Phi Thiên

Trên thực tế hắn sớm đã được gợi ý làm việc này, trước kia không phải Miêu Nghị chưa từng ra vào quá, chỉ là không tìm được cơ hội xuống tay, bởi mỗi lần đại trận bóc mở trước đây phương vị mà hắn đứng đều không thuận lợi, nhân mã phòng ngự một mực được điều động biến hóa, mục đích cũng chính là muốn phòng bị người có tâm lợi dụng. Có khi vị trí hắn được sắp xếp có lợi, thì Miêu Nghị lại không đi ra, đợi đến Miêu Nghị đi ra, vị trí có lợi đã bị điều chỉnh mất rồi, cuối cùng lần này hắn mới đụng đến cơ hội thích hợp.

Trong Tinh thần điện, Thanh Chủ chắp tay chờ đợi. Thượng Quan Thanh cùng Tư Mã Vấn Thiên cũng ở bên cạnh.

Phá Quân vội vã đi tới kiến lễ, Thanh Chủ tỏ ý hắn không cần đa lễ, trong mắt lấp lánh lên quang mang hưng phấn, trầm giọng nói:

- Tả bộ bên kia đã đắc thủ, tiếp theo chỉ còn trông chờ phía các ngươi!

Trong lòng Phá Quân ngấm ngầm cảm khái, vì đợi cơ hội xuống tay này, hơn ngàn vạn nhân mã lặng lẽ ẩn tàng mấy ngàn năm, thật đúng là dụng tâm lương khổ, một khi thất thủ hắn sợ là khó thoát trách nhiệm, không thể không cẩn thận nói:

- Bệ hạ xác nhận Ngưu Hữu Đức rất nhanh sẽ trở về?

Điều này Thanh Chủ không thể bảo chứng, Tư Mã Vấn Thiên trầm ngâm nói:

- Khó mà bảo chứng, lần này Ngưu Hữu Đức rời đi có hơi kỳ quái, căn cứ tin tức từ phía Nam quân truyền đến, tựa hồ cảnh nội Nam quân không có đại sự gì, không biết vì sao Ngưu Hữu Đức sẽ đột nhiên ly khai. Chẳng qua cơ hội khó được, bên kia cài cắm mấy người luân lưu trị thủ nhiều năm như vậy, thật không dễ dàng mới tìm được cơ hội, đâu thể lỡ qua, lỡ qua thì không biết lại phải chờ tới năm nào tháng nào, huống hồ một ngàn vạn nhân mã kia đã được đưa vào, làm sao cũng phải thử một lần!

- Nói có lý!

Thanh Chủ gật đầu một tiếng, coi chừng Phá Quân trầm giọng nói:

- Thông tri người của ngươi làm tốt chuẩn bị!

Phá Quân lại lần nữa nhắc nhở nói:

- Bệ hạ, ngươi phải cân nhắc cho kỹ, sự tình không tuyệt đối, một khi thất thủ...

Thanh Chủ ngắt lời nói:

- Dù cho thất thủ lại đã thế nào? Hiện nay thực lực trong tay hắn còn không dám trở mặt với trẫm, chiu thiệt cũng không dám lộ ra, cùng lắm là trẫm tổn thất một ngàn vạn nhân mã kia, huống hồ trẫm không tin một ngàn vạn nhân mã này không thu thập được hắn, khả năng thắng của trẫm lớn hơn hắn nhiều! Ý trẫm đã quyết, không cần nhiều lời, bắt đầu đi!

- Thần tuân chi!

Phá Quân dùng sức ôm quyền ứng một tiếng, tiếp đó lấy ra tinh linh hạ mệnh lệnh, thần tình vô cùng ngưng trọng.

Trên sa mạc cách nơi ra vào Thái cổ không xa, một chiếc trừ vật trạc an tình năm trên mặt đất cảm thụ khí tức cổ lao nơi này.

Sau hồi lâu nằm im, trừ vật trạc đang an tĩnh chợt chấn run một cái, tiếp đó vang lên một tiếng trầm đục, nổ bung thành từng mảnh vụn kim loại, mười một bóng người từ trong đám bụi vụn hiện ra.

Mười một người nhìn nhau, hán tử khôi ngô cầm đầu đứng giữa đám người tên gọi Tây Môn Vô Dã, chính là một trong những phó thủ của Tả đốc vệ chỉ huy sứ Phá Quân, vì nhiệm vụ lần này không tiếc xuất động Tả đốc vệ phó chỉ huy sứ, có thể thấy sự coi trọng của mặt trên đối với nhiệm vụ lần này.

Mười một người vừa lộ mặt, ánh mắt Tây Môn Vô Dã tấn tốc quét qua bối phía, ra dấu tay, mười người bên mình lại tấn tốc vung tay thả ra ngàn người.

Ngàn người được lệnh, lập tức hướng bốn phương tám hướng cuống chạy mà đi, tứ xứ tìm tòi tra xem.

Không còn cách nào khác, nơi này quá đặc thù, tu sĩ không cách nào phi hành, đương nhiên cũng chuẩn bị phi hành tọa kỵ, nhưng phi hành tọa kỵ bình thường lại khó mà chịu nổi hoàn cảnh nơi đây, tạm thời tốt nhất chưa phải lúc dùng tới mà giờ bay quá cao cũng dễ dàng bại lộ, nhỡ Ngưu Hữu Đức thiết trí nhãn tuyến không sợ tà khí ở chỗ này thì sao?

Một đoàn hôi sắc sương mù quấn quanh mà đến, Tây Môn Vô Dã thân hình hơi động, ông một tiếng, thể khu toát ra liệt diễm, lập tức đem bụi vụ xâm tập mà đến thiêu vang xèo xèo, không cách nào tiếp cận nó mảy may.

Rất nhanh, trên thân mười người xung quanh cũng lục tục toát ra liệt diễm, chống đỡ tà khí của nơi quỷ quái này, mười một viên chủ tướng được phái tơi này không ngờ đều tu luyện công pháp hỏa tính, có thể thấy vì có thể thuận lợi thích sát được Miêu Nghị, mặt trên đã bỏ ra rất nhiều tâm tư.

Chẳng những là mười một viên chủ tướng, trên thân ngàn người tản ra trinh tra cũng lục tục toát ra liệt diễm.

Đợi đến thám tư lục soát bốn phía hồi báo trở về, xác nhận không phát hiện nhãn tuyến mai phục gì, Tây Môn Vô Dã mới gật đầu với chung nhân, nói:

- Án kế hoạch mai phục đã dự định sẵn, bắt đầu chuẩn bị đi!

Mười người tấn tốc tản ra, rong ruổi hướng tới các phương vị sớm đã thiết định từ trước mà đi.

Bản nhân Tây Môn Vô Dã thì thả ra trăm vạn đại quan ngay vùng lối ra vào hư không, chớp mắt, nhân mã cận vệ quân chi chi chít chít che phủ trọn khu vực ra vào.

- A!

Một đoàn vụ khí noãn hồng sắc bay đến trên chiến giáp một người, tấn tốc co rút thành huyết sắc lưu quang, men theo khe hở chiến giáp thẩm thấu vào trong, khoái tốc xâm thực máu thịt, người này đột nhiên không kịp đề phòng, không biết đã gặp phải chuyện gì, như bị tao ngộ đánh lén, phát ra một tiếng đau hô kinh khiếu.

Không chi mỗi mình hắn, trăm vạn đại quân vừa hiện ra, không ít người đã đụng đến các sắc sương mù, thật sự là nơi này phiêu đàng rất nhiều sương mù cổ quái, mà sương mù này lại đã sơ bộ cό chút linh tính, phát hiện sinh linh sẽ chủ động dính tới. Nhất thời khiến không ít người vương phải khắp nơi vang lên từng chuỗi kinh hô, đại quân xuất hiện rối loạn, nhiều người như vậy không khả năng đều tu luyện công pháp hỏa tính ca.

Then chốt là mặt trên vì bảo mật, trước khi xuất phát phần đông đều không biết bản thân phải chấp hành nhiệm vụ gì, cũng không biết sẽ tới địa phương như thế nào, không biết phải tiến vào Thái cổ tử địa, một điểm chuẩn bị tâm lý đều không có. Đợi đến khi kịp phản ứng, dồn dập làm phép chống đỡ vụ khí kia, lại phát hiện năng lực xâm thực của vụ khí quá mức kinh người, ngay cả pháp cương hộ thể đều không đỡ nổi, tiếp tục thế này sớm muộn sẽ hao hết pháp lực, không cách nào chống đỡ quá lâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui