Phi Thiên

Dương Khánh:

- Hạ Hầu Long Thành tham tài, còn cần một số tài vật.

Miêu Nghị:

- Chi phí báo phu nhân!

- Vâng! Ty chức sẽ an bài.

Đãi Dương Khánh rời đi, Miêu Nghị đứng dậy đi về phía hoa viên, Diêm Tu và Dương Triệu Thanh đi theo.

Mặc dù hai người đến Đại Thế Giới không lâu, nhưng bọn họ cũng nghe thấy động tĩnh Miêu Nghị gây ra trong Đại Thế Giới, phát hiện đại nhân không hổ là đại nhân, không ngờ lại xông ra thanh danh to như vậy trong Đại Thế Giới, quả nhiên đi tới nơi nào cũng không sợ hãi, đơn thương độc mã giết ba ra ba vào trong trăm vạn đại quân!

Nhất là Diêm Tu, hắn tận mắt nhìn thấy tình hình lúc Miêu Nghị mới bước vào đời, thật sự không nghĩ tiểu tử vô tri năm đó lại có thể đi tới bước này.

Bước chậm một hồi, Miêu Nghị chắp tay sau lưng và nói:

- Hai người các ngươi theo ta nhiều năm, trung tâm không phụ, ta sẽ không bạc đãi, nếu muốn đuổi kịp bước chân của ta, bằng thực lực các ngươi sợ là quá sức, trên tay của ta có Vô Lượng Đại Pháp của Phong Bắc Trần và Cửu Trọng Thiên của Mục Phàm Quân, ta có thể trợ giúp các ngươi một tay, các ngươi nguyện tu luyện hay không?

Hắn dừng bước nhìn sang hai người.

Hai người cực kỳ mừng rỡ, vào trong Đại Thế Giới đã nghe nói về lục đại kỳ công, không nghĩ tới đại nhân lại ban thưởng cho bọn họ tu luyện.

Dương Triệu Thanh quay người nhìn sang Diêm Tu, muốn để Diêm Tu tuyển trước, dù sao đối phương là lão nhân chân chính đi theo đại nhân, luận tư lịch cao hơn hắn, xem như bày ra tôn kính.

Diêm Tu trầm mặc một lát, hắn muốn nói lại thôi.

Cuối cùng vẫn do Miêu Nghị hỏi:

- Như thế nào, ở trước mặt ta còn ấp a ấp úng, nói thẳng đi.

Diêm Tu chắp tay nói:

- Đại nhân, lúc trước ty chức có đi Âm Dương Thiên, từng nghe đồ đệ Tư Đồ Tiếu nói công pháp của lục thánh đều nằm trong tay của đại nhân, chẳng biết có đúng hay không?

Miêu Nghị híp mắt:

- Chẳng lẽ ngươi muốn tu hành Đại Ma Vô Song Quyết? Đây là tuyệt kỹ ẩn giấu của phu nhân, không dễ dàng truyền ra ngoài.

Hắn cho rằng Diêm Tu muốn tu luyện công pháp mạnh nhất trong lục thánh.

Diêm Tu nói:

- Đại nhân hiểu lầm, ty chức không có lòng tham như vậy, ty chức nghe đệ tử Tư Đồ Tiếu nói. Hắn nói một khi tu thành Âm Hồn Thông Dương Quyết đến cảnh giới đại thành có thể duyệt người kiếp trước kiếp nầy, có thể khống chế vong hồn luân hồi. Không biết là thật là giả?

Dương Triệu Thanh nghe xong liền khiếp sợ, không nghĩ tới công pháp Quỷ Thánh tu hành lại có thần thông như thế.

Miêu Nghị nhíu mày:

- Khúc dạo đầu của Âm Hồn Thông Dương Quyết đúng là có lời khoa trương như vậy. Có điều Quỷ đạo Chí Tôn của Đại Thế Giới năm đó cũng không đạt tới cảnh giới này, không ai biết là thật hay giả, cho dù thật thì thế nào, chẳng lẽ lại ngươi còn muốn tu luyện công pháp quỷ tu sao?

Diêm Tu trường khom người nói:

- Nếu đại nhân nguyện ý, ty chức thật muốn tu hành công pháp quỷ tu.

Miêu Nghị ngạc nhiên nói:

- Ngươi là người sống muốn tu hành công pháp quỷ tu, cũng biết hậu quả gì không? Hóa tận thân thể huyết nhục, tan hết dương khí trên người, đoạn sinh khí, đi vào tử cảnh, quá trình của nó nói muốn sống không được muốn chết không xong, thống khổ người thường không cách nào chịu nổi, có thể sống qua cửa ải này mới có thể bảo trụ chuyển đổi tu vi, không thừa nhận nổi thì thần diệt hồn vong, đây chính là tự tìm đường chết. Công pháp quỷ tu chỉ thích hợp âm hồn tu hành, ngay cả âm hồn không có biện pháp, có mấy người còn sống tu hành, cho dù ngươi thành công cũng từ người sống biến thành quỷ mị, ngươi nghĩ tới hậu quả hay không?

Diêm Tu cúi đầu:

- Thỉnh đại nhân thành toàn.

Dương Triệu Thanh trợn mắt há hốc mồm.

- Ngươi...

Sắc mặt Miêu Nghị còn mang theo vài phần giận dữ, hắn ban thưởng lục đại kỳ công là muốn thủ hạ tâm phúc của mình càng đắc lực. Mà không phải muốn thủ hạ đi chịu chết, hắn nói:

- Làm người sống không làm, vì sao muốn tu luyện Âm Hồn Thông Dương Quyết?

Trên mặt Diêm Tu dần dần xuất hiện vẻ sầu thảm, trong đó còn có một tia xấu hổ, nuối tiếc nói:

- Là ty chức hại nàng, là ty chức làm cho nàng lưng đeo khuất nhục mà chết, sau khi nàng gả cho ty chức, ty chức chưa bao giờ cho nàng một ngày có thể diện, ty chức muốn gặp mặt nàng một lần. Thực xin lỗi! Nói một tiếng, ta sai!

...

Miêu Nghị sửng sốt, rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao hắn tu hành Âm Hồn Thông Dương Quyết, thở dài:

- Chuyện đã qua nhiều năm. Không nghĩ tới ngươi còn nhớ mãi không quên, ngươi tội gì! Ai! Ngươi thật sự muốn tu hành Âm Hồn Thông Dương Quyết, không hối hận?

Diêm Tu lại cúi đầu:

- Nếu như không có hi vọng cũng bỏ đi, nếu có một đường hi vọng, ty chức sẽ không bỏ qua, nếu không cho dù ty chức thành tựu cao cũng chỉ càng áy náy, kính xin đại nhân thành toàn!

Miêu Nghị im lặng nhíu mày nhìn hắn, dường như do dự.

Vẻ ăặt Dương Triệu Thanh mờ mịt, dường như nghe được gì đó nhưng hắn không hiểu.

- Cầm đi đi!

Đột nhiên Miêu ném một khối ngọc điệp cho Diêm Tu.

- Tạ đại nhân!

Xem đồ vật trong tay, Diêm Tu cảm động tạ ơn.

Miêu Nghị không đành lòng nhìn hắn, nghiêng đầu nhìn về phía Dương Triệu Thanh,

- Ngươi muốn học công pháp nào?

Dương Triệu Thanh suy nghĩ sau đó quyết định:

- Cửu Trọng Thiên!

Miêu Nghị lật tay ném khối ngọc điệp cho hắn, quay đầu liền đi, hắn vừa đi vừa nói:

- Không nên tiết lộ ra ngoài, các ngươi biết rõ hậu quả.

- Vâng!

Hai người song song đáp ứng.

Ngọc La tinh, thiên nhai Thủ Thành Cung, đại thống lĩnh Hạ Hầu Long Thành tự mình thiết yến khoản đãi bảy đạit thống lĩnh khác trong Đông Hoa tổng trấn phủ.

Tại sao là bảy người, chỉ vì Miêu Nghị và Chiến Như Ý không được mời. Nghiêm Tố Diêu Hưng Đinh Trạch Toàn Tang Như Nguyệt Cao Hữu Liên Phương Ngọc Nhuế Phàm Hạ Hầu Long Thành, tám người ngồi cùng bạn cạn chém, Nghiêm Tố Tang Như Nguyệt và Liên Phương Ngọc là nữ, nếu như tính cả Chiến Như Ý, mười đại thống lĩnh của Đông Hoa tổng trấn phủ có bốn người là nữ, tổng trấn cũng là nữ.

Tiệc rượu bày trong âầu các, xem mặt mũi Thiên Hậu cho nên bảy vị đại thống lĩnh cũng thổi phồng Hạ Hầu Long Thành, Hạ Hầu Long Thành vui vẻ quên trời đất, tăng thêm vừa thu được lễ cũ hàng năm trong thiên nhai, hắn ngồi ở vị trí đại thống lĩnh rất sảng khoái.

Nhất thời cao hứng cho nên uống rượu không tệ.

- Đã uống không ít, nên bàn chút chuyện...

Tang Như Nguyệt Tang đại thống lĩnh chưa nói xong, Hạ Hầu Long Thành chỉ vào mũi nàng và nói:

- Hôm nay không nói chuyện khác, chỉ nói uống hay vẫn là không uống!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui