Phi Thiên

Khấu Thiên Vương phủ, Khấu Lăng Hư đang bước chậm trong rừng trúc chợt dừng bước xoay người, ánh mắt lóe sáng, sau đó híp mắt hỏi:

- Hạ Hầu Lệnh đúng lúc này nhúng tay, là có ý gì?

Đường Hạc Niên đi theo bên cạnh lắc đầu:

- Thật sự là xem không hiểu! Cũng có khả năng khác, có lẽ căn bản không phải Hạ Hầu Lệnh nhúng tay, có lẽ là thể lực khác của Hạ Hầu gia có động tác, thí dụ như Tào Mãn không chịu cô đơn, không phải ý của Hạ Hầu Lệnh, là Tào Mãn muốn làm!

Khấu Lăng Hư vuốt râu, híp mắt im lặng.

Thiên Cung, Tinh Thần Điện, Thanh Chủ ngồi sau bàn dài chậm rãi đứng lên, nhìn chăm chăm Thượng Quan Thanh, trầm giọng nói:

- Hạ Hầu Lệnh cấu kết với Ngưu Hữu Đức thành một khối à? Vì cớ gì đoán định năm nhà cửa hàng kia là của Quảng Lệnh Công?

Thượng Quan Thanh nói:

- Trước đây còn không thể xác định, mới vừa nhận được Tư Mã Tả Sứ truyền tin, thám tử năm vùng tại Quảng gia truyền đến tin tức.

Nói cũng không có gì khác, cũng là chuyện Cao Nham kết hôn, sau khi nói qua tình huống đại khái, chỉ rõ trọng điểm:

- Giờ này tên Cao Nham kia rời khỏi Chính Khí Môn liền mất đi liên hệ với Quảng gia, hai chuyện xuất hiện đúng dịp như thế, tên Cao Nham kia biến mất hết tám chín phần mười không thoát được quan hệ với Ngưu Hữu Đức, rất có thể là Ngưu Hữu Đức hạ độc thủ!

Thanh Chủ mới mặc kệ tên chó má cái gì kia kết hôn hay không kết hôn, nhíu mày cười lạnh:

- Con khỉ chết bầm này lá gan không nhỏ, mới vừa trêu chọc Doanh gia xong, lại chọc tới trên đầu Quảng gia, nhưng Hạ Hầu gia quân vào chuyện này lại có ý gì?

Thượng Quan Thanh nói:

- Tạm thời còn không biết! Tuy nhiên chuyện ở Quỷ Thị dù sao cũng là Ngưu Hữu Đức làm, nếu tìm Thiên Hậu nương nương hỏi một chút hoặc giả có thể có chút đầu mối!

Thanh Chủ lập tức nói:

- Đi! Ngươi đi ngay Thiên Tầẫn Cung hỏi xem!

- Dạ!

Thượng Quan Thanh được cho phép nhanh chóng rời đi. Không có lệnh Thanh Chủ hắn cũng không tiện mạo muội đi gặp Thiên Hậu hỏi tình huống. Cũng không phải hắn sợ Hạ Hầu Thừa Vũ, mà có chút quy củ trên dưới không tiện vi phạm.

Đi nhanh, trở về cũng nhanh, khi Thượng Quan Thanh về tới Tinh Thần Điện, Thanh Chủ đang chống tay ngồi trong điện cau mày trầm tư.

- Bệ hạ! Nương nương nói nàng đã nhận được tấu trình của Ngưu Hữu Đức. Vốn đang chuẩn bị báo cho bệ hạ biết. Nương nương nói hành động của Quỷ Thị là tổng trấn phủ Quỷ Thị nhận được tố cáo, nói có loạn phỉ mưu đồ bí mật gây chuyện náo động, nghe nói loạn phỉ bắt cóc Cao Nham cháu của Cao Tử Huyên thiếp thất của Quảng Thiên Vương, vì thế mới phái người đi cứu viện, nhưng mà chờ đến lúc đội ngũ đánh vào thì đã muộn, Cao Nham đã bị bọn cường đạo sát hại, lúc tìm được đã là một cổ thi thể, tùy tùng đi theo Cao Nham cũng đều bị giết hại!

Thượng Quan Thanh báo hết tình huống mình biết. Thanh Chủ cười lạnh “hừhừ”:

- Loạn phỉ ư? Ngưu Hữu Đức này thật không học được gì, chỉ biết học dùng từ của đám lão già kia, động một chút là loạn phỉ. Thiên hạ thái bình nhiều năm, ở đâu ra nhiều loạn phỉ như vậy? Huyết tẩy sạch sẽ, một người sống đều không lưu, trực tiếp chụp cái mũ đến trên người loạn phi giả dối không tồn tại, đúng là tài! Trẫm nhìn hắn còn đáng ghét hơn loạn phỉ, quả thực là nói năng bậy bạ, không có câu nào nói thật, trông cậy vào Thừa Vũ nói thật là không có khả năng lắm. Ngươi hãy liên hệ Nguyên Tôn, hỏi hắn xem có biết tình huống gì hay không, nếu không biết bảo hắn hỏi Ngưu Hữu Đức xem. Trẫm thật muốn nhìn xem Ngưu Hữu Đức có nói thật với hắn hay không?

- Dạ!

Thượng Quan Thanh đáp, trước mặt Thanh Chủ móc ra tinh linh liên hệ với Thanh Nguyên Tôn.

Quảng Thiên Vương Phủ, Vân Tiêu Các xây trên một đỉnh núi cao chót vót, mái cong đấu củng, bốn phía gió thổi, hoặc nhanh hoặc chậm, đám đám mây trắng lo lửng, thu hết vào đáy mắt phong cảnh thiên nhiên, chân chính là địa phương tốt trên cao nhìn về nơi xa... trên lầu các chỉ có hai người.

Trên lầu không thấy bàn ghế tạp vật, Quảng Lệnh Công ngồi xếp bằng trên bồ đoàn trên mặt đất, nhắm mắt vẻ hưởng thụ, một tay vịn đầu gối nhẹ đánh theo nhịp đàn.

Vương phi Mị Nương đồng dạng ngồi trên bồ đoàn, đặt cổ cầm trên cái giá trước mặt, mười ngón duyên dáng khảy ra giai điệu leng keng cộc cộc, chỉ là tiếng đàn hiện giờ dường như có quan hệ với nỗi lòng của nàng, không trầm ổn như trước.

Nàng biết chuyện gì xảy ra, cũng có thể khẳng định Quảng Lệnh Công biết chuyện gì xảy ra, nhưng Quảng Lệnh Công lại làm như không có chuyện gì, đến nơi này nghe đàn, không có bất kỳ người ngoài, chỉ có một mình nàng cùng đi, khiến nàng thầm cảm thấy chột dạ, thế cho nên ảnh hưởng tới đàn kỳ.

- Câu Việt leo lên lầu các, nhìn nàng một cái, không quấy rầy, nhẹ bước đi tới trước mặt Quảng Lệnh Công ngồi chồm hổm bên cạnh, truyền âm nói:

- Vương gia! Đã tra ra được, tiểu thư chính là ngày hôm qua bị Vương phi giam lỏng, thời gian giam lỏng tính ra chính là sau không lâu Cao Nham đến Chính Khí Môn. Người đi Chính Khí Môn bên kia cũng hỏi rõ tình huống, Cao Nham vừa đi tới liền cưỡng ép sính lễ cưới Bảo Liên kia. Chính Khí Môn ngay từ đầu liền mang Ngưu Hữu Đức ra đòi mặt mũi, nhưng Cao Nham chẳng những không để ý, còn mắng Ngưu Hữu Đức tính là thứ gì. Sau đó Chính Khí Môn thỏa hiệp, đáp ứng đầu phục Vương gia, nhưng Cao Nham không chịu, trừ phi cưới Bảo Liên kia, đồng thời dùng Tề Ngô của Chính Khí Môn bị Đông Quân giam lỏng tạo áp lực. Thẳng đến Tề Ngô được Đông Quân thả đi, có thể Cao Nham nhận được tin tức biết Ngưu Hữu Đức ra tay, ý thức được không ổn, suốt đêm hấp tấp rời khỏi Chính Khí Môn, ngay cả sính lễ cũng không kịp cầm lại. Chính Khí Môn đã trả lại sính lễ của Cao Nham để lại cho người của chúng ta, mà lần này sau khi Cao Nham rời đi liền cắt đứt liên lạc, không có tin tức. Vương gia! Tình huống đại khái chính là như vậy...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui