Phi Thiên

Hắn cầm một cây trường thương dẫn đầu đoàn nhân mã đột phá vòng vây. Trên đường trường thương liên tục đâm tới. Mười mấy người đã bị đánh ngã. Hắn không quan tâm, xông thẳng về phía hán tử khôi ngô dẫn đầu quân địch. Tất nhiên hắn muốn tóm địch bắt vua trước.

Hán tử khôi ngô nhìn lại, sợ đến mức sắc mặt kịch biến. Hắn không nghĩ tới bên cạnh Lục Nhãn Tà Quân lại có cao thủ như thế bảo vệ. Một khi bị đánh tới, hắn đừng mơ tưởng chạy thoát. Chỉ có điều cũng may là mười mấy người bên cạnh hắn chịu trách nhiệm bảo vệ hắn đều có thực lực tương đối mạnh mẽ. Bọn họ nhanh chóng liên thủ ngăn cản đại tướng quân cận vệ này, tranh thủ cho hắn có thời gian trốn chạy. Chỉ có điều bọn họ chỉ có thể vừa đỡ vừa lui kéo dài chút thời gian, lại không có cách nào hoàn toàn ngăn cản được đại tướng này.

Mà bởi vì đại tướng quân cận vệ này đánh tới, thời thời làm chậm lại tốc độ bên này lui về phía sau, nhân mã quân cận vệ ở phía sau cũng vọt tới. Bọn họ lấy ít đấu với nhiều, hoàn toàn không có chút sợ hãi nào. Bọn họ chém giết huyết chiến với đội nhân mã đánh lén. Trong lúc nhất thời bọn họ đánh tới kinh thiên động địa.

Hán tử khôi ngô thấy chậm chạp không có cách nào thoát khỏi đại tướng phía sau này. Mắt thấy những người đang ngăn cản đại tướng này đuổi giết, từng người một đã ngã xuống. Hắn không nhịn được mắng lên một tiếng.

- Còn không phái ít cao thủ cho lão nương.

Chỉ thấy hai cánh tay hắn bỗng nhiên vung lên, vẽ ra một độ cong quỷ dị.

Rất nhanh, tình thế quanh thân hắn lặng lẽ biến hóa. Sương mù màu trắng trùng trùng điệp điệp đột nhiên từ từ chuyển động, lại chuyển thành các lúc càng nhanh. Ngay sau đó sấm chớp rền vang, điên cuồng ngăn cản nhân mã đuổi giết tới. Phối hợp với hoàn cảnh đột biến, tạo thành sự quấy nhiễu lớn đối với nhân mã quân cận vệ. Nhân mã đánh lén cuối cùng lục tục thoát thân.

Cuối cùng chỉ có một mình đại tướng này theo đuổi không đừng. Nhưng chỉ còn một mình hắn. Kẻ địch đang chạy trốn một lần nữa tập trung lại, liên thủ dùng Phá Pháp Cung công kích một đợt, khiến cho hắn bị áp chế ăn không tiêu. Khi hắn lại ngẩng đầu, chỉ thấy bụi bay cuồng loạn xoay tròn và sét đánh loạn. Đâu còn có thể nhìn thấy bóng dáng của kẻ địch nữa

Hắn quay đầu lại. Lúc này đám huynh đệ thủ hạ lần lượt vọt tới, tập trung ở bên cạnh hắn. Hắn vung thương ngửa mặt lên trời, thở dài một tiếng.

- Bảo ta làm sao báo cáo kết quả công tác với Chỉ huy sứ đại nhân đây!

Bên cạnh có người nói:

- Đại nhân, sợ rằng hiện tại chúng ta làm sao trở về mới là vấn đề chủ yếu.

Mê Loạn Tinh Hải lại có sấm chớp rền vang kịch liệt, kinh động không ít người.

Sát biên giới Mê Loạn Tinh Hải, một đám người đánh lén vọt ra. Khi kiểm tra lại nhân thủ, bọn họ phát hiện không ngờ tổn thất gần một nửa nhân mã.

Hán tử khôi ngô dẫn đầu nhìn mọi người một chút. Hắn biết nếu không phải những người này liều mạng bảo vệ, lần này sợ là mình đừng mơ tưởng thoát thân. Mình nhất định phải rơi vào trong tay Thiên Đình. Hắn im lặng một hồi nói:

- Phá Pháp Cung trên tay các ngươi, tặng cho các ngươi. Các ngươi đi vòng qua bên phải, sau khi nhìn thấy một tinh cầu màu đỏ, lại đi xuyên qua phía dưới nó, là có thể vòng qua thủ vệ Thiên Đình, trở lại cảnh nội Thiên Đình.

Trong đám người có người âm thầm trao đổi ánh mắt. Có người tiến lên hỏi:

- Vị bằng hữu này, không biết chủ nhân của ngươi Bạch Phượng Hoàng ở đâu?

Hán tử khôi ngô nói:

- Các ngươi yên tâm, vật đã đáp ứng cho các ngươi, tất nhiên sẽ cho các ngươi.

Ai biết người kia thản nhiên nói:

- Trực tiếp giao hàng rõ ràng vẫn tương đối tốt hơn. Làm phiền bằng hữu dẫn chúng ta đi gặp hắn một chút.

Hán tử khôi ngô liếc mắt, mặc kệ bọn họ, xoay người rời đi.

- Trong giao dịch cũng không có điều này. Các ngươi muốn đi hay không thì tùy.

- Sợ là không phải do ngươi quyết định được. Ta khuyên ngươi tốt nhất đứng lại. Bằng không đừng trách chúng ta không khách khí.

Người kia cười lạnh một tiếng.

Hán tử khôi ngô nhìn lại, phát hiện mấy trăm chiếc Phá Pháp Cung, tên đã lên dây đang chĩa thẳng về phía hắn. Hắn không khỏi cười hắc hắc. Trái lại tốc độ nhanh hơn, xông về phía gió bão màu trắng.

- Bắt sống, bắn!

Người kia ra lệnh một tiếng.

Ngay lập tức từng đạo lưu quang giống như mưa, bắn ra về phía hán tử khôi ngô. Rõ ràng có thể nhìn ra, bọn họ không bắn về phía điểm yếu hại.

Nhưng chiến giáp trên người hán tử khôi ngô lóe sáng rồi biến mất. Trận mưa tên dày đặc bắn trúng sau thân hắn, lại giống như bắn trúng màn nước chấn động, liền xuyên qua. Căn bản không có cách nào tạo thành tổn thương hữu hiệu. Hán tử khôi ngô nhanh chóng hóa thành một bóng trắng chui vào trong trận gió bão màu trắng với sấm sét không ngừng đánh ra.

- Không tốt! Hắn chính là Bạch Phượng Hoàng!

Người hạ lệnh đột nhiên kêu lên một tiếng đầy sợ hãi.

- Mau đuổi theo!

Một đám người vội vàng nhảy vào trong trận gió bão màu trắng. Nhưng lúc này, bọn họ đâu còn có thể nhìn thấy được bóng dáng của hán tử khôi ngô nữa. Nếu lại tiếp tục xông vào bên trong, bọn họ cũng sợ bị lạc mất phương hướng. Nhất là ở ở trong thời khắc Mê Loạn Tinh Hải vận chuyển cuồng bạo. Người dẫn đầu đoàn nhân mã nhất thời gấp đến độ đấm ngực. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới hán tử khôi ngô cùng hắn lăn lộn một chỗ lại chính là bản thân Bạch Phượng Hoàng. Cho nên hắn tự nhiên lại bỏ lỡ cơ hội duy nhất nhận được tất cả chín trăm vạn chiếc Phá Pháp Cung này.

Bọn họ không dám tiến vào sâu, sắp thành lại bại. Rơi vào đường cùng, một đám người không thể làm gì khác hơn là ảo não rời khỏi.

Mà hán tử khôi ngô chạy trốn trước đó quả thực chính là bản thân Bạch Phượng Hoàng. Lúc này nàng đã hiện ra nguyên hình. Ống tay áo tung bay, nàng bay lượn ở trong gió bão. Trên mặt hắn hiện ra từng tiếng cười lạnh. Nàng cũng không nghĩ tới đám người kia lại bất ngờ có ý đồ bất chính với mình. May là ngay từ đầu mình đã không có lộ ra hình dáng thật. Bằng không, làm không tốt sẽ phải lật thuyền trong mương. Quay đầu lại thật ra phải hỏi xem Ngưu Hữu Đức có ý gì.

Nàng lại không biết, điều này chỉ do hiểu nhầm. Đám người kia là dư nghiệt Lục Đạo, nhận lệnh đến đây liên kết với nàng hoàn thành nhiệm vụ giết chết Lục Nhãn Tà Quân. Nàng đáp ứng Miêu Nghị sau khi mọi chuyện thành công sẽ giao chín trăm vạn cái Phá Pháp Cung cho Miêu Nghị. Nhưng mà Miêu Nghị bên kia chỉ đồng ý giao dịch với Lục Đạo tối đa là một trăm vạn cái Phá Pháp Cung. Cho nên Lục Đạo bên kia nổi lên tâm tư khác, chuẩn bị nghĩ biện pháp khác thu được tất cả chín trăm vạn chiếc Phá Pháp Cung vào trong tay. Bởi vậy mới có hiểu lầm kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui