Phi Thiên

Miêu Nghị lần nữa dặn dò: Ắt phải cẩn thận.

Hai người cắt đứt liên hệ, ánh mắt Miêu Nghị khe lấp lánh, lộ ra mấy phần mê hoặc, Cao Quán là gian tế?

Hắn liên tưởng đến di ngôn trước lúc lâm chung của Hạ Hầu Thác, chẳng lẽ cọc ngầm kia là chị Cao Quán? Nếu rõ thật là Cao Quán, nói thật, hắn cũng khó mà tin tưởng nổi, bây giờ quay đầu nghĩ lại, từ một ít vết tích mà phán đoán, tựa hồ có mấy phần khả năng này. Nhưng nếu điều đó là thật, thì tên Cao Quán này ẩn tàng không khỏi cũng quá sâu, ở trong Thiên Đình nhiều năm như vậy, không ngờ vẫn không khiến người nào phát hiện ra một tia manh mối? Thậm chí ngay cả người bên mình đều không tin tưởng hắn là thám tử bên mình. Nếu thật là gian tế, đúng là đã đem hai chữ gian tế làm đến tận cùng.

Tâm tư trở về, hắn quay đầu hướng Dương Triệu Thanh nói:

- Thông tri Hoành Vô Đạo, động thủ!

- Tuân mệnh!

Dương Triệu Thanh lĩnh mệnh, lấy ra tinh linh liên hệ Hoành Vô Đạo.

Quang trụ lưu ly từ Thiên Nhan nơi mi tâm Miêu Nghị khẽ động, tiếp tục khóa định đám người Quang Lệnh Công đang tháo chạy nơi sâu trong tinh không.

Hắn căn cứ dấu vết thâm tư Hạ Hầu gia lưu lại tìm được lộ tuyến Quang Lệnh Công trốn vào tinh vực chưa biết, nhưng rất nhanh liền bị nhãn tuyến Quang Lệnh Công lưu lại trên đường phát hiện, may mắn hắn sớm có bố trí bên người Quảng Lệnh Công, nội tuyến kịp thời thông báo với hắn một tiếng, nói Quang Lênh Công đã phát hiện gian tế bên này, nên khống chế rất nghiêm, đã không người nào có cơ hội để lại manh mối ven đường nữa.

Căn cứ tin tức, Miêu Nghị tấn tốc sử dụng Thiên Nhãn, men theo manh mối đã có một đường tìm kiếm, nhanh chóng khóa định đám người Quảng Lệnh Công.

Mà rõ ràng Quang Lệnh Công cũng đang làm ra động tác muốn thoát khỏi tầm truy đuổi của hắn, đi vòng vèo hết chỗ này chỗ khác trong tinh vực chưa biết. May mà còn không biết tinh môn của tinh vực chưa biết nay nằm ở đâu, nếu Quảng Lệnh Công dẫn ngươi luồn vào tinh môn, nháy mắt vượt qua vô số tinh không chưa biết, thi hắn dù có Thiên Nhân cũng vô dụng.

Thiên Nhãn khóa định được đám người Quảng Lệnh Công liền dễ làm, không quản Quảng Lệnh Công đi vong vèo ra sao, Miêu Nghị dẫn người đi tắt trong tinh không mênh mang, trực tiếp chặn đầu...

Hạo hãn tinh không, Bát phương tự cự đại giống như bao lũy trong tinh không, lấp lánh lên u quang của kim loại.

Hoành Vô Đạo tiềm phục trong tinh cầu hoang vu âm ám, một đôi pháp nhãn coi chừng xa xa, thu lại tinh linh trên tay, quay đầu hướng hai bên hạ lệnh nói:

- Theo kế hoạch, triển khai tiến công!

- Tuân mệnh

Thuộc cấp hai bên lĩnh mệnh.

Rất nhanh, ba trăm triệu đại quân hiện ra, nhanh chóng xếp thanh trận thế, hoả tốc xông hướng Bát phương tự.

Phương hướng Bát phương tự, tiếng thùng thùng của pháp chuông vang vọng vào tinh không, tiếng hô lớn vang lên dồn dập:

- Địch tập! Địch tập...

Tinh không chưa biết, một tên tướng lĩnh tăng nhanh tốc độ tiếp cận Quảng Lệnh Công, chắp tay bẩm báo nói:

- Vương gia, nhãn tuyến bố trí ven đường lại phát hiện Ngưu Hữu Đức.

Quảng Lệnh Công mặt mày âm trầm lại, mai mà vẫn chưa thể thoát khỏi đối phương.

Khi Ngưu Hữu Đức vừa tiến vào tinh vực chưa biết liền bị nhãn tuyến hắn bố trí trên đường phát hiện, một thời gian dài, phát hiện lộ tuyến Ngưu Hữu Đức truy tung không lầm chút nao, kết hợp với chuyện Đằng Phi dù đã trốn vào tinh vực chưa biết vẫn bị thôn tính, hắn khẳng định trong nhân mã đi theo có gian tế, liền sai người ngầm lưu tâm quan sát, quả nhiên phát hiện một tên tướng lĩnh đang khe khẽ lưu lại hành tung.

Hắn rất tức giận, đương trường hành quyết tướng lĩnh kia, tiếp đó giám đốc càng thêm nghiêm mật, không quản trong nhân viên đi theo còn có gian tế hay không, căn bản không cho bất cứ người nào có cơ hội tiết lộ tung tích, vì để phòng ngựa, còn đặc ý vòng vèo nhiễu loạn trong tinh không.

Mặt sau quả nhiên phát hiện Ngưu Hữu Đức chạy trật khỏi lộ tuyến, vốn cho là đã thoát khỏi đối phương, có thể thả long một hai, ai ngờ thám tử lại đăng báo, phát hiện Ngưu Hữu Đức không biết từ nơi nào túa đi ra, trên đường đâm thẳng đến chỗ này thì bị thám tư bên mình nhìn ra, còn tận mắt thấy được trên trán Ngưu Hữu Đức xuất hiện một con mắt phát sáng.

Dùng mấy lần nhiễu loạn hành tung để trắc thí, đến hiện tại, Quảng Lệnh Công về cơ bản có thể khẳng định, không khéo mình đã rơi vào tầm quan sát của Ngưu Hữu Đức, khả năng không liên quan gì đến gian tế, mà là do đôi mắt phát sáng trên trán Ngưu Hữu Đức, đó rất có thể là thứ gì đó cùng loại với Thiên Nhãn, có thể siêu cự ly khóa định mục tiêu.

Trừ điều này ra, hắn thực tìm không ra lời giải thích thỏa đáng nào khác, đây chính là tinh vực chưa biết, Ngưu Hữu Đức không khả năng chạy loạn vô mục đích khắp nơi được.

Sau khi châm chước hồi lâu, Quảng Lệnh Công vung tay lên, nhân mã đi theo lập tức dừng lại, hắn xoay người đối mặt chung nhân, trầm giọng nói:

- Bố trận nghênh địch!

Thân lộ nguyên soái Lạc Mãng nhắc nhở nói:

- Vương gia, Ngưu Hữu Đức binh cường mã tráng, thực lực viễn siêu chúng ta, nếu cứng đối cưng, sợ là chúng ta khó mà địch nổi!

- Bản vương tự có chừng mực!

Quảng Lệnh Công nghiêm mặt từ từ thốt một tiếng.

- Tuân mệnh!

Chư tướng chỉ đành chắp tay lĩnh mệnh.

Sau khi các tướng đi chấp hành, Quảng Lệnh Công lấy ra tinh linh liên hệ với Thanh chủ...

Trong long liễn đang cấp tốc phi hành, Thanh chủ thả xuống tinh linh, cười nhạt, nói:

- Không ngoài sở liệu, chỉ cần Ngưu Hữu Đức có thể đuổi theo không tha, Quảng Lệnh Công tất phải buông tay một bác tìm kiếm thắng cơ, hùng bá một phương đối đầu cùng trầm nhiều năm như vậy, không khả năng cả chút dũng khí tối thiểu này đều không có, làm sao có thể dễ dàng đầu hàng!

Phật chủ hỏi:

- Quảng Lệnh Công liên hệ ngươi?

Thanh chủ gật đầu:

- Đáp ứng hợp tác cùng chúng ta, hắn sẽ chặn đánh Ngưu Hữu Đức, trên lộ tuyến tại tinh vực chưa biết sẽ có thám tử dẫn đường cho chúng ta, Bằng ba tỷ đại quân của hắn, chắc có thể trụ được tới lúc chúng ta đến nơi.

Tư Mã Vấn Thiên đưng cạnh bên ra chủ ý nói:

- Không ngại để bọn họ đánh một hồi cái đã, khi đã tiêu hao kha khá rồi chúng ta lại ra tay!

- Ý kiến tiểu nhân!

Phá Quân đột nhiên hừ lạnh một tiếng xem thương, nói:

- Ngươi là chơi âm mưu quy kế quen rồi, trên chiến trường chú ý nhất chính là quyết đoán, Quảng Lệnh Công không phải kẻ ngu, ven đường lại có thám tử của hắn, chẳng lẽ hắn con không biết tốc độ hành quân của chúng ta là nhanh hay chậm? Một khi để hắn phát hiện ra y đồ chúng ta, người la muốn bức Quảng Lệnh Công sa vào tuyệt cảnh đảo hướng Ngưu Hữu Đức? Ta thấy ngươi càng giống gian tế hơn là Cao Quán!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui