Phi Thiên

Ánh mắt sáng lóe lên, không biết nghĩ tới cái gì, nhanh chóng đứng dậy rời khỏi đình, trực tiếp đi tới khuê phòng của nữ nhi.

Đẩy cửa vào, đóng cửa lại, chỉ thấy Quảng Mị Nhi rất nhàm chán nằm trên tháp.

Thấy mẫu thân tới, Quảng Mị Nhi giống như giận dỗi nghiêng người qua, xoay lưng lại.

Mị Nương ngồi lên tháp, giữ lấy cánh tay của nàng, kéo mạnh lên, không có chút thần thái của mẫu thân trong dĩ vãng, ngược lại sắc mặt âm trầm, lạnh lùng truyền âm nói:

- Mị Nhi, con nghe rõ đây, chuyện Vân Tri Thu bên kia liên hệ với con, không được nhắc tới với bất luận kẻ nào.

Đợi sau khi nàng rời đi, Quảng Mị Nhi ngồi trên tháp trắng bệch cả mặt, mẫu thân đã cho nàng tự do nhưng trong mắt nàng chỉ có thần sắc hoảng sợ.

Lam Viên, chủ nhân cũng là một trong thiếp thất của Quảng thiên Vương, tên là Yến Thấm Lam, dưới trướng có một con trai tên là Quảng Quân Dật, là thứ tử của Quảng Lệnh Công.

Nghỉ mát trong chòi nhiều loài hoa trải ra giống như tấm vải, một giai nhân mỹ mạo khác cùng dùng trà với Yến Thấm Lam. Người này tên là Quách Ngọc Nhi, cũng là thiếp thất của Quảng Lệnh Công, mẫu thân của Quảng Quân Xa tam tử của Quảng Lệnh Công.

Hai người ngồi trong đình nghị luận thầm thì về chuyện Quỷ Thị bên kia. Sự tình vừa phát ra, Quách Ngọc Nhi vừa nghe thây lập tức đến nơi này.

Trong trạch viện cao sang quyền quý này, chỉ cần người có quyền có thể, ai không có mấy cơ sở ngầm. Mỗi người đều có nhu cầu, nhu cầu nắm bắt tin tức của người có quyền có thể, cơ sở ngầm cũng có thể chuẩn bị thêm nhiều tiền một chút. Quan trọng là ai không có thời điểm làm ra sai lầm, có quý nhân hỗ trợ nói hai câu nói có thể ít thêm phiền toái. Có chút cơ sở ngầm có thể âm thầm ra thủ đoạn với đối phương, tương lai mặc kệ ai cầm quyền đều thiệt thòi vô cùng.

Đúng lúc này, có nha hoàn báo lại:

- Phu nhân, Vương phi đến đây.

Hai nữ nhân trong đình nhìn nhau, không cần phải nói, khẳng định cũng là nói chuyện Quỷ Thị.

Hai nữ nhân nhanh chóng đứng dậy, bước nhanh tới ra ngoài hành lễ nghênh đón.

Đợi đến một trái một phải bồi bên Vương phi Mị Nương trở lại đình ngồi xuống, đề tài trong lời nói của mấy nữ nhân này không khỏi lại liên quan đến chuyện Quỷ Thị. Chuyện bên ngoài các nàng nhúng tay không được bình thường cũng chỉ là khua môi múa mép, nói không chừng có thể lấy ra một ít tin tức gì giúp đỡ con mình. Có ai có con không hy vọng con chính mình tương lai trở thành chủ nhân của Vương phủ. Đến lúc đó mẫu bằng quý tử, trong Vương phủ này không bao giờ phải xem sắc mặt người khác mà sống nữa.

- Việc này khẳng định không thoát khỏi quan hệ với Ngưu Hữu Đức. Cũng không biết Ngưu Hữu Đức uống phải thuốc điên gì, vừa mới đắc tội Doanh thiên vương lại triêu chọc lên người Vương gia chúng ta, thật là không sợ chết sao?

Mị Nương khẽ nhếch mày, bưng trà đến bên miệng, ra vẻ không lòng dạ nào nói một câu:

- Các muội biết đấy, nha đầu Mị Nhi kia có quan hệ không tồi với phủ Đô thống U Minh. Buổi sáng này tỷ vừa nghe tin tức đã để Mị Nhi hỏi bên đó, giống như nói là bên chúng ta trước trêu chọc người ta, hình như là cháu trai Cao Nham của muội muội bên Tỉnh Huyên Viên kia cứ muốn cưỡng ép cưới Bảo Liên cháu gái của chưởng môn Chính Khí Môn. Nhiều hơn nữa bên kia cũng không nói, bất quá tỷ đoán rằng Bảo Liên này từng là thị nữ bên người của Ngưu Hữu Đức, cùng một chỗ lâu như vậy, nam nữ trong lúc đó không thể nào chỉ có chút việc nhỏ, đổi thành nam nhân khác nghe được ai có thể không sinh khí.

Thế nhưng còn có chuyện này? Yến Thấm Lam cùng Quách Ngọc Nhi nghe vậy ánh mắt cũng hơi hơi sáng ngời, tựa hồ bắt giữ được cái gì.

Sau đó toàn trường có chút im lặng, Quách Ngọc Nhi uống hai ngụm trà như hiểu rõ vội buông chén trà, đứng dậy bồi tội nói:

- Vương phi tỷ tỷ, muội bên kia còn có chút chuyện, sẽ không cùng các tỷ nữa, muội cáo từ trước.

Lúc sau Mị Nương cũng tìm lý do cáo từ.

Không còn ai khác, Yến Thấm Lam nhanh chóng để người hầu gọi con trai Quảng Quân Dật của mình đến đây.

Thần sắc Mị Nương ra khỏi Lam Viên như thường, ngẩng đầu ưỡn ngực, hai vai vững vàng, ánh mắt trầm tĩnh, dung nhan đoan trang không nhanh không chậm quay về.

Trước khi mấy phu nhân gặp nhau, Quảng Lệnh Công cũng rời khỏi tĩnh thất tu luyện, ngồi thẳng trong thư phòng, nghe bẩm báo của Câu Việt.

- Ngưu Hữu Đức muốn làm gì?

Quảng lệnh công lạnh lùng lên tiếng, hơi thở có chút trầm trọng.

Câu Việt:

- Sợ là có quan hệ với Chính Khí Môn.

Ánh mắt Quảng Lệnh Công nhấc lên:

- Chính Khí Môn? Hắn còn có quan hệ với Chính Khí Môn?

Câu Việt:

- Triệu Trọng bên kia mất đi liên hệ, lão nô đang tra việc này, kết hợp với chuyện Quỷ Thị, lão nô hoài nghi chuyện này do Chính Khí Môn dựng lên. Phỏng chừng vấn đề ở chỗ Cao Nham muốn kết hôn với Bảo Liên kia, hiện tại xem ra Bảo Liên kia có một chân với Ngưu Hữu Đức là thật sự, nếu nói như vậy, có thể giải thích thông suốt.

Chuyện Cao Nham đón dâu, Quảng Lệnh Công bên này cũng biết, cũng biết tâm ý của Quảng Quân An kia, nhưng cũng không có ngăn trở, có tâm tác thành toàn bộ.

- Ta mặc kệ bọn họ có một chân hay không, chẳng lẽ ngươi cho rằng Ngưu Hữu Đức là tên ngốc sao? Mời vừa đắc tội Doanh Cửu Quang, lại chống lại bổn vương, chán sống rồi sao? Hắn cũng không phải không có con đường liên hệ với bên này. Mị Nhi không phải thường xuyên chạy đến chỗ hắn sao? Tùy tiện đến nói một tiếng chứ!

Nói đến đây, Quảng Lệnh Công bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt híp lại, nói:

- Ngươi mau điều tra một chút, xem thử Vương phi là thời điểm nào nhốt Mị Nhi lại, còn có thời gian sự phát cũng tra cho ta một lần.

Ánh mắt Câu Việt cũng lóe ra một chút, đáp lại:

- Dạ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui