hủy diệt này đã sinh ra lực lượng hỗn loạn, bị cửu tinh hấp thu, khiến cho lực lượng cửu tinh nhanh chóng gia tăng. Ma Giới muốn thông qua phương thức này để đẩy nhanh quá trình không gian tan vỡ. Không lâu trước không gian Thái Cổ chấn động cũng là do tinh lực đã ngưng kết đến một mức độ nhất định.
Mọi người đều nhìn nhau. Mặc dù hành động của quân đoàn Cửu U ma thần có phần đột ngột, nhưng không ai hoài nghi lời nói của Phong Vân Vô Kỵ.
- Vâng thưa Chí Tôn, Huỳnh Hoặc sẽ lập tức đi triệu tập đại quân Thần cấp hậu kỳ!
Huỳnh Hoặc mặc một bộ áo bào đen ở bên cạnh liền tiến lên phía trước mấy bước, cung kính đáp, sau đó bước nhanh ra ngoài, từ ven rìa Thánh điện nhảy xuống, hóa thành một vệt cầu vồng đen bay đi.
- Đại trưởng lão Bắc Hải, dưới dốc núi là chiến sĩ tộc Bàn Cổ, ta đã thu phục bọn họ. Nếu như Ma Giới đến công kích, mọi việc sẽ do trưởng lão tạm thời quản lý. Cổ Vu tiền bối, chiến sĩ tộc Bàn Cổ sẽ do ngài chỉ huy. Một lát nữa ta sẽ giao bọn họ cho ngài.
Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ xoay chuyển, nói với tộc trưởng Vu tộc là Cổ Vu đang đứng trong đám người.
Cổ Vu không nói gì, cũng không từ chối, trong cặp mắt vẩn đục hiện lên vẻ khác thường. Trước khi bước lên quảng trường Thánh điện, y đã chú ý tới chiến sĩ tộc Bàn Cổ cao lớn khác thường bên dưới vách núi. Với vu thuật của Cổ Vu thì chỉ cần liếc nhìn là nhận ra dấu ấn tinh thần Phong Vân Vô Kỵ lưu lại trong đầu những chiến sĩ tộc Bàn Cổ này.
"Vô Kỵ đã thật sự mạnh lên rồi, không còn là thanh niên non nớt trong chiến trường thần ma lúc trước nữa." - Trong lòng Cổ Vu yên lặng thầm nghĩ. Nếu muốn lưu lại dấu ấn trong đầu những chiến sĩ tộc Bàn Cổ mạnh mẽ này, hơn nữa số lượng còn đông đúc như thế, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Bản thân việc này đã nói lên tinh thần lực của Phong Vân Vô Kỵ to lớn như thế nào.
- Xin Chí Tôn yên tâm, Cổ Vu nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ đại trưởng lão Bắc Hải!
Cổ Vu gật đầu nói.
Phong Vân Vô Kỵ cũng gật đầu một cái. Lúc này Huỳnh Hoặc đã dẫn theo đại quân cao thủ Thần cấp hậu kỳ bước giữa không trung tiến đến:
- Tham kiến Chí Tôn!
- Đứng lên đi!
- Đa tạ Chí Tôn!
Không lâu sau càng có nhiều cao thủ Thần cấp hậu kỳ nghe tin từ bốn phương chạy tới. Phong Vân Vô Kỵ xoay người lại, nói với Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương:
- Tây Môn Y Bắc, Độc Cô Vô Thương, hai vị hãy theo ta đi trước!
- Xin tuân theo ý chỉ của Chí Tôn!
Hai người vội vàng đáp.
- Lên đường đi!
- Rõ!
Trong tiếng rền vang, từng hàng đại quân Thần cấp hậu kỳ như sông biển cuốn ngược lên trời, không lâu liền xé gió bay đi, biến mất phía trên Kiếm vực.
- Tỷ tỷ, huynh ấy đi rồi…
Đợi sau khi Phong Vân Vô Kỵ với mái tóc trắng bạc biến mất, ở ven rìa Kiếm vực, một cô gái xinh đẹp bỗng xoay người lại nói.
Khi lực lượng cửu tinh gia tăng, vô số không gian trong vũ trụ dao động, tại vùng đất tây bắc Ma Giới, khu vực sương mù bao phủ đột nhiên sôi sục. Sương mù có tính ăn mòn rất mạnh tràn ra bốn phía như trút nước.
"Rắc rắc!"
Tiếng rạn nứt to lớn vang khắp vùng đất tây bắc. Sâu trong lòng đất, từng luồng Cửu U ma khí cuồng bạo như rễ cây già, từ nơi Chủ Thần thứ mười cư ngụ lan ra khắp toàn bộ Ma Giới. Trên vùng đất Ma Giới, vô số yêu ma đang hút lấy lực lượng cửu tinh bỗng cảm thấy ma khí trong trời đất tăng lên gấp mấy chục lần, lập tức gia tăng tốc độ hấp thu ma lực.
- Gào!
Trong tiếng gầm lớn, một bóng ma to lớn từ trung ương sương mù dày đặc đứng lên, càng lúc càng cao. Trong ánh mắt sợ hãi của đám yêu ma, bóng ma kia vươn cao đến gần vạn trượng, thân thể cao lớn gần như ngang với trời. Cùng lúc đó, một luồng khí tức vượt trên chúng sinh từ tây bắc Ma Giới khuếch tán ra, nơi đi qua không một yêu ma nào có thể đứng vững.
Dưới lực lượng cửu tinh kích thích, Chủ Thần thứ mười bốn cuối cùng đã lộ ra sát lục thần thể to lớn của hắn, mười bốn cặp sừng hoàng kim thẳng tắp, bên sườn mọc bốn đôi cánh ma thần hoàng kim, sau lưng có một chiếc đuôi nhọn hoàng kim dài mấy ngàn trượng. (đây không phải là trạng thái hoàn chỉnh của Chủ Thần thứ mười bốn, thân thể hoàn chỉnh là tám đôi cánh ma thần hoàng kim, ba chiếc đầu, đầu đội trời trăng, chân đạp ngôi sao)
"Ầm!"
Khu vực sương mù bao phủ đột nhiên rung chuyển một chút, sau đó cả khoảng không gian bỗng hóa thành một mảng đen kịt, kể cả Chủ Thần thứ mười bốn ở trung ương sương mù cũng bị bao phủ trong bóng tối. Khi tiếng chấn động này vang lên, trên bầu trời bỗng có chín luồng tinh lực hùng hậu chiếu xuống, chui vào trong bóng tối phía dưới.