Phi Thiên

Cho đến lúc không thấy được bóng người chuyển thân, ai ngờ một đám người sau lưng nhanh chóng bày trận chống đỡ, với Từ Đường Nhiên cầm đầu, mọi người liên tiếp chắp tay hành lễ nói:

- Tham kiến Đại đô đốc!

Tiếng chấn bốn phương, hơn nữa lộ ra vui mừng.

Giờ này Miêu Nghị một người kiêm ba chức vị, U Minh Đô Thống, Thiên Nhai Tuần sát sứ, Thiên Nhai Đại Đô Đốc, mặc dù Đại đô đốc là hư chức, nhưng cấp bậc lại cao nhất, cấp dưới dĩ nhiên xưng hô theo chức vị cấp bậc cao nhất.

Điểu Nhi bay chung quanh đều bị một đám lớn giọng dọa cho bay rồi.

Trong trang viên phủ Đô Thống, một đám nữ nhân đi theo Vân Tri Thu, tính cả Vân Tri Thu đều quay ra hướng đại môn bên ngoài phủ, vốn cũng chờ tin tức tốt đó mà, đột nhiên truyền đến một tiếng như vậy, mọi người đưa mắt nhìn nhau, đa số có chút mờ mịt.

- Ta không nghe lầm chứ?

Đầu đội chiếc mũ mềm, Tuyết Linh Lung chấn kinh, ngây ngẩn nói:

- Bọn họ hô cái gì? Là hô Đại đô đốc? Là hô đại nhân sao?

Chuyện này đừng nói nàng rồi, Miêu Nghị tổ chức chuyện này ngay cả Từ Đường Nhiên cũng không biết, Tuyết Linh Lung nàng làm sao có thể biết? Nàng tới bên này trước đó chỉ nghe Từ Đường Nhiên nói là Đô Thống đại nhân thỉnh cầu công chuyện cho mọi người, truyền chỉ phong thưởng nhân viên lập tức tới, khiến cho nàng đến phu nhân bên này nói chuyện vui.

Lâm Bình Bình cũng ngây ngẩn mờ mịt, thật ra Dương Triệu Thanh biết chuyện này, bởi vì việc giao dịch là do Dương Triệu Thanh phụ trách an bài thi hành, nhưng công chuyện Dương Triệu Thanh rất cấp bách, bình thường chưa bao giờ nói chuyện công cùng phu nhân mình.

- Đại đô đốc?

Phi Hồng cũng kinh ngạc.

Còn lại Mộ Dung Tinh Hoa trong lúc nhất thời khó có thể tỉnh hồn lại, Thiên Nhai chỉ có hai nơi có chức զաan xưng hô Đại đô đốc, một là Cận Vệ quân, một là Thiên Nhai, ngoại trừ hai nơi này không có chỗ nào khác. Cận Vệ quân Đại đô đốc chưởng khống hàng tỷ đại quân, chức quan gần như đỉnh cấp trong võ tướng, Thiên Nhai Đại đô đốc tuy rằng cấp bậc không bằng Cận Vệ quân, nhưng chưởng khống hơn một ngàn tòa Thiên Nhai, tay cầm tài lộ mệnh mạch không biết bao nhiêu người, tóm lại hai vị Đại đô đốc bất luận người nào, vậy cũng là bước vào cấp bậc đại tướng đấy.

Cách đó không xa, Tinh đứng dưới bóng cây, nghe được nhíu nhíu mày, thầm thì trong miệng một tiếng.

- Đại đô đốc?

Hiện tại nàng là nô bộc của Miêu Nghị, còn không bằng nói là nô bộc của Vân Tri Thu, lúc nào cũng nghe theo Vân Tri Thu sai sử, áp sát thân người hộ vệ nữ thấn.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi thần sắc mừng thầm. Phi Hồng từ từ quay lại phía Vân Tri Thu, thử hỏi:

- Phu nhân, bọn họ đang gọi đại nhân sao?

Vân Tri Thu cười hơi căng thẳng, khẽ lắc đầu nói:

- Không rõ lắm, đợi lát nữa đã biết.

Nhưng thật ra nàng biết rõ tình hình, nhưng nàng là người tình huống nào cũng luôn luôn thản nhiên không đổi sắc, nàng đều có phương pháp đối nhân xử thế.

Một đám nữ nhân có vẻ mong đợi.

Ngoài cửa lớn Đô Thống phủ, Miêu Nghị đưa hai tay lên một chút cười nói:

- Không cần đa lễ.

Sau khi đứng dậy, Từ Đường Nhiên tươi cười, trước đó ở trong điện lúc nghe được ý chi, hắn còn cho là mình nghe lầm, thật không nghĩ tới a, không ngờ đại nhân lại không nói không rằng buồn bực đi ra. Phụ chỉ đại gia thay phiên tra xét, hắn cũng nhìn thấy rồi, hắn đã thăng thành ngũ tiết tử giáp thượng tướng.

Thanh Nguyệt cười, chỉ chỉ chiến giáp màu đỏ Diêm Tu đang cầm trên tay nói:

- Đại đô đốc có phải đổi giáp mới này xem có vừa người hay không?

Từ Đường Nhiên lập tức vỗ tay hoan nghênh đồng ý:

- Tốt!

Một đám người đi theo ồn ào lên, Long Tín cũng vui vẻ, đụng phải việc vui, mọi người đều cao hứng, hơn nữa còn là cùng chung vui... đều thăng rồi.

- Tốt!

Trước yêu cầu nhiệt tình của mọi người, Miêu Nghị lắc lắc đầu, lấy chiến giáp trên tay Diêm Tu run lên mở ra, chậm rãi mở khóa rồi mặc vào.

Từ Đường Nhiên lập tức bu lại, chủ động hỗ trợ, cái tên nịnh tinh này mọi người cũng đã quen quá rồi.

Nhanh chóng, một bộ chiến giáp chế thức đại tướng Thiên Đình màu đỏ đã được mặc vào người Miêu Nghị, tuy rằng chỉ có một tiết, nhưng đối với một đám người đang ở Thiên Đình, thị giác sẽ không giống nhau rồi.

- Thế nào?

Miêu Nghị dang hai tay chuyển một vòng, lên tiếng hỏi, vui vẻ cùng mọi người.

Mấy năm này giấu tài nơi đất U Minh này, dưới sự trợ giúp của Hạ Hầu Thừa Vũ, đã cho hắn lên tới ngũ tiết tử giáp, siêu Từ Đường Nhiên một cấp, lần này Miêu Nghị hắn cũng không khách khí, thừa dịp triều đình không trở lực cơ hội khiến cho Hạ Hầu Thừa Vũ giúp mình thoắt cái bước vào hàng ngũ đại tướng, những năm này cấp cho Hạ Hầu Thừa Vũ lợi ích cũng không phải là tốn không.

- Đẹp!

- Đẹp mắt!

Mọi người liên tiếp vỗ tay hoan nghênh trầm trồ khen ngợi. Từ Đường Nhiên lại nhướng cổ họng:

- Chiến giáp này mặc ở trên người Đại đô đốc nhìn hoàn hảo hơn so với chiến giáp lục tiết đại tướng!

Miêu Nghị cùng với mọi người náo nhiệt, cất tiếng nói:

- Chuyện phong thưởng, mọi người mau sớm cho huynh đệ bên dưới một công đạo đi, để mọi người đều cao hứng một chút.

- Dạ vâng!

Mọi người lĩnh mệnh, liên tiếp tản đi khi trên mặt còn treo vui mừng, lúc này tập thể thăng cấp có điểm mạnh, đại đa số đại quân U Minh trực tiếp bước vào hàng ngũ kim giáp, rất nhiều người cũng không biết Miêu Nghị vì sao làm được, chẳng lẽ triều đình không có người phản đối?

Chỉ có đám người theo Nguyên Công tán đi hiểu rõ trong lòng, triều đình không có người phản đối, ngược lại còn có một hai người nhảy ra ngoài ủng hộ. Ngưu đại nhân đây cũng không khách khí, thừa dịp cháy nhà hôi của a! Nhưng mà nói đi nói lại, cơ hội như vậy khó mà có được, thật vất vả mò được một lần, bỏ lỡ quả thực có lỗi với bản thân mình.

Cũng chỉ có Nguyên Công hắn trong lòng không cao hứng nổi, thế lực hắn âm thầm điều khiển tổn thất thảm trọng a! Chút phong thưởng này nhằm nhò gì, thế nhưng còn chưa có biện pháp tố khổ đối với Miêu Nghị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui