Phi Thiên

- Giám thị ta? Ta là một tiểu thiên nhai đại thống lĩnh, phí công sức lớn như vậy làm cái gì?

Nội tâm Miêu Nghị kinh ngạc không nói thành lời, hắn hoài nghi bên mình lộ chân ngựa gì đó.

Hiển nhiên Dương Khánh đoán được suy nghĩ của hắn, nói:

- Ty chức cũng có lo lắng như vậy, ta cảm thấy việc này vô cùng kỳ quặc, nếu thật chuyện của chúng ta bị lộ ra ngoài ánh sáng, đối phương hoặc sẽ trực tiếp đến áp chế chúng ta. Hoặc trực tiếp động thủ bắt thẩm vấn, càng không nhắm vào đại nhân, chỉ sợ người liên quan với đại nhân cũng bị dò xét, nhưng mà người khác không có dị thường nào.

Sắc mặt Miêu Nghị thâm trầm, gằn từng chữ:

- Rốt cuộc là người nào?

Dương Khánh:

- Chuyện này phải làm rõ, bằng cuộc sống chúng ta sau này sẽ khó khăn, cho nên ty chức cần biết rõ một hai, vạn nhất có bất trắc gì, chúng ta cũng sớm thoát thân.

Miêu Nghị từ từ gật đầu, bỗng nhiên quay đầu lại, hỏi:

- Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?

Dương Khánh:

- Đối phương quá trơn trượt. Âm thầm giao thủ chỉ làm bản thân không thấy có ý nghĩa gì, địch tối ta sáng chúng ta quá có hại chịu thiệt. Chúng ta phải nghĩ biện pháp để đối phương đứng chỗ sáng, thấy rõ nhất cử nhất động của đối phương mới có thể lấy lùi làm tiến!

Miêu Nghị hỏi:

- Như thế nào lấy lui làm tiến pháp?

Dương Khánh:

- Ty chức nghĩ những lần giao thủ trước kia, hiện chúng ta phòng thủ quá nghiêm mật không cho đối phương thừa cơ vào không phải chuyện tốt, không bằng cho đối phương cơ hội tiếp cận đại nhân, lại làm đối phương chủ động nhảy ra. Nhưng đại nhân không dễ dàng hiện thân, đột ngột hiện thân sẽ làm người ta hoài nghi, chẳng qua hiện nay đang có cơ hội tốt, về tình về lý đều nói qua, càng không có sơ hở gì. Phục Thanh và Ưng Vô Địch thông qua khảo hạch, sắp thăng nhiệm thiên nhai đại thống lĩnh, mọi người bày rượu chúc mừng là không tránh khỏi, đại nhân là thủ trưởng của bọn họ, làm sao không hiện thân chúc mừng?

Miêu Nghị suy nghĩ gật đầu nói:

- Không sai!

Dương Triệu Thanh lại lên tiếng:

- Làm vậy có quá nguy hiểm hay không? Vạn nhất thực sự có người muốn hành thích đại nhân làm sao bây giờ?

Ánh mắt Diêm Tu âm u nhìn Dương Khánh.

Dương Khánh nói:

- Chuyện này đơn giản, yến hội có yêu cầu nghiêm khắc, người dự tiệc không được có cảnh giới Thải Liên đi vào, còn lại một ít tu sĩ Kim Liên, bằng thực lực của đại nhân lại không sợ, huống chi hiện trường còn có nhiều người như vậy, làm như thế còn có chỗ tốt, không cần công bố đại nhân muốn đi dự tiệc, đối thủ cũng đoán được đại nhân muốn đi, chúng ta công bố trước sẽ làm đối phương hoài nghi.

Dương Triệu Thanh nói:

- Trên đường đi cũng gặp nguy hiểm, theo ta thấy không bằng thiết yến tại Thủ Thành Cung đi.

Ai ngờ Miêu Nghị quả quyết lên tiếng:

- Không muốn cãi nhau, tổ chức tại Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu đi!

Ánh mắt lạnh lẽo mang theo sát khí.

Dương Triệu Thanh và Dương Khánh im lặng nhìn nhau, lần trước giết máu chảy thành sông trong Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu, bây giờ lại chỉ định Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu...

Chuyện đã quyết định, Dương Khánh nói:

- Đại nhân, có câu nói không biết có nên nói hay không.

Miêu Nghị bước chậm về phía trước, nói:

- Nói đi.

Dương Khánh hơi do dự:

- Bốn người Hùng Uy, Phục Thanh, Ưng Vô Địch, Hồng Thiên cùng đi tham gia khảo hạch, không nghĩ tới toàn bộ vượt qua kiểm tra, bọn họ sắp trở thành đại thống lĩnh bình khởi bình tọa với đại nhân, bốn người đều có người ủng hộ, nòng cốt trong tay bọn họ đều đến từ Tinh Túc Hải, tác dụng kiềm chế không lớn, tuy đại nhân nắm sơ hở của bọn họ, bọn họ nắm sơ hở của đại nhân, đại nhân cũng không thể làm bọn họ thế nào, như về sau sẽ có tâm khinh thường đại nhân...

Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

- Kết bái một hồi, ta đã hết lòng, lựa chọn thế nào tùy bọn họ.

Có một điểm hắn không có nói với Dương Khánh, hắn đã liên hệ với Thiên Mão Tinh Quân, Thiên Mão Tinh Quân bao nhiêu cũng có lực ảnh hưởng liên thiên nhai trong địa bàn của mình, thậm chí mỗi Đô Thống thiên nhai chính là người của hắn, tổng trấn thiên nhai cũng có. Vừa vặn những năm qua thừa không ít vị trí đại thống lĩnh, an bài bốn đại thống lĩnh thiên nhai không thành vấn đề.

Có một số việc cần phải nhìn, Miêu Nghị cũng muốn thử xem.

Đúng như hắn nói, hắn nghĩ biện pháp để bốn người Hùng Uy thông qua khảo hạch địa ngục, cũng hết lòng quan tâm giúp đỡ với bọn họ, có thể nói không phụ kết bái một hồi. Còn lại phải xem đám người Hùng Uy lựa chọn thế nào, hắn chủ động giao quyền lựa chọn cho bọn họ, nếu cảm thấy tình kết bái của mọi người năm đó không còn đáng giá... Ngươi bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa, người Tinh Túc Hải tới quá nhiều, người vừa vặn biết rõ chi tiết Miêu Nghị cũng quá nhiều, hắn không ngại để những người này biến mất.

Mượn nhờ đội ngũ Tinh Túc củng cố địa vị của mình trong thiên nhai, nếu như trừ bỏ người ta có lẽ gọi là qua sông đoạn cầu. Miêu Nghị hắn đi tới hôm nay cũng không có lựa chọn như vậy, quyền lựa chọn giao cho bốn người Hùng Uy...

Mấy ngày sau, Phục Thanh và Ưng Vô Địch trải qua khảo hạch thuận lợi trở về, bên ngoài thành có không ít người nghênh đón, Mộ Dung Tinh Hoa và Từ Đường Nhiên cũng trình diện, Thủ Thành Cung Dương Triệu Thanh đến.

Đội ngũ Tinh Túc Hải dưới trướng bọn họ vui mừng không nhỏ, bốn vị túc chủ sắp làm đại thống lĩnh, sông lớn trướng nước sông nhỏ đầy, đây là việc tự nhiên.

Hàn huyên ngoài thành, Phục Thanh và Ưng Vô Địch liền dắt tay nhau đi theo Dương Triệu Thanh đến Thủ Thành Cung phục mệnh. Trước khi bổ nhiệm chính thức tới, hai người vẫn là thủ hạ của Miêu Nghị.

Hai người có thể thuận lợi khảo hạch vượt qua khảo hạch vô cùng hưng phấn, ai ngờ vừa thấy mặt Miêu Nghị liền nói cho bọn họ tin tức không tốt.

Với việc có người tiếp cận Miêu Nghị. Phục Thanh và Ưng Vô Địch biết rõ, hai người từng hành động theo an bài của Dương Khánh tra xét việc này, chỉ không tra được việc gì, được biết xúc tu âm thầm kia lại vươn ra, sắc mặt hai người cũng rùng mình. Hai người cũng không hi vọng Miêu Nghị gặp chuyện không may, mọi người bị buộc chung một chỗ, một khi nội tình Miêu Nghị bị người vạch trần, đối với hai người bọn họ không phải chuyện tốt gì.

Sau khi bàn bạc một phen, hai người đi Thủ Thành Cung bố trí.

Trong phủ thống lĩnh khu tây, trong thư phòng. Từ Đường Nhiên đang uống rượu một mình, không ngừng uống linh tửu.

Tuyết Linh Lung đi vào vô ý thức vươn tay che mũi. Nàng nhíu mày, nhìn bộ dạng Từ Đường Nhiên thì nàng biết rõ Từ Đường Nhiên cố ý đang tìm say, nếu không thi pháp thì làm sao tửu lực nồng như vậy.

- Phu nhân đến, đến, uống với ta hai chén.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui