Phi Thiên

Theo một tiếng hắn ra lệnh, đội ngũ trung quân lần nữa đi về phía trước, nhưng mà tốc độ đi về phía trước đã giảm đi, nhìn từ xa trong tinh không như thế không quá dễ dàng nhận ra.

Miêu Nghị bên này căn cứ thám tử bẩm báo, vẫn hỏa tốc chạy đên hướng về bên này.

Ô Kim Hoàn và Lộc Bằng Phương đối với bố trí của Ngao Phi hiểu rõ trong lòng, tiếp tục đuổi theo.

- Đại nhân, sắp rồi!

Quy Vô đứng ở liên lạc trung khu bên đó mật thiết chú ý tiến độ đi trở về, nhắc nhở Miêu Nghị một tiếng.

Miêu Nghị hai tay chống mép la bàn, trầm giọng hỏi:

- Đông, nam, bắc tam bộ đội ngũ còn chưa động tĩnh sao?

Quy Vô:

- Không có, tính cả Ngao Phi bên đó cũng không có động tĩnh, vẫn y như cũ tiến đến địa điểm giao chiến.

Miêu Nghị sắc mặt căng thẳng:

- Xem ra tên khốn kiếp Ngao Phi này thật sự không dự tính động ba đội ngũ đó. Cho tới bây giờ còn nghĩ tới cùng tiêu diệt sạch người của hai bên. Thanh Nguyệt bọn họ bên đó sợ là phải có một trận đánh ác liệt rồi.

Sự thật đều như Miêu Nghị và Ngao Phi dự đoán, bộ đội của Miêu Nghị và bộ đội của Ngao Phi dựa theo bố trí của song phương cuối cùng quả nhiên gặp nhau.

Từ rất xa thấy được nhân mã của Ngao Phi, Đan Tình vung tay lên, năm mươi vạn đại quân tính cả Miêu Nghị cùng xuất hiện, phóng nhào tới Ngao Phi bên này.

Ngao Phi nhìn chằm chằm năm mươi vạn đại quân trang bị hoàn mỹ mỗi người cầm trong tay Phá Pháp cung, cắn răng nghiến lợi quát một tiếng:

- Thanh Chủ!

Vung tay lên, ngay cả hắn cùng bao gồm vào ở bên trong, nhanh chóng quay đầu chạy trở về, giống như đang trốn chạy.

Đan Tình bên này lại nhanh chóng thu nạp đội ngũ, một lộ truy kích theo.

Quay trở lại bên trong không gian trừ vật, lần nữa bày ra la bàn. Miêu Nghị liên tục gật đầu nói:

- Không ngoài sở liệu, Ngao Phi kia quả nhiên muốn lấy thân làm mồi, lá gan không nhỏ, đội ngũ trên tay chúng ta cũng đều là giả vờ cả. Nếu không ta còn thật sự muốn trực tiếp làm liền một mạch nhào tới giết chết hắn! Thông tri cho Đan Tình, Ngao Phi tên khốn đó tám chín phần mười là sẽ đột nhiên chơi một cú hồi mà thương. Bảo Đan Tình khống chế tốc độ, giữ vững khoảng cách nhất định, cẩn thận quan sát và giữa cự ly với Ngao Phi. Một khi phát hiện không đúng, lập tức quẹo đầu tránh thoát ra, nếu không bị đội ngũ trước sau ngăn chặn như thế, chút người này trên tay chúng ta trên căn bản không đủ cho 200 vạn quân của đối phương làm thịt.

Lãnh Trác Quần nhanh chóng liên hệ Đan Tình.

Miêu Nghị tiếp tục hạ lệnh:

- Thông tri Thanh Nguyệt, không được quấn đấu nữa rồi, thoắt một cái tiêu diệt quân địch bị vây khốn, sau đó lập tức huy binh hướng về phía nam, kéo dãn cự li ra với đại quân đông và bắc hai đường, có thể tranh thủ một chút thời gian thì tranh thủ một chút. Trực tiếp chính diện đón đánh đường đại quân đến từ phía nam, cần phải trước khi hai đường đại quân đông, bắc chạy tới, tiêu diệt trước Nam lộ đại quân đó. Sau đó chỉnh đốn trang bị tập trung tất cả Phá Pháp cung tịch thu được, chuẩn bị xong công tác huyết chiến với hai đường đại quân Đông và Bắc!

... Cần phải dặn dò kỹ lưỡng Thanh Nguyệt, nhất định phải mau sớm giải quyết Nam lộ đại quân, nếu không sẽ rơi vào hiểm cảnh bị ba đường đại quân vây công. Thực lực của chúng ta so sánh với đối phương cần phải giữ vững ưu thế tuyệt đối binh lực lấy nhiều đánh ít mới vững chắc!

Nhận được thông tri, Đan Tình lập tức tập trung hoàn toàn tinh thần nhìn chòng chọc vào đội ngũ bị truy kích phía trước.

Vùng đất giao chiến tiếng giết lá rung trời, máu loãng kích hóa ra sương mù phập phồng lên xuống. Chung Tam Minh đang cùng Xa Vũ chỉ huy dần dần phát hiện chút vấn đề, chợt chụp lấy cánh tay Xa Vũ:

- Xa huynh tình hình chiến đấu dường như cũng chút không đúng, đối phương dường như một mực chưa tung ra hết toàn lực.

Đỏ hai mắt ngầu, Xa Vũ ngạc nhiên nhìn chung quanh.

- Không có a! Từ lúc mới bắt đầu, trạng thái công kích của đối phương giống như thế này.

Chung Tam Minh lắc đầu:

- Không, không đúng, thế vây công của đối phương chẳng hề hoàn toàn phát huy ra uy lực. Thanh Nguyệt và Long Tín chính là lão tướng sa trường, sẽ không nhìn ra một điểm này. Hai người này cũng hoàn toàn có năng lực điều phối thế công tốt hơn!

Xa Vũ vẫn như cũ có chút mờ mịt, cũng không trách hắn mờ mịt, sự thật ngay từ đầu Vưu tộc đại quân tấn công với tiết tấu đích xác có vấn đề. Nhưng mà theo thời gian kéo dài, sau khi đánh giết ma luyện, họ đã dần dần trở nên thành thạo. Thanh Nguyệt bên đó chỉ huy cũng thoải mái hơn nhiều, đích xác chưa tung hết toàn lực.

Nhưng đối với Xa Vũ mà nói, tiết tấu công kích của quân địch vẫn luôn như thế, nhưng Chung Tam Minh thì không giống nhau, hắn là sau đó mới đến.

- Chung huynh muốn nói cái gì?

Xa Vũ không hiểu, hỏi.

Chung Tam Minh rống hai tiếng chỉ huy trạng thái tiến công một chút, tiếp tục cầm lấy cánh tay Xa Vũ nói:

- Xa huynh, thật sự không ổn, nếu đối phương chưa tung hết toàn lực tấn công thì ý vị như thế nào? Có nghĩa là bọn họ hoàn toàn không cần dây dưa với chúng ta, hoàn toàn có năng lực tiêu diệt chúng ta, nhưng bọn họ không có làm như vậy.

Xa Vũ ngược lại nói:

- Đây là chuyện tốt a! Bọn họ đơn giản chính là đang vây quanh điểm vây đánh viện binh, suy nghĩ làm sao tiêu diệt nhiều hơn một chút nhân mã của chúng ta.

- Vậy sao?

Chung Tam Minh nhanh chóng nhìn xung quanh:

- Nhưng ta thế nào cảm giác rất không bình thường, chẳng lẽ Ngưu Hữu Đức không biết viện quân phe ta sắp chạy tới, còn trì hoãn ở nơi này?

Bên này trở nên cảnh giác, nhưng mà đã chậm mất rồi.

Trong trận doanh đối phương, Thanh Nguyệt thu hồi Tinh linh trên tay, trầm giọng nói với mọi người bên cạnh:

- Đô Thống đại nhân đã lôi kéo lại cho chúng ta hơn hai trăm vạn nhân mã. Viện quân của địch quân sắp đến rồi. Đô Thống đại nhân có lệnh lập tức tiêu diệt hết quân địch bị vây!

Phất tay chỉ hướng địa điểm trọng binh bao vây.

- Người nào lấy thủ cấp chủ tướng đối phương cho ta!

Mạnh Như, Ngao Thiết, Trường Hồng ba người nhìn nhau. Mạnh Như nói với Thanh Nguyệt:

- Chuyện này giao cho chúng ta đi, đại nhân chuyên tâm chỉ huy đại quân tác chiến là được!

- Được! Vậy liền nhờ chư vị!

Thanh Nguyệt mạnh mẽ chắp tay về hướng ba người xong, quát bảo Long Tín:

- Mở đường cho bọn họ!

Long Tín lập tức chỉ huy một phương diện đại quân nhân mã cường hành mở đường, ba người Mạnh Như lập tức dẫn ba mươi người một lộ đánh tới một vạn U Minh đại quân theo sát phía sau.

Một lộ nhân mã đó dọc đường chém sóng đè gió kéo đến, lập tức làm cho Chung Tam Minh và Xa Vũ cảnh giác.

Xa Vũ rống giận:

- Ngăn bọn chúng lại!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui