Phi Thiên

Lão Đường:

- Nhưng dựa vào năng lực của Bạch Chủ, chỉ cần phân thân của hắn không bị diệt, sợ vẫn là nỗi lo lắng lớn nhất trong lòng Thanh Chủ và Phật Chủ. Thanh Chủ và Phật Chủ còn không dám đối hạ sát thủ đối với Yêu Chủ và Bạch Chủ đang bị nhốt ở trong Trấn Yêu Tháp. Không phải là muốn dẫn dụ phân thân của Bạch Chủ ra ngoài, nhổ cỏ nhổ tận gốc sao?

Khấu Lăng Hư thản nhiên cảm thán nói:

- Thật sự là lo lắng lớn nhất của Thanh Chủ và Phật Chủ. Trước kia ta còn không biết. Nhưng lần giao đấu kia, Thanh Chủ và Phật Chủ liên thủ cũng không phải là đối thủ của Bạch Chủ. Ở dưới tình huống Bạch Chủ bị chúng bạn xa lánh, nhiều người như vậy bao vây tấn công, lại vẫn bị phân thân kia của Bạch Chủ chạy ra ngoài. Bởi vậy có thể thấy được hai người vì sao phí hết tâm tư cũng muốn hạ độc thủ đối với anh em kết nghĩa của mình. Mặc dù thế cục trước mắt có khả năng có Bạch Chủ tham gia. Nhưng Bạch Chủ muốn làm tất nhiên là phải triệu tập nhân mã. Dựa vào một mình hắn, có bản lĩnh mấy đi nữa cũng không làm được cái gì. Thanh Chủ đã bày ra cạm bẫy chờ đợi. Nếu như Bạch Chủ thật sự có động tác gì, Thanh Chủ làm sao có thể không phản ứng. Cho nên khả năng có Bạch Chủ cũng không lớn.

- Hạ Hầu Thác đa mưu túc trí, luôn luôn cẩn thận. Nếu chuyện không có nắm chắc, sẽ mặc kệ. Trừ khi có nắm chắc giết được Thanh Chủ và Phật Chủ, hoặc trong gia tộc xuất hiện người có thực lực có thể quân lâm thiên hạ. Bằng không dựa vào cường giả mới là biện pháp tốt nhất để duy trì lợi ích của mình. Nếu không một miếng thịt béo lớn như vậy, không được nắp nồi bảo bọc, ngay lập tức sẽ đưa tới một đám người ùa lên phân nhau ăn. Hạ Hầu gia tất nhiên phải sụp đổ. Chỉ cần Thanh Chủ không làm quá đáng, Hạ Hầu gia sẽ không làm loạn. Dư nghiệt Lục Đạo thật ra có khả năng khá lớn. Về phần Phật Chủ...

Giọng điệu trầm ngâm, có chút cân nhắc không ngừng.

Lão Đường thay hắn nói.

- Nếu như phía sau những chuyện này thật sự có người đang điều khiển, như vậy khả năng có Phật Chủ là lớn nhất. Đầu tiên hắn hiện nay là người có năng lực chi phối những chuyện này nhất. Thứ hai là sau khi Thiên Đình suy sụp, Thanh Chủ ngã, hắn là người được lợi lớn nhất!

Khấu Lăng Hư có chút kinh ngạc không hiểu nói:

- Phật Chủ sẽ làm như vậy sao? Sẽ phá tan cục diện ổn định như vậy sao? Dù sao tai hoạ ngầm cùng loại như Bạch Chủ còn chưa có bỏ. Làm như vậy chẳng phải sẽ khiến người ta lợi dụng sơ hở hay sao?

Lão Đường nhắc nhở:

- Lão gia, năm đó hai người bọn họ tại sao muốn diệt trừ Bạch Chủ và Yêu Chủ? Mục đích giống nhau. Nếu như Thanh Chủ suy sụp, Phật Chủ chính là bá chủ thiên hạ!

Bốp!

Ngón tay đang bóp nặn Cố Nguyên Đan đột nhiên bóp nát bấy. Khấu Lăng Hư híp mắt nói:

- Điều chúng ta có thể nghĩ đến, sợ là Thanh Chủ cũng khó tránh khỏi sẽ sinh lòng nghi ngờ. Nếu thật sự là như thế, một khi giữa hai người sinh ra khoảng cách, sợ là sớm muộn thiên hạ sẽ đại loạn!

Lão Đường biết hắn lo lắng, an ủi:

- Lão gia. Đây dù sao cũng là suy đoán của chúng ta. Khả năng dư nghiệt Lục Đạo muốn phá rối thiên hạ trả thù vẫn là lớn nhất.

Khấu Lăng Hư nắm lấy Cố Nguyên Đan, vung cánh tay ném ra xa.

- Nếu như là Phật Chủ, làm không tốt còn muốn lôi kéo ta. Nếu như dư nghiệt Lục Đạo lật bàn, ta lại càng bất lợi! Lão Đường, có một số việc ngươi cũng biết. Năm đó ta vì thượng vị, đối với Lục Đạo có thể nói là đuổi tận giết tuyệt. Nếu nói ân oán cá nhân giữa ta và dư nghiệt Lục Đạo là sâu nhất. Toàn bộ Thiên Đình trừ ta ra, không còn có thể là ai khác. Không nói gì khác, toàn gia Hải Uyên Khách trên dưới già trẻ lớn bé không sót một người, tất cả đều chết ở trên tay của ta. Thù này có thể nói là không đội trời chung. Nhưng lại để cho Hải Uyên Khách may mắn tránh thoát một kiếp nạn. Hiện tại, Hải Uyên Khách ở trong dư nghiệt Lục Đạo lại có quyền cao chức trọng. Thử hỏi dư nghiệt Lục Đạo một khi phản công thành công, làm sao có thể bỏ qua cho ta! Ban đầu, ta cho rằng sau khi nhốt những gia hỏa kia ở nơi luyện ngục, bọn họ có thể gây ra sóng gió gì. Nhưng Đại Ma Vô Song Quyết đột nhiên lại xuất hiện, khiến lòng ta rất lo lắng!



Mặt có vẻ buồn rầu không thôi. Trong một đình nghỉ mát trên núi với phong cảnh bốn phía xung quanh đẹp như tranh vẽ, Hạ Hầu Thác đứng chống gậy, khe khẽ thở dài một tiếng...

Ngự Viên, Phủ Doanh Thiên Vương, khắp nơi đều treo dải lụa đỏ. Một màu đỏ tươi so với dãy núi xung quanh phủ đặc biệt nổi bật. Không ít gia nô trong viện khác đều chạy ra, nhìn chằm chằm vào bên này quan sát.

Miêu Nghị không muốn tới nơi này, nhưng không thể không tới. Hơn nữa lần này còn không thể không tiến vào bên trong phủ của Doanh Thiên Vương.

Người của Thiên Cung lại tới. Lại là Đại tổng quản Thượng Quan Thanh tự mình giá lâm. Hắn dẫn theo hai tùy tùng ở hai bên trái và phải. Trước khi bọn họ tiến vào cửa lớn, Miêu Nghị đã dẫn đầu đám đông nhân mã tiến vào bên trong, phân ra hai bên đường chính. Đao thương mọc lên như rừng, vẫn kéo dài đến phía ngoài Nội Chủ Điện, bao quanh bảo vệ hai bên trái phải của đại điện.

Hắc Long Tư tạm thời làm thị vệ cho buổi lễ. Trên đao thương của mỗi người đều treo dải lụa đỏ, đứng trang nghiêm. Miêu Nghị cũng không ngoại lệ. Hắn thân là chủ tướng, cố ý treo hồng bảo kiếm ở trên lưng, chống vào chuôi kiếm đứng thẳng.

Mặt trời mới mọc, phát ra ánh sáng màu vàng, nhuộm từng đám mây đang tự do bay trên trời.

Thượng Quan Thanh dẫn theo hai người một đường đi tới. Trên bậc thang Doanh Cửu Quang từ phía xa đã chắp tay đón chào, nghênh đón người tới, sau đó xoay người đưa tay mời vào trong điện.

Đứng hơi chếch ở dưới bậc thang, Miêu Nghị không nhìn thấy tình hình bên trong điện. Hắn chỉ nghe được bên trong rất nhanh vang lên tiếng của Thượng Quan Thanh. Muốn không nghe được cũng khó. Thượng Quan Thanh hình như muốn cho mọi người nghe được. Hắn thi pháp âm thanh vang lên, ầm ầm vang vọng ở bốn phía xung quanh dãy núi lúc đó.

- Chiến Như Ý nghe chỉ, bệ hạ thiên chỉ: Nữ nhi của Chiến Bình Hầu Chiến Như Ý thế xuất danh môn, hiền lương thục đức, tài mạo song toàn, phong hoa tuyệt đại, tính cách thẳng thắn. Ở Đào Viên vừa gặp, cùng trẫm tình đầu ý hợp, đặc biệt nạp làm sủng phi. Chiến Phi trước khi vào cung, đã từng lập công. Trong chiến dịch ở thành phố quỷ nói gương cho binh sĩ, không tiếc lấy mạng mạo hiểm, vì trẫm lập được đại công. Đặc biệt gia phong làm Như Ý Thiên Phi, đứng đầu trong các phi tử trong hậu cung. Ban thưởng Đan Phượng Bảo Liễn, lễ nhường Thiên Hậu, dưới vô thượng. Hết!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui