Phi Thiên

Miêu Nghị hỏi:

- Tìm được nguyên nhân không? Ta hoài nghi Thiên Nguyên Hầu cố ý làm trò quỷ.

Bích Nguyệt nói:

- Đúng thế, đúng là Thiên Nguyên đang làm trò quỷ, hắn cố ý bảo thủ hạ hạn chế lưu lượng khách đến chỗ của ta, chỉ có Đông Hoa tổng trấn phủ xuất hiện phiền toái này, các khu vực khác dưới trướng Thiên Nguyên không bị ảnh hưởng, đoán chừng hắn còn thông đồng một ít người, đã có cửa hàng thả lời, nói hành động của Thiên đình ảnh hưởng sinh ý của bọn họ, yêu cầu giảm miễn thu thuế năm nay.

Miêu Nghị kỳ quái nói:

- Giảm miễn thu thuế? Không thể nào, thiên nhai ta quản nghiêm khắc hơn các nơi khác, có gió thổi cỏ lay cũng không thể chạy khỏi mắt ta, tại sao ta không nghe tiếng gió?

Bích Nguyệt trợn mắt.

- Ngươi cũng biết ngươi khống chế nghiêm khắc? Cho dù cửa hàng dưới trướng ngươi muốn nói, có người dám nói ra miệng sao? Đã bị ngươi huyết tẩy hai lần rồi.

...

Miêu Nghị nghẹn lời, hắn cười gượng sờ mũi, lời này cũng không biết là khen hắn hay đang mỉa mai hắn, cười nói:

- Những cửa hàng kia thật sự không bị thu thập, thu thập hai lần sẽ nghe lời, không ngờ bọn chúng cũng nghĩ ra trò giảm miễn thu thuế.

Bích Nguyệt thở dài:

- Đây là Thiên Nguyên tạo áp lực lên ta! Một khi không giao thủ thuế thu lên trên, cấp trên sẽ truy cứu trách nhiệm của ta. Ta đã liên hệ Thiên Nguyên lý luận qua, Thiên Nguyên nói phụng mệnh làm việc, nói nếu ta có ý kiến cứ chào hỏi cấp trên, chỉ cần cấp trên hạ chỉ buông lỏng kiểm tra thì hắn không nói gì.

Miêu Nghị trầm mặc, thu thuế của phủ tổng trấn không phải con số nhỏ, chỉ sợ Bích Nguyệt không lấp nổi lỗ thủng này, Thiên Nguyên tạo áp lực như thế, Bích Nguyệt muốn không khuất phục cũng khó khăn, Thiên Nguyên dựa thế mà làm, không ai có thể làm gì hắn.

Mấu chốt nhất là, không có Thiên Nguyên hỗ trợ ở phía trên nói chuyện, Bích Nguyệt làm gì có thực lực câu thông với cấp trên, cấp trên không có khả năng đáp ứng, một khi hạ chỉ bảo Thiên Nguyên buông lỏng kiểm tra, có người lại tìm ra lý do không bắt dược đạo tặc chọc ra chuyện gì đó, tranh đấu cao tầng cũng không thể vì Bích Nguyệt mà dừng lại.

Nếu nói bởi vì vậy mà giảm miễn thu thuế, nơi khác cũng bị kiểm tra nhưng thu đủ, tại sao lý do của ngươi nhiều như vậy?

Miêu Nghị thở dài trong lòng, chiêu này của Thiên Nguyên đủ ngoan độc, chỉ sợ lần này Bích Nguyệt gặp vấn đề không nhỏ, vừa ra tay đã bóp cổ Bích Nguyệt, Bích Nguyệt muốn không nằm dưới chân Thiên Nguyên cũng khó khăn, Miêu Nghị hắn cũng không có biện pháp và quyền thế như Thiên Nguyên, cho dù liên hệ với Cao Quan, Cao Quan cũng không có can đảm bảo Thiên Nguyên buông lỏng kiểm tra.

Hai người trò chuyện một lát, Miêu Nghị mời Bích Nguyệt tạm nghỉ sau đó lui ra.

Bích Nguyệt đặt chân ở đây nam nữ hữu biệt, hắn cũng không nên ở hậu cung.

Vừa ra khỏi hậu cung, hắn đi ra ngoài Dương Khánh liền tới, hỏi thăm:

- Đại nhân, vì sao tổng trấn tới đây?

- Còn có thể vì cái gì? Để ngươi đoán đúng, quả nhiên là Thiên Nguyên đang làm trò quỷ tạo áp lực lên phủ tổng trấn, lão tặc này lại gian lận trên thuế thu.

Miêu Nghị cũng nói tình hình đại khái, hắn lắc đầu thở dài:

- Thu thuế mang lại chi tiêu cho toàn bộ Thiên đình, loại chuyện này không thể chậm trễ, gặp chuyện không may còn có mấy người đứng ra gánh trách nhiệm! Ta đang lo lắng Thiên Nguyên có thuận tay thu thập ta hay không, một kia bên ta không giao đủ thuế thu được báo lên cao, lỗ thủng lớn như thế, ta cũng không thể tự mình dốc túi ra bù.

- Ha ha...

Đột nhiên Dương Khánh lắc đầu cười.

Miêu Nghị kỳ quái:

- Vì sao ngươi cười?

Dương Khánh cười nói:

- Đại nhân cần gì lo ngại, chỉ là chút tài mọn, đại nhân có thể tiện tay phá đi.

Đôi mắt Miêu Nghị tỏa sáng, vội hỏi:

- Nói thế nào?

Dương Khánh cười nói:

- Chúng ta không có quyền thế bằng Thiên Nguyên nhưng chúng ta có thể hướng dẫn đà phát triển, hắn có thể tự tung tự tác trên địa bàn, địa bàn chúng ta nhỏ nên có tư cách nhỏ, không phải hắn muốn kiểm tra sao? Chúng ta phối hợp hắn kiểm tra là được rồi, đại nhân có thể đề nghị tổng trấn đại nhân dùng kế tuyệt hậu! Thiên Nguyên ưa thích đoạn lưu lượng khách, chúng ta để hắn đoạn sạch sẽ, làm cho toàn bộ Đông Hoa tổng trấn phủ không có một khách nhân nào tới thiên nhai. Thiên Nguyên Hầu sẽ như lâm đại địch, chúng ta hoàn toàn có lý do hoài nghi bọn cướp sẽ đến thiên nhai quấy rối, cũng nghiêm tra, đuổi tất cả khách ra ngoài, làm ồn ào thì việc này náo lớn, trách nhiệm không giao thuế mọi người cùng gánh, ta muốn xem quyền quý triều đình có thể thừa nhận tổn thất mấy ngày, Thiên Nguyên Hầu có thể tiếp nhận nổi áp lực này hay không?

Đạo lý rất đơn giản, nghe xong liền hiểu, sắc mặt Miêu Nghị dần dần cổ quái, suy nghĩ không biết Thiên Nguyên bị một đám người ân cần hỏi thăm sẽ có biện pháp gì ngăn cản.

Hắn nghĩ tới đây liền vui vẻ, cười nói:

- Biện pháp này rất thú vị.

Dứt lời quay đầu bước đi, hắn quay về hậu cung tìm Bích Nguyệt.

Dương Khánh mỉm cười, Miêu Nghị không có hỏi chi tiết thì hắn cũng không cần lên tiếng.

Đúng như Tần Tịch nói với hắn, Miêu Nghị có năng lực chấp hành rất mạnh, quả cảm dũng mãnh quyết đoán và thiện ứng biến, phương diện này Dương Khánh không bằng hắn..., chỉ cần chỉ dẫn rõ con đường, hắn tin tưởng Miêu Nghị sẽ biết làm như thế nào, nói chuyện với người thông minh sẽ bớt việc, mình cũng không cần giải thích nhiều.

Trước kia Miêu Nghị bảo Bích Nguyệt tạm nghỉ nhưng Bích Nguyệt vẫn ngồi đó không động, nàng làm gì có tâm tư nghỉ ngơi, nàng chỉ ngồi đó ngẩn người, tinh thần chán nản, đối mặt Thiên Nguyên tạo áp lực lớn lên người mình, chính mình không hề có lực hoàn thủ, vừa nghĩ mình phải khuất phục dưới chân Thiên Nguyên, sau này càng không biết nên đối mặt với con gái thế nào, trong lòng sinh ra cảm giác bi ai, cũng sinh ra cảm thấy vô lực thật lớn.

Miêu Nghị quay về, không mời mà tới, cũng không có người ngăn cản, cũng bởi vì Hải Bình Tâm cho nên Bích Nguyệt đã cho người bên cạnh lui ra.

- Đại nhân!

Miêu Nghị tiến vào đình viện liền chấp tay.

Thấy Miêu Nghị quay lại, Bích Nguyệt phục hồi tinh thần hỏi:

- Còn có chuyện gì?

Miêu Nghị cũng không khách khí, trực tiếp ngồi đối diện nàng và cười nói:

- Vừa rồi ta nghĩ ra biện pháp có thể giải lo cho đại nhân, cũng làm cho Thiên Nguyên không thể làm gì.

- Ah...

Bích Nguyệt nghe vậy liền tăng tinh thần, nói:

- Nói mau!

- Thiên Nguyên đã ưa thích chơi như vậy, chúng ta cũng chơi với hắn, chúng ta làm tuyệt hơn hắn...

Miêu Nghị mang biện pháp Dương Khánh nói kể lại cho nàng nghe.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui