Phi Thiên

Có câu nói này đã bao gồm luôn cả trường hợp Thiên Phi Chiến Như Y mang thai con trai trưởng, do đó quét sạch toàn bộ hi vọng của những người kia.

Sau đó có tin tức được truyền ra. Thiên Hậu nghe thấy những lời của Thiên Đế đã vô cùng cảm động đến rơi nước mắt, quỳ gối ôm đùi Thiên Đế khóc rống, hết sức xúc động, vì thế đã dung thứ hơn đối với Đông Cung Thiên Phi.

Thiên Đế đã công khai việc này khiến hậu cung được dẹp loạn hơn rất nhiều. Tuy rằng không thể khiến sự hỗn loạn lắng xuống hoàn toàn, nếu Thiên Hậu mang thai con gái, như vậy sẽ kéo dài thời gian, không ai biết trước chuyện tương lai, hết thảy đều có biến số tồn tại, vì thế Hạ Hầu gia tất nhiên muốn dùng toàn lực để bảo đảm thai đầu của Thiên Hậu là con trai.

Sự “toàn lực bảo đảm” có ý nghĩa ra sao. Vân Tri Thu than vãn không dứt lời, rất hiển nhiên rằng, nếu thai đầu là con gái, đương nhiên nó sẽ không đến được thế gian này, giả như Thiên Hậu gặp may mắn thì sẽ ít chịu khổ hơn, nhược bằng không gặp may, cái bụng của Thiên Hậu sẽ gánh chịu rất nhiều cực khổ.

Vân Tri Thu bùi ngùi nói với Miêu Nghị, không biết Hạ Hậu Thừa Vũ ngồi trên vị trí Thiên Hậu kia có cái gì tốt đẹp, quả thực khổ thân!

Thiên Hậu vẫn chưa mang thai, hậu cung đã tràn ngập sóng to gió lớn, một khi mang thai, tình huống đó có thể đoán trước được sẽ như thế nào.

Tóm lại, hiện tại các thế lực lớn sẽ không quá chú ý đến Miêu Nghị hắn, việc gặp nguy hiểm cũng là chuyện sau này. Ít nhất bọn họ sẽ không làm xằng bậy tại Quỷ Thị, bất cứ dị thường nào tại đây cũng dấy lên sự hoài nghi cao độ từ phía Hạ Hầu gia, nếu làm không tốt sẽ dẫn đến hậu quả nhận lấy sự phản kích toàn lực của Hạ Hầu gia, vì thế không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

Trên thực tế cũng là như thế, gần đây toàn bộ thiên hạ bỗng nhiên thái bình đến lạ, chỉ có hậu cung vẫn còn náo nhiệt. Những người đứng đầu Thiên Đình đều đã yên tĩnh, vì thế thiên hạ yên tĩnh theo, khiến cho những người khác đều suy nghĩ sâu xa.

Lúc Miêu Nghị nắm được tin tức cũng vô cùng thổn thức, không ngờ sự kiện Thiên Hậu mang thai con nối dòng lại khuấy động mạnh mẽ toàn bộ Thiên Đình, tất cả những đại lão đều dán mắt nhìn chăm chú vào bụng Thiên Hậu, nếu không nhờ Vân Tri Thu nghe ngóng tại Khấu phủ, e rằng hắn sẽ không biết được một số việc.

Như vậy rất tốt, Miêu Nghị tạm thời mặc kệ những việc tại tiểu thế giới, những nhân mã vừa bước vào Luyện Ngục cần phải có thời gian đứng vững gót chân đã, Miêu Nghị cũng không định đưa toàn bộ nhân mã của mình đi vào đó, hắn còn có chuyện khác cần phải hoàn thành, vì thế đã liên hệ với Địa Tàng Tự Tịch Không Pháp Sư trước rồi.

- Hì hì!

Khẽ khàng gài gãi cánh mũi Miêu Nghị, liền thấy hắn nhíu mũi lại, Phi Hông cười trộm thu tay về giả bộ ngủ ở đằng kia.

Miêu Nghị thò tay ôm lấy vòng eo trần trụi bóng loáng, mềm mại không xương kéo vào ngực mình, bốn mắt hai người giao nhau, đáy mắt Phi Hồng toát lên ý cười nhẹ nhàng, dung nhan tuyệt thế kia mang theo nét vui vẻ thấm tận đáy lòng, mê hoặc nhân tâm, nhìn Miêu Nghị đến mức ngẩn ngơ.

Không thể không thừa nhận một điều, sau khi nữ nhân này mở rộng lòng mình không phục bản tâm, nàng trở nên vô cùng xinh đẹp, lần đầu tiên Miêu Nghị nhìn thấy bộ dạng tươi cười thật tình của nàng, khiến cho trăm hoa đều phải xấu hổ.

Bên người hắn có rất nhiều phụ nữ, người đã làm bạn với mình trong thời gian lâu nhất chính là người này, nói đến nhan sắc, nữ nhân này cũng được xếp đầu không thể nghi ngờ.

Hắn vươn một tay thăm dò vào khu rừng thiên nhiên bên dưới cơ thể của nàng

- A...

Thân thể trần trụi mềm mại của Phi Hồng lập tức không theo không chế mà uốn éo, vẻ mặt khẩn cầu dừng tay vì đã chịu không nổi, càng mang theo vẻ động lòng xngười. Miêu Nghị tách đôi chân dài thon thả của nàng ra, trở mình nhìn xuống người dưới thân, chinh chiến lần nữa.

Sau khi đã yên tĩnh, thẩn thể Phi Hồng trần trụi năm trên ngực Miêu Nghị đầu lưỡi thơm tho liếm láp vành tai Miêu Nghị, nhỏ giọng nỉ non:

- Đại nhân muốn đi Cực Nhạc Giới sao?

Bàn tay to của Miêu Nghị vuốt ve trên mông của nàng, nói:

- Ừ, ta chưa bao giờ đi đến đó, vì thế muốn mở mang kiến thức một chút.

Đôi chân Phi Hồng vung vẩy trên không trung

- Có thể mang thần thiếp cùng đi không?

Miêu Nghị:

- Không tiện dẫn ngươi theo đâu.

Phi Hồng:

- Vậy thần thiếp có thể báo cáo với Giám Sát Tả Bộ rằng ngươi đi Cực Nhạc Giới được không?

Miêu Nghị:

- Báo cho bọn họ biết cũng không hề gì, cũng không giấu được chuyện ta đi đến đó. Đúng rồi, phu nhân sắp xếp nha hoàn mới cho ngươi, dùng vẫn tốt chứ?

- Ừm!

Phi Hồng đáp lại bằng thanh âm trầm thấp, nói đến hai nha hoàn kia lại khiến tâm tình của nàng không khỏi buồn rầu, nếu không có điều gì bất ngờ, có lẽ hai người đã bị phu nhân xử lý sạch sẽ rồi.

Dù sao đã cùng chung sống với nhau nhiều năm như vậy, tuy rằng chỉ là nha hoàn, nhưng vẫn có một chút cảm tình, cho dù nàng đã cố gắng hết sức đảm bảo rằng hai nha hoàn đó không có vấn đề gì với Giám Sát Tả Bộ, nhưng Vân Tri Thu vẫn lo lắng hai người nha hoàn do thanh lâu sắp xếp kia, Phi Hồng không biết, không có nghĩa là hai người nha hoàn kia không có quan hệ gì với Giám Sát Tả Bộ. Vân Tri Thu không dám mạo hiểm đến thế, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, vì thế đã mang hai nha hoàn kia đi đâu rồi.

Miêu Nghị nhận ra cảm xúc của nàng dao động. vì thế vỗ nhè nhẹ lên lưng nàng nói:

- Không ai tự nguyện muốn làm một người ác, phu nhân cũng có chỗ khó xử của mình, nàng cũng muốn tốt cho người thôi.

Ngày hôm sau, Miêu Nghị và Diêm Tu tiến hành dịch dung rời khỏi Quỷ Thị Tổng Trấn Phủ, đi gặp mặt Tịch Không Pháp Sư tại Địa Tàng Tự.

Tín Nghĩa Các không cho đào đường ngầm dưới lòng đất tại Quỷ Thị, Miêu Nghị cũng chẳng quan tâm. Quỷ Thị Tổng Trấn muốn đào địa đạo mà người cũng muốn có ý kiến sao? Hắn muốn đào trước một phen, thậm chí còn muốn đào thông suốt bốn phương, đợi đến khi Tín Nghĩa Các tìm tới cửa rồi tính tiếp.

Cứ cách mỗi vài năm, Tịch Không Pháp Sư đều quay về Cực Nhạc Giới một lần, sau khi Miêu Nghị đến gặp mặt, hai người cùng nhau rời khỏi Quỷ Thị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui