Phi Thiên

Miêu Nghị khẽ gật đầu, Ảnh vệ rút về cũng không kỳ quái, Lâm Ngạo Tuyết mất tung, Thiên cung mà đoán không ra có liên quan cùng Phi Hồng thì chẳng khác gì kẻ ngu, không có nội ứng, muốn thích sát mình căn bản không khả năng, trừ phi đại quân tấn công, nhưng hắn thật không ngờ rằng Ngọ Ninh lại sẽ vì thế nữ mà không tiếc thân mình lam ra dạng này, vô duyên vô cơ dâng mạng như thế có đáng không? Chẳng lẽ không nghĩ tới ngầm nương nhờ mình là xong?

Trong suy xét lại nghĩ đến một chuyến, xoay người trở về nhà, đi tới hậu đường, nhìn Ngọ Ninh si si ngốc ngốc ngồi trên ghế, quay sang nói với Diêm Tu theo sau lưng:

- Dò hỏi hắn, Thiên Đình khống chế bọn họ bằng cách nào.

Diêm Tu làm theo, tại trong người Ngọ Ninh lược thi thuật pháp khống chế, để Miêu Nghị tự mình hỏi.

Nguyên nhân không ngoại Miêu Nghị dự liệu, Ảnh vệ quả nhiên la tu luyện Phệ ma đại pháp, tương tự như công pháp của Yến Bắc Hồng, mà Thanh Chủ có thể khống chế bọn họ là bởi Thanh Chủ có thể giải trừ cắn trả từ thất tình lục dục trong người bọn họ.

Miêu Nghị nhíu mày hỏi:

Thanh Chủ làm cách nào để hóa giải ma công cắn trả cho các ngươi?

Ngọ Ninh sững sờ nói:

- Bên người bệ hạ có kẻ có thể hấp thụ thất tình lục dục tích ứ trong người chúng ta.

Hấp thụ? Còn có người như thế? Miêu Nghị kinh ngạc, hỏi:

- Là ai?

Ngọ Ninh:

- Không biết, rất thần bí, mỗi lần lộ diện đều che dưới lớp áo choàng đen, thấy không rõ dung mạo.

Miêu Nghị sờ lên cằm sa vào trầm tư, có thể vì Thanh Chủ làm ra chuyện này tất phải là thân tín, mà bên người Thanh Chủ có thân tín nào không lấy chân diện mục gặp Ảnh vệ? Thượng Quan Thanh? Tư Mã Vấn Thiên? Cao Quan? Phá Quân? Vũ Khúc? Nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy mấy người nay thường xuyên ra vào Thiên cung, hẳn không cần phải che mặt, còn có tu luyện công pháp gì, không ngờ có thể hấp thu thất tình lục dục, hấp thu nhiều thất tình lục dục như vậy, có thể tiêu hóa được nỗi ư?

Hắn ẩn ẩn ý thức được bên người Thanh Chủ còn có một đám thân tín trung thanh khác bên cạnh đám người Thượng Quan Thanh.

- Cho hắn tỉnh lại.

Miêu Nghi lặng lẽ chuyển ra một câu, Diêm Tu đưa tay hư mọc lên đỉnh đầu Ngọ Ninh.

Từ trong mơ hồ tỉnh lại, thấy đã ở trong trường cảnh khác, đột nhiên đứng lên, lại bị Diêm Tu một tay ấn trên bả vai đè xuống, trừng mắt nhìn Miêu Nghị, thân thể giãy dụa một lúc vẫn không cách nào thoát thân, đành thành thật ngồi ở kia, cắn răng nói:

- Ngươi muốn như thế nào?

Miêu Nghị bình tĩnh nói:

- Người làm như vậy có đáng không? Vì sao không suy xét giùm cho mẫu nữ Nhu Nhu, ngươi không con sống, các nàng thương tâm lắm, biết không?

Nghe lời này tựa hồ đa nhận định mình tới đây là muốn thích sát, Ngọ Ninh phẫn nộ nói:

- Dù sao vẫn đỡ hơn để người hại chết các nàng!

Miêu Nghị:

- Ngươi vì cái gì tin chắc giết ta liền có thể bảo hộ các nàng? Chẳng lẽ ta... cùng người không thể bảo hộ các nàng ư?

Ngọ Ninh giận quá hóa cười:

- Hoang đường! Người bảo hộ? Ngươi trừ hại các nàng thì có thể cấp cho Nhu Nhu cái gì?

Miêu Nghị:

- Vậy Thiên Đình lại có thể cho Nhu Nhu cái gì? Chí ít Thiên Đình có thể chỗ ta cĩng cho được, cắn trả từ Phệ ma đại pháp ta cũng có biện pháp hóa giải!

Nộ ý trên mặt Ngọ Ninh dần dần biến thành kinh nghi bất định.

Miêu Nghị nói:

- Ngươi không cần hoài nghi, ta sẽ chứng minh cho ngươi, năng lượng của ta lớn hơn tưởng tượng của ngươi nhiều! Phía Hoàng Phủ gia tộc người cũng không cần lo lắng, kỳ thực Hoàng Phủ Luyện Không đã biết chuyện giữa ta cùng Quân Nhu, có ta ở đây, bọn họ không dám loạn động mẫu nữ Quân Nhu, bởi vì ta sẽ không cho bọn họ cơ hội tẩy sạch. Ngoài ra, đối với Ảnh vệ của Thanh Chủ ta cũng rất hứng thú, hi vọng người có thể giúp ta liên hệ...

Mà lúc này tinh lực Miêu Nghị cũng không đặt ở trên ngươi Ngọ Ninh, tạm thời ứng phó Yêu Tăng Nam Ba mới là ưu tiên hàng đầu.

Ba ngày kỳ hạn chưa đầy, Diêm Tu lại dẫn Trương Bình đến thư phòng Miêu Nghị, thông báo xác minh thời gian cung địa điểm giao dịch do Yêu Tăng đưa ra, để bên này cầm đồ vật tơi trao đổi.

Được!

Miêu Nghị gật đầu đáp ứng.

Trương Bình lại nói:

- Quý nhân để ta chuyển cáo cho đại nhân, hắn đã hạ Yêu chủng trong người Lâm Ngạo Tuyết, nếu đại nhân có tò mò, không ngại hướng Hạ Hầu gia nghe ngóng xem Yêu chủng là thứ gì, rốt cuộc quan hệ giữa đại nhân cùng Hạ Hầu gia cũng không sai, quý nhân khuyên đại nhân tốt nhất đừng nên giở trò gì, bằng không Lâm Ngạo Tuyết mà xảy ra chuyện hắn không chịu trách nhiệm đâu.

Miêu Nghị đột nhiên từ sau án đứng lên, giận nói:

- Đã như thế, vây cũng không cần giao dịch! Trương Bình khoát tay cười nói:

- Giải dược đã được chuẩn bị sẵn cho đại nhân rồi, nhất định sẽ có phương thức giao dịch khiến đai nhân mãn ý, chỉ cần đại nhân không giơ hóa chiều, nhất định không có vấn đề. Đến lúc đó nếu đại nhân phát hiện có vấn đề, hoàn toàn có thể tùy thời đình chỉ giao dịch, đại nhân tịnh không tổn thất gì, đúng không?

Miêu Nghị giương mắt lạnh lẽo nhìn gia hoa không biết trời cạo đất dày trước mắt, vung tay ra hiệu cho Diêm Tu thu hắn lại chốc lát mới quay sang hỏi han:

- Chúng là thứ gì, các ngươi có từng nghe qua?

Hai người đều lắc đầu, biểu thị chưa nghe nói qua thứ này, Dương Khánh nói:

- Nếu Yêu Tăng đã nhắc tới Hạ Hầu gia, đoán là Hạ Hầu gia sẽ biết ngài không ngại hỏi hỏi xem.

Miêu Nghị lập tức nói:

- Hỏi hỏi Hạ Hầu Thác xem đó là thứ gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui