Phi Thiên

Miêu Nghị: Là ta làm! Nếu không phải thời khắc mấu chốt, ta mềm lòng, ngay cả cửa hàng của mấy nhà, ta cũng cho quét sạch!

Vân Tri Thu: Đây là lý do ngươi tập trung chúng ta tới nơi này mới nói sao?

Miêu Nghị: Đúng!

Vân Tri Thu: Trước đó vì sao ngươi không...

Trước đó vì sao không đánh tiếng nói với mình. Lơi này chung quy nàng vẫn không có hỏi được. Nàng biết hắn làm vậy là sợ mình khó xử. Nàng lại tiếp tục hỏi: Ngươi không thể có nhiều nhân mã như vậy chứ? Ngươi còn giấu nhân mã không cho ta biết sao? Ngươi là làm sao biết được cứ điểm bí mật của năm đạo?

Miêu Nghị: Chuyện này sau này hãy nói. Hiện tại bọn họ có thể đi về.

Sau khi hai người kết thúc liên hệ, Vân Tri Thu đối mặt với mọi người cười khổ một tiếng, biểu thị Miêu Nghị đã “nhận tội”. Sau đó nàng tiến hành chuyển lời Miêu Nghị nói lại cho bọn họ.

Các người thất kinh, nhanh chóng liên hệ với sư môn của từng người.

Vân Tri Thu nhìn phản ứng của những tỷ muội kia, dường như có điều suy nghĩ. Nói vậy mọi người cũng hiểu rõ, nguyên nhân Miêu Nghị thật sự bảo mọi người dời đi, vẫn là hạ thủ lưu tình. Hắn sợ thời điểm động thủ sẽ tổn thương tới người nhà. Thậm chí ngay cả người nhà của người nhà cũng bận tâm đến.

Đương nhiên, các nàng cũng rất tự nhiên, cho rằng Miêu Nghị cuối cùng không động tới những cửa hàng là do thời khắc mấu chốt dừng tay, không muốn hủy đi nơi các nàng sống yên ổn. Điều này khiến trong lòng các nàng có chút cảm động nho nhỏ.

Bọn họ lại không biết Miêu Nghị thuần túy là vô tâm cắm liễu liễu thành cây. Hắn thật sự nổi giận lên, sẽ không có quản được nhiều như vậy. Ngay từ đầu hắn cũng không có lựa chọn khác.

Có vài điều, mọi người ở đây không biết. Bọn họ không biết năm đạo rốt cuộc gặp tổn thất lớn tới mức nào. Bọn họ không biết năm đạo rốt cuộc bỏ ra tới cái giá thảm tới mức nào. Bởi vì bọn họ không hiểu rõ ràng về tình hình của những cứ điểm bí mật này.

Nơi luyện ngục, Vô Lượng tinh, Kim Mạn dẫn người đi ra đại điện đón khách. Kết quả phát hiện từ trên trời có một đám khách sắc mặt tương đối khó coi hạ xuống.

Bên cạnh Ma Thánh Vân Ngạo Thiên là Tướng chủ ma đạo Dạ Hành Không lông mày rậm, khí phách mười phần. Về khí thế và hình thể của hai người lại có mấy phần tương tự.

Đi theo bên cạnh Tiên Thánh Mục Phàm Quân là Tướng chủ tiên đạo Trưởng Tôn Cưu y phục màu trắng nho nhã.

Đi theo bên cạnh Yêu Thánh Cơ Hoan là một thiếu nữ mặc y phục màu hồng phấn, đôi mắt to sáng ngời, tư thái xinh xắn lanh lợi, tràn đầy khí tức thanh xuân. Ai không biết chuyện, có thể biết thiếu nữ này chính là Tướng chủ yêu đạo danh chấn thiên hạ Lục Ca.

Đi bên cạnh Phật Thánh Tàng Lôi là Tướng Chủ phật đạo Tinh La, gầy gò quắc thước, mặc áo cà sa Cẩm Tú.

Đi ở bên cạnh Quỷ Thánh Tư Đồ Tiếu là Tướng chủ quỷ đạo Ly Sinh, đặc trưng rất rõ ràng, điển hình lấm la lấm lét.

Năm vị Thánh Chủ và năm vị Tướng chủ cùng nhau pháp giá đích thân tới. Chỉ là không có một người nào có sắc mặt đẹp. Bọn họ hoặc đen mặt, hoặc bình tĩnh, hoặc cau mày...

Thoạt nhìn hình như đã xảy ra chuyện gì đó. Có thể khiến cho những người này cùng lúc lộ ra thần sắc đáng sợ như vậy, chắc hẳn không phải là chuyện nhỏ gì.

Lĩnh Trứ Ngao Thiết và Công Tôn Lập Đạo đi xuống bậc thềm ngoài điện. Kim Mạn sửng sốt, không nhịn được quay đầu lại nhìn hai bên trái phải một chút. Dường như nàng đang hỏi hai người có biết đã xảy ra chuyện gì hay không?

Hai vị ở hai bên trái phải cũng xem nhau. Bộ dạng bọn họ rõ ràng cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra.

Vô Lượng Đạo bên này hiện nay không có bất cứ chuyện gì. Bọn họ tất nhiên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Đương nhiên ngoại trừ vị Thánh Chủ trên danh nghĩa kia. Đáng tiếc hắn lại không có mặt ở đây.

Ba người nghênh đón. Kim Mạn chắp tay, nói:

- Năm vị Thánh Chủ và năm vị Tướng chủ đại giá quang lâm, không thể tiếp đón từ xa. Mời vào bên trong!

Tướng chủ ma đạo Dạ Hành Không giơ bàn tay to ra ngăn cản.

- Cũng không cần mời vào bên trong. Ở bên ngoài hít thở không khí, nghẹn quá!

Ba người lại nhìn nhau. Ánh mắt Kim Mạn đảo qua mấy người, thử hỏi:

- Có đúng là đã xảy ra chuyện gì hay không?

Đám người Mục Phàm Quân im lặng không nói gì. Chuyện ra tay với Bạch Phượng Hoàng thật ra là ý của năm người bọn họ. Ban đầu, năm vị Tướng chủ thật ra còn có chút do dự, khuyên can năm người. Sau khi xác thực được số Phá Pháp Cung kia, bọn họ mới đồng ý.

Hiện tại có chuyện lớn xảy ra, năm người nghĩ ra kế hoạch này nhất thời cảm giác bị áp lực rất lớn. Năm vị Tướng chủ rõ ràng có chút ý kiến đối với năm người bọn họ. Chỉ là bởi vì mình cũng đáp ứng, nên đành đi ra mà thôi. Hiện ở đại tướng phía dưới đều đang tìm bọn họ đòi một lời giải thích, hỏi xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Những người có thực lực còn lại ở bên ngoài, vốn đã không nhiều bằng lúc trước. Tại sao lại đột nhiên gặp tổn thất khổng lồ như vậy? Dù thế nào bọn họ cũng không biết phải giải thích ra sao? Trong đám người tổn thất đó, có không ít người chính là thủ hạ cũ của những đại tướng này.

Đối với chuyện năm thánh tiếp nhận vị trí chức vụ Thánh Chủ, người phía dưới dã không quá cam tâm tình nguyện. Tuy rằng trải qua mấy năm nay ở chung, bọn họ dần dần có xu hướng hòa hợp. Nhưng chuyện này ầm ĩ ra, làm không tốt sẽ khiến cho mối quan hệ thoáng cái trở lại như trước kia. Năm người Mục Phàm Quân đưa ra chủ ý ngu ngốc kia, thật sự chịu áp lực rất lớn!

Vì suy nghĩ cho đại cục, năm vị Tướng chủ không thể làm gì khác hơn là hỗ trợ đè ép xuống.

Hiện tại năm vị Tướng chủ còn có thể đè ép được. Nhưng nếu chẳng may Miêu Nghị lại một lần nữa huyết tẩy cứ điểm bí mật khác, hậu quả đó chỉ tưởng tượng thôi đã không chịu nổi! Trước đó không nói những đại tướng kia sẽ tức giận tới dựng lông. Nhân mã bên ngoài luôn chuẩn bị cho Lục Đạo phản công, đang bí mật gom góp tài nguyên. Một khi thực lực bên ngoài bị thanh trừ hết, cho dù nhân mã Lục Đạo có một ngày ra ngoài, bên ngoài không được chuẩn bị tốt, chỉ dựa vào những người này xông ra, có ích lợi gì. Bên ngoài không có hi vọng, trong địa ngục muốn không nội loạn cũng không thể!

- Là xảy ra chút chuyện.

Tướng chủ quỷ đạo Ly Sinh mày trộm mắt chuột thử hỏi một câu.

- Kim Mạn. Vô Lượng Đạo các ngươi có xảy ra chuyện gì hay không?

Thật ra hắn biết mình hỏi vậy chính là nói thừa. Người ta ở đây rất kỳ quái hỏi bọn họ, vậy khẳng định là không có việc gì. Bằng không tuyệt đối sẽ thần giao cách cảm không nói cũng biết. Dĩ nhiên, hắn thử một chút cũng là muốn biết Miêu Nghị động thủ có nói cho Vô Lượng Đạo bên này biết hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui