Tại trung tâm vũ trụ, đại quân yêu ma và thiên sứ liên miên như sóng nhấp nhô trong hư không. Ma khí dâng trào, thánh quang ngập trời, tiếng chém giết vang vọng khắp nơi. Ở ven rìa chiến trường, máu đen dày đặc hòa lẫn với vô số thịt vụn từ dưới chân yêu ma và thiên sứ tràn ra, ồ ạt chảy về bốn phía.
Bên cạnh chiến trường rộng lớn, hai bóng người ngạo nghễ đứng sừng sững trong bóng tối. Ma Đế Hoàng và Ma Tổ đứng sóng vai, ánh mắt vượt qua vô số yêu ma đang chém giết nhìn về đầu cuối của hư không. Phía trên những bóng đen đang chém giết kịch liệt là hai mươi bốn chiếc cánh sáng lấp lánh và một chiếc vương miện màu bạc đứng song song trong bóng tối.
Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ giống như hóa thành hai vầng mặt trời chói mắt khác màu trong hư không. Mỗi lần hai nhân vật không phải người này giao đấu đều bắn ra ánh sáng vô tận. Những chùm ánh sáng do thần lực Quang Ám biến thành như muốn xuyên qua bầu trời.
Tiếng nổ mạnh không dứt bên tai. Hai người như tia chớp xuyên qua hư không, liên tục giao chiến, nơi đi qua lưu lại những vòng lửa địa ngục bốc cháy hừng hực và lửa thiêng thiên giới nóng rực.
- Chuẩn bị hành động. Không nên nương tay, chúng ta chỉ có một cơ hội thôi. Nếu như không thể khống chế được Hư Vô Chi Quân trong thời gian ngắn, kế hoạch này xem như thất bại.
Xi Vưu dời ánh mắt khỏi phía xa, nhìn thẳng vào Ma Đế Hoàng nói.
- Ta biết rồi.
Ma Đế Hoàng nhìn hai đoàn sáng và tối bộc phát phía trên chiến trường, con ngươi hơi co lại:
- Vẫn giống như lúc trước, ta ra tay khống chế hắn, còn ngươi điều khiển cửu tinh ngăn cản tầm mắt của chư thần, đồng thời dời chúng ta ra khỏi chiến trường.
- Bản tọa nhắc lại với ngươi một lần cuối. Mặc dù thực lực của ngươi đã tăng mạnh, nhưng nếu muốn trong nháy mắt hoàn toàn khống chế hắn, khả năng thất bại vẫn rất lớn. Hơn nữa tuy thực lực của bản tọa mạnh hơn Hư Vô Chi Quân, nhưng dù sao hắn cũng là tạo vật của Chủ Thần, khả năng khống chế quy tắc không gian đã đạt đến đỉnh cao, rất khó nói có thể hoàn toàn khống chế hắn. Khả năng thất bại của bản tọa xem ra cũng rất lớn. Ngươi đã suy nghĩ kỹ càng rồi chứ? Một khi thất bại thì rất khó có cơ hội lần sau, còn muốn thử không?
Xi Vưu lạnh lùng nói.
Ma Đế Hoàng hơi nhíu mày, năm ngón tay trong tay áo rồng hơi co lại một chút. Đúng như Ma Tổ nói, với thực lực mạnh mẽ của hai người, muốn chiến thắng Hư Vô Chi Quân cũng không phải là chuyện khó, nhưng muốn hoàn toàn khống chế hắn, không cho hắn một cơ hội phản kháng nào, với thực lực này… vẫn có phần không đủ.
Ngoài ra Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ đang giao chiến trong chiến trường. Tên cao thủ mạnh mẽ mới được Quang Minh chư thần sáng tạo này có tư duy khá giống với chư thần, chỉ suy nghĩ theo lý trí đơn giản, không phải đen thì tức là trắng. Một khi hai người nhúng tay vào trận chiến, có khi chẳng những không được Sáng thiên sứ xem như đồng minh, ngược lại còn bị hắn xem là trợ thủ do Hư Vô Chi Quân gọi tới, dẫn đến công kích điên cuồng. Kế hoạch của hai người vốn không hề chắc chắn, một khi có cao thủ như Sáng thiên sứ gia nhập thì sẽ xuất hiện thêm một biến số. Ma Đế Hoàng không thích nhiều biến số như vậy. Hắn muốn thông qua sáu Sí thiên sứ để liên hệ với Sáng thiên sứ, bảo đối phương phối hợp với mình, nhưng sau khi suy nghĩ một chút lại từ bỏ ý định này. Trong Thiên Đường cấp bậc nghiêm ngặt, mặc dù Sí thiên sứ là nhân vật cao cấp của Quang Minh Thiên Đường, nhưng vẫn là thuộc hạ của Sáng thiên sứ, không thể can thiệp vào hành động của cấp trên.
- Suy nghĩ kỹ càng rồi chứ? Tiếp tục kế hoạch hay là dừng lại?
Xi Vưu hỏi lần nữa.
- Tiếp tục… Về phần Sáng thiên sứ, ta có thể giúp các ngươi kéo dài thời gian hai giây.
Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc đột nhiên lên tiếng:
- Ma Tổ, trong thời gian hai giây đó, chắc ngươi có thể dời chúng ta ra khỏi chiến trường chứ? Ta nghĩ với năng lực của ngươi hẳn là không thành vấn đề, đúng không?
Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc vẫn luôn im lặng đột nhiên chen vào, khiến cho trong lòng Xi Vưu hơi kinh ngạc. Còn về vấn đề cuối cùng thì y lại không tỏ rõ ý kiến. Ánh mắt của Phân thân biến dị Tịch Nhĩ Lạc so với Ma Đế Hoàng còn thâm độc hơn một chút.
- Ma Tổ, hành động lần này ngươi nhất định phải ra tay. Đừng nói là với năng lực của ngươi chỉ có thể khống chế ngôi sao và không gian mà thôi. Tuy hành động lần này có lợi với chúng ta, nhưng cũng không hẳn là không có lợi với ngươi. Chỉ khi chúng ta sở hữu thần lực mạnh mẽ, mới có thể nắm chắc đối phó được với Chủ Thần thứ mười bốn.
Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc dừng một chút, sau đó nói tiếp.
Xi Vưu im lặng không nói gỉ. Ánh mắt của Tịch Nhĩ Lạc quả thật rất thâm độc. Thực lực của Ma Tổ đương nhiên không chỉ như vậy, có điều vì không nắm chắc nên không muốn ra tay mà thôi.
"Soạt soạt!"
Áo bào xám rộng thùng thình trên người Xi Vưu phất phơ trong hư không, giống như đang suy nghĩ gì đó, một lúc sau mới hờ hững nói:
- Được.
Chỉ một từ đơn giản. Tuy vẻ mặt Ma Đế Hoàng không đổi sắc, nhưng trong lòng lại rất mừng rỡ. Nếu như có Xi Vưu trợ giúp, muốn khống chế Hư Vô Chi Quân sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Mặc dù vẫn không thể nắm chắc, nhưng phần thắng đã cao hơn trước. Ngay lúc này, một mảng ánh sáng chói mắt rợp trời kín đất đột nhiên từ chiến trường xa xa bắn qua phía trên hai người, tiếp đó một tiếng vang lớn long trời lở đất từ phương xa truyền đến.
"Ầm!"
Trong tiếng nổ mạnh kịch liệt, Sáng thiên sứ hai mươi bốn cánh và Hư Vô Chi Quân lại va chạm vào nhau. Giữa hai người là một quả cầu ánh sáng đen trắng bộc phát ra ánh sáng vạn trượng, chiếu sáng không gian trong mấy vạn cây số thành nửa trắng nửa đen. Những chùm ánh sáng đen trắng dài mấy vạn trượng chiết xạ về bốn phía, đan xen vào nhau trong hư không. Vô số yêu ma và thiên sứ không kịp né tránh kêu thảm một tiếng, trong nháy mắt nổ tung, thân thể hóa thành bụi bặm nhỏ bé nhất tiêu tán trong hư không.
Ma Đế Hoàng và Xi Vưu đột nhiên quay đầu nhìn chăm chú vào ánh sáng vô tận trên bầu trời, không hề quan tâm đến ánh sáng chói mắt, nhìn thẳng vào hai bóng đen khí tức mạnh mẽ ẩn sâu trong ánh sáng và bóng tối. Khi hai bóng người kia phân ra nhanh như chớp, bọn họ cuối cùng đã hành động.
- Ra tay!
Con ngươi Ma Đế Hoàng chợt co lại, trong miệng phát ra một tiếng hét trầm thấp, hai tay áo mở ra, lập tức hóa thành một dòng ảnh bay về phía xa. Gần như cùng lúc, áo bào xám của Xi Vưu ở bên cạnh rung động, trong nháy mắt biến mất không còn bóng dáng.
Ở phía xa.
Trong một vòng lửa đen địa ngục bốc cháy hừng hực phía trên chiến trường, Hư Vô Chi Quân nửa quỳ trong hư không, ngâm xướng thần chú cổ xưa. Hư không rung động theo những âm tiết vang dội và mơ hồ:
- Hỡi mười hai vị tồn tại chí cao dưới vực sâu bóng tối, xin hãy lắng nghe lời kêu gọi của tôi tớ ngài…
Mỗi âm tiết cổ xưa phát ra, vương miện màu bạc trên đỉnh đầu và quyền trượng trong tay Hư Vô Chi Quân đều sáng thêm một phần, lực lượng đen tối mãnh liệt tụ tập trong hư không.
Phía trên Hư Vô Chi Quân, Quang Minh Sáng thiên sứ dựa lưng vào hư không, mười hai đôi cánh sáng lấp lánh sau lưng mở rộng đến mấy trượng, phát ra ánh sáng chói mắt trong bầu trời đêm. Trong mí mắt Sáng thiên sứ bắn ra một ngọn lửa thiêng hoàng kim nóng rực. Từ gốc của mười hai đôi cánh sáng sau lưng, những luồng thánh quang màu trắng sữa rộng vài thước dọc theo đôi cánh lan ra, ánh sáng chiếu thẳng lên trời.
- Gừ!
Mái tóc trắng của Sáng thiên sứ đột nhiên phất lên, ngẩng đầu phát ra một tiếng rít chói tai, sau đó mang theo vạn luồng thánh quang sáng chói lao đến Hư Vô Chi Quân đang ngâm xướng thần chú mạnh mẽ. Đôi tay trắng nõn và trong suốt của hắn trên dưới hướng vào nhau, khép lại trước ngực, giữa hai bàn tay có một đoàn thánh quang trong suốt, mang theo những tia chớp rực rỡ, phát ra ánh sáng càng lúc càng chói mắt.
Sáng thiên sứ vừa hành động, ở hướng bên phía xa bỗng xuất hiện hai bóng đen khí tức như bão táp. Hai bóng đen như chim ưng lớn kia lúc đầu vẫn còn cách mấy vạn cây số, nhưng chỉ trong nháy mắt đã lướt qua tầng tầng hư không, xuất hiện cách Sáng thiên sứ chưa đến ngàn trượng. Hai mí mắt trắng bạc của Sáng thiên sứ chớp vài cái, dưới mí mắt bắn ra hai luồng hào quang màu vàng. Hai bóng đen đột ngột xuất hiện này khiến hắn sinh ra cảm giác nguy hiểm rất lớn. Từ trên người một bóng đen trong đó, hắn thậm chí còn cảm giác được áp lực nhàn nhạt, mặc dù áp lực này không thể uy hiếp được hắn.
- Gừ!
Thân thể Sáng thiên sứ đang lao xuống hơi dừng lại giữa không trung, đôi môi khẽ mấp máy phát ra một tiếng rít có ý cảnh cáo. Hiển nhiên sự xuất hiện của Ma Đế Hoàng và Xi Vưu khiến cho vị thủ lĩnh Quang Minh hùng mạnh này cảm thấy bất an rất lớn.
Lời cảnh cáo của Sáng thiên sứ dĩ nhiên không đủ khiến Ma Đế Hoàng và Xi Vưu từ bỏ kế hoạch. Lạnh nhạt nhìn lướt qua Sáng thiên sứ, sau đó ánh mắt Ma Đế Hoàng lại tập trung vào Hư Vô Chi Quân, cặp mắt đột nhiên mở lớn.
- Ma Tổ, ra tay!
Ma Đế Hoàng kêu lên, trong giọng nói có phần nóng nảy. Tốc độ thi triển phép thuật mạnh mẽ của Hư Vô Chi Quân đã vượt ra khỏi tính toán ban đầu của hắn. Theo như dự tính của Ma Đế Hoàng, lúc này Hư Vô Chi Quân hẳn là mới hoàn thành một nửa phép thuật mà thôi, đó cũng là lúc toàn thân hắn phòng ngự yếu nhất. Mà giờ phút này, bóng tối dao động chung quanh Hư Vô Chi Quân lại giống như sóng biển, từng đợt nối tiếp nhau không ngừng cọ rửa hư không. Nhìn vào thần lực dao động trên người hắn, có lẽ đã sắp hoàn thành phép thuật.
Khi kế hoạch xảy ra bất trắc, Ma Đế Hoàng cũng không khỏi có phần mất bình tĩnh, trong lòng hoảng hốt. Lúc này hắn muốn lui về thì cũng đã chậm.
"Ầm ầm!"
Trên bầu trời vang lên từng trận tiếng sấm ầm ầm, dường như chư thần cũng bắt đầu chú ý tới hướng này.
Xi Vưu không hề do dự, khi tiếng kêu điên cuồng của Ma Đế Hoàng còn chưa dứt thì y đã vung tay lên. Hư không lấp lóe một chút, sau đó một màn hào quang vô hình liền bao trùm phạm vi mấy triệu cây số, ngăn cách khí tức của đám cao thủ, cũng ngăn cách ánh mắt của chư thần.
Thi triển phép thuật trong phạm vi mấy triệu cây số, đối với người có linh hồn dung nhập vào trong cửu tinh như Xi Vưu thì rất dễ dàng. Nếu muốn thì y hoàn toàn có thể khống chế lực lượng của cửu tinh, ngăn cách khí tức trong phạm vi rộng lớn hơn.
- Gừ!
Sáng thiên sứ phát ra một tiếng rít giận dữ, bắt đầu hành động theo hướng tồi tệ nhất trong dự đoán của Ma Đế Hoàng. Xi Vưu ra tay không để ý đến lời cảnh cáo, việc này đã bị Sáng thiên sứ xem là một sự khinh nhờn đối với tôn nghiêm, đồng thời cũng là một sự khiêu khích công khai. Bạn đang đọc truyện được tại
Mặc dù Xi Vưu và Ma Đế Hoàng cũng không lộ ra ý thù địch, nhưng đối với Sáng thiên sứ thì khí tức đen tối dày đặc trên người bọn họ đã nói lên tất cả. Một vệt sáng lạnh lùng nghiêm nghị nhanh chóng lướt qua trong mắt, mái tóc bạc như sóng của Sáng thiên sứ tung bay, sau đó mười hai đôi cánh sáng sau lưng khép lại rung lên, đột nhiên tỏa ra ánh sáng mãnh liệt hơn gấp trăm lần so với lúc trước. Thánh lực dày đặc truyền vào trong quả cầu ánh sáng giữa hai tay hắn. Chợt nghe một tiếng vang nhỏ, bên trong quả cầu ánh sáng màu trắng sữa này đột nhiên bốc lên lửa thiêng màu vàng dày đặc, những luồng ánh sáng vàng ánh chiết xạ về bốn phía, chiếu rọi cả nửa hư không thành một mảng vàng rực.
- Gừ!
Trong tiếng rít, tốc độ của Sáng thiên sứ không hề giảm đi, hóa thành một vệt sáng màu vàng nhanh chóng lao về phía Hư Vô Chi Quân. Trong khi lao đến, giữa hư không lại vang lên tiếng ngâm xướng trầm bổng:
- Hỡi chư thần cư ngụ ở hải dương ánh sáng, xin hãy lắng nghe lời kêu gọi của thần…