Phi Thiên

Nhưng dù giận cũng không dám nói gì, ánh mắt lạnh nhạt của Thanh Nguyệt bên cạnh Miêu Nghị đã đủ khiến bọn họ cảm thấy áp lực rồi, bọn họ hoàn toàn không dám nhúc nhích.

Nếu đổi lại là người khác, bọn họ sẽ lười để ý, không tin đối phương dám làm điều xằng bậy, nhưng Ngưu Hữu Đức thì ngoại lệ, đó chính là một người cắn loạn như chó điện, ngươi thử xoay người rời đi thử coi? Đó chính là đánh bạc với tính mạng của mình!

Miêu Nghị hùng hổ dọa người:

- Ngươi cái gì mà ngươi? Cứ lề mà lề mề như thế, chẳng lẽ có tật giật mình?

Hắn vươn tay đón lấy ánh nắng lọt qua tán cây, ngẩng đầu nhìn sắc trời:

- Sự kiên nhẫn của Ngưu mổ có hạn, tranh thủ thời gian đi, nếu để quá muộn thì đừng có hối hận!

Hắn đã trải qua nhiều sóng to gió lớn rồi, đối phó với dạng người này, hắn không cảm thấy bất kỳ áp lực nào.

Phương Ngạo Lâm hận đến nghiến răng nghiến lợi, không biết vì sao bản thân hắn lại đụng phải một tảng đá cứng rắn như Ngưu Hữu Đức thế này, chỉ có thể nghiêng đầu ra lệnh cho tùy tùng đi thông báo.

Mọi người đi đến trước cửa sơn môn. Miêu Nghị cũng nghiêng đầu ra hiệu cho Diêm Tu:

- Đến hỏi xem, Vương Đô Thống cảm thấy Thiên Tẫn Cung không người nên muốn ức hiếp nhục nhã Ngưu mỗ đúng không?

Đi đến trước sơn môn, thủ hạ Phương Ngạo Lâm báo với thủ vệ sơn môn, thuận tiện âm thầm truyền âm.

Diêm Tu cũng không thèm khách sáo, chuyển báo toàn bộ nội dung lời nói của Miêu Nghị cho đám canh cửa sơn môn kia.

Tiếp đó, đám người Phương Ngạo Lâm tất nhiên là không đi được, phải đứng chung một chỗ với Miêu Nghị chờ đợi, không biết tâm trạng hiện tại thế nào, nhưng lại lấy ra linh tinh, liên lạc với người nào đó.

Mà trong tay áo Miêu Nghị cũng có linh tinh, để người điều tra Phương Ngạo Lâm một phen.

Lần này không đợi quá lâu, người từ trên núi xuống, đến chỗ đám người Miêu Nghị chắp tay nhận lỗi:

- Thực sự rất có lỗi, làm phiền hai vị Đô Thống đợi lâu, mời vào trong!

- Xem ra mặt mũi của Phương huynh cũng thật lớn đó! Cùng đi đi!

Miêu Nghị cười lạnh.

Mọi người cuối cùng cũng đi vào trong sơn môn, nhưng vừa lên đỉnh núi thì lại bị bỏ lại trong sân đãi khách, lấy lý do Cầm phi có việc triệu kiến, tạm thời Vương Trác không thể thoát thân được.

Trên thực tế thì Vương Trác đang đi tới đi lui trong nội viện, không ngừng lo lắng, chờ đợi cao thủ Đông quân đến đây, cấp trên bảo hắn phải trấn an Ngưu Hữu Đức trước, hắn đành phải nghĩ cách kéo dài thời gian.

Cho tới bây giờ mà Miêu Nghị vẫn không biết Vương Trác đang cố ý kéo dài thời gian thì sống uổng phí rồi, chẳng qua là Miêu Nghị không hiểu vì sao Vương Trác lại làm như vậy.

Đúng lúc này, Hoàng Phủ Quân Nhu đưa tin thông báo, mẫu thân nàng bảo hắn phải cẩn thận, bà phát hiện một số lượng lớn Đông quân đang kéo tới đây, đồng thời cũng có không ít cao thủ Đông quân có động thái dị thường, không rõ hướng đi cụ thể, nhưng kết hợp với động tĩnh của đám nhân mã kia, ắt hẳn cũng sẽ đến đây.

Bên Thiên Cung cũng hạ lệnh cho Quần Anh Hội chú ý hướng đi của Đông quân, nếu không thì e rằng Hoàng Phủ Đoan Dung cũng không nắm bắt tin tức kịp thời, Hoàng Phủ Đoan Dung không dám lệnh cho người Quần Anh Hội chú ý hướng đi của Đông quân, nếu phát ra mệnh lệnh thế này sẽ dẫn đến hoài nghi của nhiều người.

Miêu Nghị nghe xong liền cảm thấy kinh hãi, cuối cùng cũng phát giác được Vương Trác kéo dài thời gian, nếu Vương Trác lo lắng hắn ra tay, thì hắn cũng lo lắng đội quân Doanh gia sẽ ra tay với hắn, chỉ một đám quân đội Canh Tử Vực không đáng sợ, đáng sợ là đám cao thủ và đại quân Đông quân kéo đến kia kia, bọn họ đủ khiến cho Miêu Nghị hắn cảm thấy kiêng kỵ, nếu dùng quân đội U Minh đến đây liều mạng thì chẳng phải là tìm kích thích sao, xem như nếu bản thân hắn có thể chạy thoát thì quân đội U Minh cũng bị tổn thất nghiêm trọng.

Cộng với tình hình trước mắt, xem như là gặp được Vương Trác, đối phương phòng bị như thế, phỏng chừng cũng chẳng tìm hiểu được thực hư thể nào.

- Đi thôi!

Miêu Nghị dứt khoát gọi Thanh Nguyệt và Diêm Tu rời khỏi, đồng thời lệnh cho hai người chuẩn bị đột phá vòng vây nếu có vấn đề bất trắc gì, hắn lo lắng đám người Doanh gia sẽ bao vây hắn, vì thế cũng lệnh cho quân đội bên ngoài nhanh chóng chuẩn bị tiếp ứng kịp lúc.

Sau khi rời khỏi sân khách, Miêu Nghị quét mắt về phía đám người Phương Ngạo Lâm.

Trên đường đi không có bất kỳ trở ngại gì, ba người rời khỏi vô cùng thuận lợi.

Vương Trác đang ở nội viện trên núi cảm thấy kỳ lạ, không biết vì sao Miêu Nghị đột nhiên rời đi.

Sau khi xác nhận là đám người Miêu Nghị đã thực sự rời đi, lúc này Vương Trác mới vội vàng mời Phương Ngạo Lâm gặp mặt, đồng thời cũng hỏi nguyên nhân Miêu Nghị rời đi.

- Đi rồi à?

Ai ngờ Phương Ngạo Lâm cũng cảm thấy kỳ lạ, hắn còn tưởng Miêu Nghị tới đây để gặp Vương Trác chứ.

Miêu Nghị tức tốc gặp mặt đội quân tiếp ứng, sau đó ngay tức khắc rời khỏi, bay thật nhanh ở trong tinh không, sau đó nhận được tin tức từ Hoàng Phủ Quân Nhi, chính là tin tức có quan hệ với Phương Ngạo Lâm, vốn Hoàng Phủ Đoan Dung chưởng quản tất cả các cửa hàng của Quần Anh Hội trong thiên hạ, tin tức tình báo nào cũng phải qua tay nàng trước tiên, trước đó nàng vốn đã biết tình huống đại khái của Phương Ngạo Lâm rồi, vì thế nàng có thể nắm bắt tin tức mà không kinh động bất kỳ ai.

Lúc này Miêu Nghị mới biết Phương Ngạo Lâm chính là người đã giết trượng phu Nghiêm Tố, nếu không phải Hoàng Phủ Quân Nhu nhắc lại, suýt chút nữa thì hắn đã quên Nghiêm Tố là ai rồi. Về phần có lời đồn Nghiêm Tố đang ôm đùi Phương Ngạo Lâm, tin tức trong tay Hoàng Phủ Đoan Dung cũng không thể xác nhận rõ ràng, nàng không dám duỗi tay quá dài vào Quần Anh Hội, nhưng lại khẳng định rất có khả năng này, bởi vì Đô Thống Canh Tử Vực đời trước là bạn bè của Phương Ngạo Lâm, việc điều Nghiêm Tố về đây hẳn là có liên quan đến Phương Ngạo Lâm rồi.

Nghiêm Tố ở Canh Tử Vực? Miêu Nghị hơi ngạc nhiên, nói cách khác trước đó bản thân hắn thiếu chút nữa là gặp nàng ta rồi?

Hắn không cần Quần Anh Hội xác nhận tin tức này, chính hắn cũng có thể xác nhận quan hệ giữa Phương Ngạo Lâm và Nghiêm Tố, rốt cuộc cũng hiểu nguyên nhân vì sao Phương Ngạo Lâm đến đó, đúng là tình cũ khó bỏ mà!

- Diêm Tu!

Sau một lúc suy tư, đám người đang bay nhanh trong tinh không, Miêu Nghị quay sang Diêm Tu, dặn dò bí mật:

- Ngươi mang theo mấy ngươi, mai phục trên đường đi giữa Canh Tử Vực và Ất Thân Vực, một khi phát hiện đám người Phương Ngạo Lâm đi qua, cần phải bắt chúng lại, bắt sống, không được để lộ bất kỳ sơ hở nào ra ngoài!

Miêu Nghị chọn thêm năm tên tu sĩ Hóa Liên tương đối đáng giá tín nhiệm đi theo Diêm Tu rời khỏi đội ngũ, còn Miêu Nghị thì phô bày toàn bộ nhân mã của mình ra, mang theo tám vạn quân U Minh nổi trống khua chiên lui về, che giấu hành động kế tiếp của Diêm Tu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui