Phi Thiên

Vương phủ Khấu Thiên, phía sau trạch trọng địa, Khấu Lăng Hư, Đường Hạc Niên, Khấu Tranh, ba người quyền lực cao nhất Khấu gia, ở trong điện vẫn không ra, dị biến của săn bắn U Tuyền làm cho ba người tạm thời buông ra tất cả sự tình khác, tình huống bên U Tuyền cần chú ý cao độ.

Đường Hạc Niên cơ hồ là tinh linh không rời tay, tùy thời vẫn duy trì liên hệ cùng U Tuyền.

Bất quá rất nhanh, ánh mắt Đường Hạc Niên cùng Khấu Tranh đều dừng trên người Khấu Lăng Hư. Thấy Khấu Lăng Hư lấy ra tinh linh, hai người tự nhiên hiểu được, người có thể trực tiếp liên hệ với Khấu Lăng Hư thân phận cũng không bình thường, cũng không biết giờ này khắc này dưới tình huống này liên hệ chính là ai.

Sau khi Khấu Lăng Hư yên lặng thu tinh linh, biểu tình trên mặt gợn sóng không sợ hãi. Buông mí mắt xuống, có một loại cảm giác làm cho người ta cảm thấy áp lực dị thường âm trầm.

Hai người nhìn nhau, không biết xảy ra chuyện gì, vào những lúc này Khấu Tranh cũng không dám nói chuyện, biết tâm tình phụ thân tương đối không tốt mới như thế, sợ nói sai lại chọc giận phụ thân. Khấu Lăng Hư tuy rằng không quá thường xuyên tức giận với hắn, chỉ là khi nào tức giận đều thực đáng sợ, cho nên cho dù có nghi vấn vẫn là nhịn xuống không mở miệng.

Mà ở thời điểm này chỉ có một người thích hợp mở miệng, Khấu Tranh hơi hơi liếc mắt sang Đường Hạc Niên.

Đường Hạc Niên quan sát phản ứng của Khấu Lăng Hư mà đắn đo, sau khi xác nhận thích hợp mở miệng, mới thử hỏi:

- Vương gia, xảy ra chuyện gì vậy?

Khấu Lăng Hư từ từ nói:

- Đột nhiên xuất hiện nhiều cao thủ như vậy, Doanh Cửu Quang hoài nghi là Thanh chủ âm thầm ra tay!

Đường Hạc Niên cùng Khấu Tranh cũng cùng động dung, điều này thật có thể, người trong thiên hạ này có thể tùy tay ném ra nhiều cao thủ Hiển Thánh cũng không nhiều. Người bình thường cũng không có lá gan ra tay ngoan độc với Doanh gia như vậy. Nếu đúng vậy, đơn giản có hai khả năng. Thứ nhất, Ngưu Hữu Đức đã muốn âm thầm đầu phục Thanh chủ, được duy trì của Thanh chủ. Thứ hai, Ngưu Hữu Đức không đầu phục Thanh chủ, là Thanh chủ chủ động ra tay giúp Ngưu Hữu Đức. Mục đích chính là không để Ngưu Hữu Đức chết, tiếp tục để Khấu gia khó chịu.

Hai tình huống này mặc kệ là loại nào, đối νới Khấu gia cũng không phải là chuyện tốt.

Nguyên lai là tình huống này, Khấu Tranh mở miệng nói:

- Thất muội còn trong nhà, Ngưu Hữu Đức vì Thất muội không tiếc tính mạng, không đến mức làm khó Thất muội đâu?

Đường Hạc Niên chần chờ nói:

- Mấu chốt của vấn đề là Thanh chủ làm sao biết Ngưu Hữu Đức ở U Tuyền xuống tay với Doanh Dương? Chuyện Ngưu Hữu Đức thề lấy tính mạnh của Doanh Dương có thể nói là bí mật, Vương gia tự mình mở miệng cho biết, mấy nhà kia cũng sẽ không truyền loạn, Ngưu Hữu Đức lại càng không thể tự đưa mình vào chuyện này. Dưới tình huống không biết điều kiện tiên quyết này, săn bắn U Tuyền dưới tình huống bình thường cũng có cao thủ cùng đi, ai có thể tưởng tượng Ngưu Hữu Đức dám đi tập kích. Lại như thế nào biết Doanh gia ở săn bắn U Tuyền thiết kế bẫy rập?

Khấu Lăng Hư lại thờ ơ với lý luận ấy, tiếp tục gợn sóng không sợ hãi nói:

- Doanh Cửu Quang mời nhân mã của Khấu gia ở U Tuyền cùng nhau đánh người!

Đường Hạc Niên cùng Khấu Tranh không lời chống đỡ.

Hiểu được cái này có ý nghĩ gì, một khi Ngưu Hữu Đức đánh nhân mã, không khác gì Khấu gia cùng người ngoài liên thủ giết người trong nhà.

- Không biết Doanh gia nguyện ý trả giá đại giới gì? Đường Hạc Niên nhíu mày nói.

Khấu Lăng Hư:

- Chỉ là một vị trí Đô Thống, nhiều cũng không có.

Trong phòng rơi vào im lặng.

Vương phủ Hạo Thiên, Vương gia cùng quản gia đang cùng trò chuyện, toàn bộ người chung quanh lầu các này đều tự giác thôi lui.

- Doanh gia nguyện ý ra đại giới gì?

Tô Vận hỏi lời nói giống với Đường Hạc Niên.

Trả lời của Hạo Đức Phương cũng giống với Khấu Lăng Hư:

- Chỉ có điểm tượng trưng, một vị trí Đô Thống. Chúng ta ở bên này còn tốt, Khấu gia sợ là rối rắm nhất.

Tô Vận hơi hơi vuốt cằm.

- Vẫn là sẽ đáp ứng.

Hạo Đức Phương khoanh tay nhìn về phía xa:

- Lại đánh lên tay tốt của mấy nhà, hắn có thể ngăn chặn thể cục!

Tổng trấn phủ Quỷ thị, nghị sự trong đại điện, Dương Triệu Thanh lấy danh nghĩa Miêu Nghị triệu tập chư tướng nghị sự, sau khi công đạo xong sự tình, mọi người phân công nhau hành động bố trí.

Mọi người từ trên xuống có điểm nghi hoặc, bất quá vẫn là theo lệnh chấp hành, trong phủ bộ tổng trấn rất nhanh vang lên thanh âm “đing đing đang đang”, một đám người tận lực khống chế âm lương không để ngoại giới nghe được, múa may đao kiếm trên vách tường.

Một cây xà nhà là “Mệnh Huyền Nhất Tuyến” từ giữa gian. Tinh tệ cùng quặng mỏ tuy rằng có thể gánh được kích đánh nhưng cũng không chịu nổi sức ép như vậy. Một khi gây đòn nghiêm trọng, xà nhà chính là thế nào cũng sẽ làm sụp tháp.

Chẳng những trụ xà này, còn có vách tường bốn phía, quả thực sẽ là nguy cơ tòa tháp này tùy thời suy sụp.

Từ Đường Nhiên cùng Dương Triệu Thanh xem xét trên dưới có điểm hết hồn, âm thầm truyền âm nói:

- Này có ý tứ gì? Ta nói lão Dương, Tổng trấn phủ Quỷ thị chính là tồn tại từ lúc thiên đình thành lập đến nay, chúng ta phá như vậy thích hợp sao? Khác không nói, ngày nào đó khi ngủ, vạn nhất không cẩn thận tự khiến chính mình bị đập chết, kia cũng quá tính không ra rồi.

- Ý tứ của đại nhân, chúng ta nghe theo là được rồi.

Dương Triệu Thanh có lệ trả lời, dừng bước xoay người:

- Ngươi bên kia cũng có thể chuẩn bị, tin tức đại nhân vừa đến, lập tức động thủ! Lão Từ, sự tình quan trọng, đừng làm ra kẽ hở gì, nếu không đại nhân không tha cho ngươi.

- Ta làm việc ngươi cứ yên tâm!

Từ Đường Nhiên vỗ bộ ngực cam đoan, sau đó xoay người đi nhanh...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui