Phi Thiên

Ầm! Dòng khí của thân thể cùng tinh thần lại lần nữa rung động phập phồng.

Tiễn lưu tinh thất phẩm lại bắn ra!

Lần này là giương cung bắn đến khoảng không, cũng không trở ngại như trên mặt đất.

Một đạo lưu quang xuyên qua khoảng không, phân thân của Mị Cơ kinh hãi, vội vàng ôm thượng tướng tử giáp trước người, đồng thời tay kia lấy ra tấm chắn hộ thể.

Ầm! Ầm!

Tiếng vang thứ nhất, thượng tướng tử giáp mở to hai mắt trong nháy mắt bị xuyên thủng cả người lẫn giáp.

Tiếng vang thứ hai, tiễn lưu tinh đánh trên tấm chắn, tử giáp cùng Mị Cơ đồng thời nổ tung trong sóng xung kích cường hãn. Tu sĩ tu vi yếu kém chung quanh trong nháy mắt bị đẩy ra. “Phốc!” Phân thân Mị Cơ cuồng phun tiên huyết, tấm chắn trong tay hung hăng đánh lên thân thể, cả người quay cuồng.

Thượng tướng tử giáp một thân huyết bắt lấy cơ hội thuận thế lết đi, lại bị phân thân của Mị Cơ liều mạng bắt được. Nhưng nàng còn chưa kịp phản kích, hơn mười tu sĩ Kim Liên thống đến hơn mười trường thương, thanh âm “phốc phốc” vang lên, trên thân phân Mị Cơ văng huyết hoa khắp nơi, phân thân không còn chiến giáp.

“A!” Khóe miệng Mị Cơ đầy máu, song chưởng chấn động, pháp lực tăng cường, đánh bay bọn người ám sát ra ngoài.

Một đại đao lướt qua đỉnh đầu mọi người, một tu sĩ Kim Liên mang theo mặt đầy máu, hung hăng đâm đến một đao. “Phốc!” Đầu của phân thân Mị Cơ bay ra ngoài.

Tất cả phân thân còn lại của Mị Cơ đều quay lại nhìn, biểu tình vừa sợ vừa giận, đường đường là phân thân của tu sĩ cảnh giới Hiển Thánh cư nhiên chết trong tay đám tu sĩ Kim Liên, nỗi nhục này sao có thể chịu đựng. Này cũng ý nghĩa thực lực sau khi nàng khôi phục chân thân giảm một phần mười, còn có ảnh hưởng đến phương diện khác!

Tuyết Ngọc nào có thể tiếp tục dung túng để Phá Pháp Cung thất phẩm kia làm bậy, trên người nhảy ra hai bóng người, hai phân thân bay ra ngoài, lao thẳng đến phân thân cầm cung của hai huynh đệ Yến thị, một trận ác đấu.

Mất đi uy lực của Phá Pháp Cung, nhân mã Doanh gia cơ hồ gặp phải đồ sát, nhưng không ai lui bước, vẫn hung hãn liều mạng không sợ chết xung phong.

Miêu Nghị đang xem cuộc chiến không thừa nhận không được, đây là tinh nhuệ của nhân mã Doanh gia, cho dù chiến đấu giữa cao thủ. Lúc trước ở Dậu Đinh Vực nếu là cũng đánh nhóm người này, nhân mà Bán Chi Hổ Kỳ khẳng định sẽ chiến bại.

- Có phải hay không chúng ta nên lên sân khấu?

Ngao Thiết ở bên cạnh đột nhiên quay đầu lại hỏi, trong ánh mắt có chờ mong, cảm giác nóng lòng muốn tỷ thí.

Miêu Nghị:

- Nhiều cao thủ Hiển Thánh như vậy, các ngươi nắm chắc sao?

Ngao Thiết khinh thường một tiếng.

- Khi ta thành danh, bọn họ tính cái rắm, chỉ sợ ta lộ hình dáng, dọa bọn họ chạy mất.

Lời này nghe ra hào khí, tràn ngập tự tin! Miêu Nghị cười ha hả, khẽ gật đâu, đã nắm chắc như thế, vậy chuẩn bị bắt đầu.

Hắn đang muốn hạ lệnh bắt đầu, Ngao Thiết chợt quay đầu lại, xem xét khoảng cách phía sau.

Hai lão già cấp tốc xẹt qua từ không trung, không phải người khác, chính là Ô Kiền cùng Trang Tự Cao. Vừa đến U Tuyền tầng năm, hai người liền bỏ qua đại đội nhân mã vừa rồi, rất nhanh gấp rút đến tiếp viện.

- Yến huynh, Trang mỗ đến rồi!

- Yến huynh, Ô Kiền ở đây!

Mắt thấy bên này bị giết không lực chống đỡ, mấy vạn nhân mã chết hơn nữa, kiên trì tử chiến không lùi đơn giản biết được sẽ có viện binh tới. Lúc này xoay mình nghe thấy hai tiếng gầm lên này, giống như hạn lâu gặp mưa phùng, tinh thần huynh đệ Yến thị chấn động, kinh hỉ không thôi.

Yến Tùy quát to:

- Tới Vừa lúc!

Yến Tòng:

- Mau đến giúp ta một tay!

Trang Tự Cao cùng Ô Kiền vọt tới trước trận nhìn thấy người huyết chiến cùng huynh đệ Yến thị lại là Tuyết Ngọc, đều chấn động, đây là tình huống gì?

Sau khi nhận được mệnh lệnh tiếp viện gấp rút, lập tức mệnh thám tử bên này qua về hội hợp cùng đại quân, tiếp theo tiếp dẫn đại quân, chỉ đường cho đại quân. Cho nên còn không biết người giao thủ cùng Doanh gia là người của La Sát Môn.

Ô Kiền tức giận nói:

- Tuyết Ngọc, các ngươi đang làm cái gì?

Nhìn thấy hai lão già này xuất hiện. Tuyết Ngọc cũng lắp bắp kinh hãi, gầm lên:

- Doanh gia hạ sát thủ với La Sát Môn ta, ta bị ép đánh trả, ngươi nói chúng ta đang làm cái gì? Hay là các ngươi muốn đến giúp một tay?

Một đầu khác, Khấu Hổ cũng thoát ly đại quân dẫn đầu đuổi tới, nhìn thấy cảnh này cũng lắp bắp kinh hãi, nằm mơ cũng không nghĩ tới nhân mã giao thủ với Doanh gia lại là người của La Sát Môn, đây là tình huống gì?

Yến Tùy gầm lên:

- Thúi lắm! Đừng nghe nàng ăn nói bừa bãi, bọn họ trước đó mai phục vây quanh ám tập nơi đây!

Yến Tòng:

- Ba người các ngươi còn chờ cái gì, hay là muốn chờ ta đánh xong trận“ Khải Hàng Mộng Công Tử Mão Tinh Mộng”, đợi chết hết mới được?

Ba người thực không tốt làm chủ, liên quan đến đại cục thiên đình cùng giới cực lạc, không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhanh lấy ra tinh linh trong tay áo liên hệ với bên ngoài.

Đám người Miêu Nghị âm thầm quan sát quay đầu nhìn lại, hơn hai vạn nhân mã từ không trung bay qua, hỏa tốc tới chiến trường, đúng là Hạo gia cùng Quảng gia, cùng với nhân mã trong phe phái. Này còn chưa có gì, thẳng đến khi nhìn thượng vạn đại quân do Khấu Văn Bạch dẫn đầu hỏa tốc đuổi tới, ánh mắt của Miêu Nghị trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo.

Vương phủ Khấu Thiên, Khấu Lăng Hư, Khấu Tranh cùng Đường Hạc Niên vẫn chưa rời khỏi, vẫn chờ tin tức của U Tuyền.

Tin tức của Khấu Hổ trực tiếp truyền cho Khấu Lăng Hư, nói tình hình hiện trường, xin chỉ thị phải làm gì.

- Là La Sát Môn!

Khấu Lăng Hư đang ngồi sợ đến mức đứng lên:

- Cái gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui