Phi Thiên

Thanh Chủ cười ha ha một tiếng, nói:

- Nói đúng lắm, ái phi nói như vậy, trẫm cũng thấy có hứng thú rồi, trở về sẽ triệu tới, trẫm cùng ái phi gặp mặt một chút.

Chiến Như Ý nói:

- Bệ hạ chuẩn bị xử trí Ngưu Hữu Đức như thế nào?

Thanh Thủ dừng tay lại, nhìn người trong gương cười, nói:

- Chẳng nhẽ ái phi còn nhớ thù cũ năm đó ư? Chiến Như Ý trả lời:

- Đều là quá khứ rồi.

Thanh Chủ không tin, bị người ta treo lên trên cột cờ chịu sỉ nhục lớn như vậy, lại bị người ta mắng bán con cầu Vinh, có thể dễ dàng quên đi mới là lạ đó, cười nói:

- Ái phi yên tâm, trẫm sẽ trút giận cho nàng. - Ông ta không để tâm đến việc thuật nước đẩy thuyền chỉ mong có thể khiến cho người đẹp vui lòng.

Chiến Như Ý lại nhấn mạnh thêm một lần nữa:

- Việc năm đó, đều đã qua cả rồi.

Còn về Thanh Chủ có nghe lọt tai hay không, việc đó cũng không biết được.

Ngự Viên, Dữu Trùng Chân dẫn nhân mã từ trên trời hạ xuống, đỗ ở bên ngoài Tổng trân phủ.

Ngoài cửa lớn có không ít người đang chờ, người cần đến đều đã đến rồi, bầu không khí ở hiện trường có chút ngưng đọng, bởi vì xuất hiện thêm hai người không nên xuất hiện nữa.

Đường Hạc Niên nét mặt mỉm cười đứng bên cạnh một lão già tóc hoa râm, lão giả thân thể cao lớn, trên người khoác một bộ thường phục màu trắng, nhưng khí thế đó như ngồi trên đám mây, đôi mắt mở ra lóe lên tinh quang khiếp người, khí tràng mạnh mẽ, khiến cho người trong sân không một ai dám thở lớn tiếng, không phải là ai khác, chính là Khấu Thiên Vương.

Dữu Trùng Chân nhìn thấy cũng hơi sững sờ, bước nhanh về phía trước, chắp tay nói:

- Mạt tướng bái kiến Thiên Vương.

Bất kể có phải là cùng một phe hay không, cấp bậc của người ta và địa vị ở đó, chọc giận người ta trừ phi là người của Bắc đẩu quân vĩnh viễn không xuất hiện trên địa bàn của người ta nữa.

Ánh mắt của Khấu Lăng Hư dừng trên người hắn, thản nhiên “ừ” một tiếng, ánh mắt lại quét lên người Miêu Nghị, cuối cùng đặt trên mặt Vân Tri Thu đang mặc thường phục trong đám người.

Đường Hạc Niên bên cạnh ông ta âm thầm nháy mắt khẽ gật đầu ra hiệu cho Vân Tri Thu, biểu thị đã xác nhận vị này chính là Khấu Thiên Vương, suy cho cùng Khấu Thiên Vương và Vân Tri Thu hai bên cũng chưa từng gặp mặt nhau.

Bộ dạng che che dấu dấu đó, Vân Tri Thu thành thực đi ra, đến trước mặt Khấu Lăng Hư, nhún người hành lễ nói:

- Tham kiến nghĩa phụ!

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm trên người Vân Tri Thu, trong ánh mắt của Dương Khánh lộ ra chút kinh nghi bất định, thỉnh thoảng lại nhìn phản ứng của Miêu Nghị. Trên mặt Từ Đường Nhiên lại rộ vẻ khiếp sợ, có nằm mơ cũng không thể ngờ được nữ nhân này lại trở thành con gái của Khấu Thiên Vương, đây quả thực là một bước lên trời rồi! Hắn nhìn ánh mắt của Miêu Nghị có chút lửa nóng, nếu như đại nhân lấy nữ nhân này, vậy thật sự là sẽ thăng quan tiến chức vùn vụt rồi! Trở về sẽ để Tuyết Linh Lung thường xuyên lui tới.

Khâu Lăng Hư khẽ mỉm cười, nói:

- Thu Nhi không cần đa lễ, có gì muốn nói cha con chúng ta về nhà rồi nói.

Bất kể có phải là đang làm trò hay không, người ta có thể làm đến mức này, lấy địa vị đường đường là Thiên Vương tôn quý lại đích thân đến đây ứng phó, Miêu Nghị thầm thở dài một tiếng, ân tình này quả thực là nợ rất lớn rồi.

- Vâng! - Vân Tri Thu trả lời rồi đứng lên.

Khấu Lăng Hư lại chỉ xuống bên cạnh mình, ý bảo Vân Tri Thu đứng bên cạnh ông ta, rồi nhìn chằm chằm vào Dữu Trùng Chân nói:

- Bản Vương đưa con gái trở về đoàn tụ một chút, Dữu đô thống sẽ không có ý kiến gì chứ?

Dữu Trùng Chân chắp tay làm lễ, nói:

- Mạt tướng chính là phụng mệnh hành sự, không thể làm chủ được.

Khấu Lăng Hư hừ lạnh một tiếng, nói:

- Vậy thì lập tức thượng báo, để được trả lời có thể làm chủ, bản vương cũng muốn xem xem người nào dám quấy phá ở bên trong! - Ngữ khí và thần thái không giận tự uy, khiến cho người ta cảm thấy áp lực rất lớn.

- Vâng! - Dữu Trùng Chân trả lời, lấy ra tinh

linh liên hệ với cấp trên.

Loại việc này cũng không có cách nào ngăn cản. Vụ án này kết thúc rồi, Vân Tri Thu lại không phạm tội gì cả, ai có thể ngăn cản Khấu Lăng Hư đưa con gái về nhà đây? Huống chi Khấu Thiên Vương đích thân ra mặt rồi, không thể không cho ông ta thể diện được, bằng không lúc này Cận vệ quân trên địa bàn của Khấu Thiên Vương lập tức có phiền phức, người ta quả thực có được năng lực này, không cần thượng báo lại nữa. Trấn ất vệ đại đô đốc Hoa Nghĩa Thiên liền trực tiếp làm chủ, để Dữu Trùng Chân thả người.

Thu lại tinh linh, Dữu Trùng Chân lại nghiêng người tránh ra, tay làm động tác xin cứ tự nhiên.

Khấu Lăng Hư không vội đi, ánh mặt lại rơi xuống người Miêu Nghị, lại hỏi Vân Tri Thu:

- Thu Nhi, tiểu tử đó đã làm con thành như thế này, sao lại kết thúc được chứ?

Vân Tri Thu rụt rè nói:

- Mong nghĩa phụ làm chủ cho con.

Khấu Lăng Hư chắp tay bước chậm rãi, người ở hai bên đều tự giác lui ra tránh đường, để ông ta đi đến trước mặt Miêu Nghị.

Miêu Nghị chắp tay nói:

- Mạt tướng tham kiến Vương gia.

- Bỏ qua việc này đi! Lá gan của ngươi cũng không nhỏ nhỉ, lại dám ức hiếp cả con gái của bản vương, có phải là ngươi cảm thấy chán sống rồi đúng không? Ngươi có tin bây giờ bản vương chém ngươi luôn không, ngươi cũng là chết vô ích?

- Trước đây mạt tướng không biết nàng là nghĩa nữ của ngài.

- Bây giờ biết rồi, ngươi chuẩn bị làm như thế nào đây?

Miêu Nghị ngẩng đầu ưỡn ngực nói:

- Cưới nàng!

Vô cùng thẳng thắn, không có một chút che giấu nào.

Thấy tiểu tử này giác ngộ không hề diễn trò một chút nào, Khấu Lăng Hư ngầm nghĩ cũng là, rất nhiều việc mọi người đều biết rõ trong lòng, làm được bộ dạng như thế này là được rồi, quay đầu nhìn Vân Tri Thu nói:

- Vậy thì cứ định như thể đi, về chọn ngày lành tháng tốt, bản vương sẽ tổ chức hôn sự cho các con!

Miêu Nghị chắp tay nói:

- Tạ Vương gia đã tác thành!

Phi Hồng đứng ở cách đó không xa vốn là đến nghênh tiếp vẻ mặt buồn bã cúi đầu, Lục bà bà đi cùng bên cạnh đưa tay vuốt vuốt sau lưng của nàng, vẻ mặt đồng tình, nói:

- Ôi! - Khẽ thở dài một tiếng, phát hiện Ngưu Hữu Đức này quả thật là không coi cảm nhận của Phi Hồng ra gì.

Có vài chuyện không cần phải nói rõ cũng biết được kết quả, con gái của Khấu Lăng Hư làm sao có thể làm thiếp của người ta được, cho dù là Thiên Đế cũng không dám nói như vậy, Phi Hồng mặc dù là nghĩa nữ của Lục bà bà, nhưng Lục bà bà cũng không phải là gì trước mặt Khấu Thiên Vương, tranh cũng không cần phải tranh, cũng không có tư cách tranh với người ta, Vân Tri Thu đó vừa cưới vào cửa tự nhiên sẽ là chính thất thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui