Phi Thiên

Kỳ thực việc của Mị Nương thực ra chỉ là thứ yếu, khiến cho hắn nổi nóng nhất là, rõ ràng đã chiếm thế thượng phong rồi lại thành ra thế này, hắn cũng có chút tức giận Câu Việt việc này là làm thế nào. Đương nhiên, hắn cũng biết việc này không thể hoàn toàn trách Câu Việt được, Cao Quán có thể chấp chưởng Giám sát hữu bộ vốn dĩ không phải là hiền lành, Cao Quán đích thân đi trấn tràng có những việc không có cách nào nói được, đổi lại là việc người khác không thể làm, Cao Quán cũng có thể trực tiếp cho xử lý, còn khiến người ta không còn cách nào khác.

Cửu Hoàn Tinh Xuân Hoa Thu Nguyệt Lâu, một phen thẩm vấn, người thẩm vấn thỉnh thoảng lại ngắt lời chen vào hỏi một vài tình tiết, ước chừng kéo dài gần tới hai canh giờ, bên ngoài trời sớm đã tối đen, bầu trời đầy sao, trong lầu các cũng đầy đèn đuốc sáng chói.

Cao Quán, Dữu Trùng Chân, Hiên Viên Trác, Độc Cô Vô ở bên lắng nghe, từ đầu tới cuối cũng không hề nói chen vào.

Việc hỏi lần lượt này cũng không đáng nói là thẩm vấn, trên căn bản chính là do Miêu Nghị trần thuật tất cả những việc đã xảy ra, đợi nghiên phán, để chuẩn bị cho việc thẩm vấn chân chính sau đó.

Sau khi Tam Phương Tương ghi chép xong lời khai giao cho Miêu Nghị tự mình xem lại, Miêu Nghị xác nhận không sai lầm rồi mới hạ pháp ấn của mình lên trên.

Tiếp đó, Miêu Nghị mất đi tự do, một thân tu vi bị khống chế lại, cũng bị Cao Quán hạ lệnh áp giải đến đại lao của Thủ Thành Cung trông giữ.

Lúc rời khỏi lầu các, Miêu Nghị gặp Vân Tri Thu đang bị đưa tới, hai người nhìn nhau một cái, đi qua cọ sát vào nhau, Miêu Nghị lại quay đầu, đưa mắt nhìn theo Vân Tri Thu nhận thẩm án.

Trong đại lao của Thủ Thành Cung, Câu Việt không kém gì bị thẩm vấn, bị ép hỏi đến sứt đầu mẻ trán, nhưng hắn thân là nô tài lại không thể nói với người ngoài là vì nữ chủ tử của hắn ngu dại mà làm ra chuyện này, đường đường là quản gia không thể để cho người cấp dưới thị hiếu này, chỉ có thể một mực khẳng định chắc chắn không biết.

Nhưng ba vị kia cũng không phải là ngồi không, ba người biết Cao Quán lại ngang ngược cũng không thể nào vô duyên vô cớ trực tiếp bắt quản gia của mấy vị Thiên Vương gia nhốt chung một chỗ, bằng không Cao Quán cũng gánh chịu không nổi trách nhiệm, dù sao Tứ đại Thiên Vương không phải là để trang trí, cộng thêm ba người trước mắt đã bị khống chế, lại không có cách nào liên hệ với bên ngoài, tình hình bên ngoài hiện nay như thế nào cũng không biết được, triệt để cắt đứt liên hệ với thế giới bên ngoài, đương nhiên muốn biết được chút chân tướng từ trong miệng của Câu Việt, để làm nghiên phán càng yên tâm hơn.

Câu Việt không nói thật, ba người đâu sẽ bỏ qua cho hắn, đương nhiên là không ngừng chất vấn.

Nhưng mà mấy người bị nhốt cùng một chỗ, Câu Việt tránh cũng không có cách nào tránh được, bị chơi đùa quá sức, suýt chút nữa là đánh nhau.

Sau khi Miêu Nghị bị giam lại, cách rất xa, mặc dù không nhìn thấy người, nhưng nghe thấy tiếng cãi vã của mấy người, mới phát hiện Cao Quán lại đem mấy người này giam cùng một chỗ, suýt chút nữa đã cười thành tiếng, phát hiện vị Cao hữu sứ kia bẫy người thật là có nghề.

Vân Tri Thu nhận thẩm vấn xong cũng bị nhốt vào đại lao, nhốt trong phòng giam đối diện với Miêu Nghị, hai bên cách mấy bước mà xa, cách hàng rào mỗi ngày có thể nhìn thấy đối phương, cũng có thể xác nhận được đối phương không sao, cũng yên tâm rồi.

Sau Vân Tri Thu, người của Tây Đinh Vực tham dự vào việc Chử Tử Sơn bức hôn cùng với những người sống sót trong trận huyết chiến cũng bị đưa tới, từng người một chịu thẩm vấn. Sau đó lại là người của Lam Hổ Kỳ lần lượt bị lấy lời khai, còn lần lượt thẩm vấn một vài người ngoài nữa.

Lần thẩm vấn này ước chừng cũng đến vài ngày, mới lấy được toàn bộ lời khai để so sánh, nhân viên của ba bộ liên thẩm lại lập tức so sánh các lời khai, phát hiện có một vài vấn đề.

Khẩu cung của nhân viên Lam Hổ Kỳ và khẩu cung của Miêu Nghị về cơ bản là giống nhau, đều nói là Giang Nhất Nhất cưỡng ép con tin đụng phải trong tay bên này, còn Chử Tử Sơn không nói lời gì lại đột nhiên động thủ với bọn họ, bọn họ là tự vệ mới đánh lại.

Tây Đinh Vực bên này khẩu cung có thể chứng thực bộ phận khẩu cung của Lam Hổ Kỳ bên này, nhưng Tây Đinh Vực bên này khẳng định Giang Nhất Nhất cưỡng ép là bà chủ Vân Tri Thu của Vân Hoa Các, Chử Tử Sơn là vì cứu người mới đụng phải trên đường, nhưng lời khai này không được thành lập, Vân Tri Thu phủ nhận mình đã bị Giang Nhất Nhất cưỡng bức, nhóm người Mục Vũ Liên cũng nói Miêu Nghị ở hiện trường xác nhận “Vân Tri Thu” đó là giả, nếu nói đám người của Mục Vũ Liên thiên vị, rất nhiều người ở Thiên Nhai đó đều nhìn thấy sau khi sự việc xảy ra Vân Tri Thu đã lộ diện ở Thiên Nhai, mà Vân Trị Thu cũng bị Thủ Thành Cung mang đi, có thể xác nhận “Vân Tri Thu” đó bị Giang Nhất Nhất bắt đi quả thực là giả.

Thế nhưng, cũng không ít người nhìn thấy “Vân Tri Thu” giả đó quả thực là từ Vân Hoa Các ra, còn nhìn thấy nàng cho người đó của Tây Đinh Vực một bạt tai.

Vì vậy Vân Tri Thu lại một lần nữa bị thẩm vấn, hỏi “Vân Tri Thu” giả đó vì sao lại đi từ trong Vân Hoa Các ra, Vân Tri Thu biểu thị không biết, nói lúc đó người ra vào đều do người của Chử Tử Sơn kiểm soát, người trong cửa hàng căn bản không có cách nào ra vào được, làm sao lại xuất hiện một người giả phải hỏi Chử Tử Sơn chứ, nàng không có cách nào giải thích được.

Sau đó lại thẩm vấn Miêu Nghị một lần nữa, lần này động đến thực sự, Hiên Viên Trác đích thân thẩm vấn.

Trong lầu các, Hiên Viên Trác hỏi:

- Ngưu Hữu Đức, ngươi và Vân Tri Thu có quan hệ gì?

Miêu Nghị trả lời:

- Trước đây là bạn bè, bây giờ, ta đã ngủ với nàng rồi, nàng là nữ nhân của ta!

Thật là không biết xấu hổ! Mọi người trong nội các không nói gì, Cao Quán ngồi trên cao thản nhiên liếc mắt một cái, sắc mặt của Dữu Trùng Chân trùng xuống.

Hiên Viên Trác lại hỏi:

- Sao lại có việc trùng hợp như vậy, Chử Tử Sơn muốn lấy nàng, lúc này ngươi lại động thủ với Chử Tử Sơn, chẳng lẽ còn không thể chứng minh ngươi là vì Vân Tri Thu mà giết Chữ Tử Sơn ư?

Miêu Nghị trả lời:

- Đơn thuần chỉ là trùng hợp mà thôi, ta vừa mới được thả ra khỏi Hoang Cổ Tử Địa, căn bản không biết việc của Chử Tử Sơn, cũng không biết Chử Tử Sơn này là gì, thế nhưng có một điểm ta có thể đảm bảo, nếu ta biết trước được Chử Tử Sơn muốn cướp nữ nhân của ta, cho dù không có việc lần này, ta cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, sau khi biết việc này rồi, ta chỉ có thể nói một tiếng là rất trùng hợp, ác có ác báo, thự ra là bớt việc rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui