Phi Thiên

Tư Mã Vấn Thiên thầm mắng cái gì thế này, nghe chuyện mà cứ như lọt vào trong sương mù, hiện tại thư hắn càng quan tâm là Thượng Quan Thanh, nếu Thượng Quan Thanh thật là gian tế của Bạch chủ, vậy sao được, bèn hỏi: Cái đó thì có liên quan gì đến Thượng Quan Thanh?

Thám tử: Trong lúc Cao Quán điều tra Quần Anh hội cũng tra ra tựa hồ bên trong Hoàng Phủ gia có người của Ảnh vệ, nhưng lúc Cao Quán điều tra Ảnh vệ, Thượng Quan Thanh lại chưa giao danh sách bộ phận Ảnh vệ này cho hắn, điều này khiến cho Cao Quán hoài nghi, bởi thế Cao Quán cung một mực bí mật điều tra những Ảnh vệ này. Hắn nói lúc hắn thẩm vấn Ảnh vệ mới biết Ảnh vệ tu luyện một loại ma công, có thể nhanh chóng đề thăng tu vị, nhưng thất tình lục dục sẽ tích ứ trong thể nội tạo thành cắn trả, cách mà bệ hạ khống chế Ảnh vệ chính là bởi hệ họ có thể giải quyết vấn đề này, nhưng Cao Quán phát hiện dường như Ảnh vệ trong Hoàng Phủ gia đã thoát ly sự khống chế của bệ hạ, có thể tự hành giải quyết vấn đề ma công cắn trả, Thượng Quan Thanh có lẽ cũng đã sớm biết việc này, Cao Quán cảm thấy trong đó có kỳ quặc.

Tư Mã Vấn Thiên thật sự là hãi hùng khiếp vía, hỏi: Vậy vì sao Cao Quán không đăng báo cho bệ hạ?

Thám tử: Cao Quán nói rất nhiều vấn đề hắn còn chưa làm rõ ràng, sự tình liên lụy tới Thượng Quan Thanh không như bình thường, chuyện chưa đủ chứng cứ mà chọc ra chỉ khiến Thượng Quan Thanh dễ dàng thoát thân, ngược lại còn đã thảo kinh xà, huống hồ hắn đã ngầm bí mật nhúng tay vào phạm vị thế lực của Thượng Quan Thanh, không có sự cho phép của bệ hạ, làm thế là đã vượt qua quyền hạn của hắn. Vì lần theo được manh mối này, Cao Quán cũng cài cắm nhãn tuyến trong Hoàng Phủ gia, nhưng lần này xảy ra đại chiến, Hoàng Phủ gia đột nhiên nương nhờ Ngưu Hữu Đức, hắn lập tức liên hệ nhãn tuyến cài cắm trong Hoàng Phủ gia để dò hỏi, kết quả phát hiện Ảnh về mà Thượng Quan Thanh bố trí trong Hoàng Phủ gia căn bản không bị khống chế, nhưng Thượng Quan Thanh lại không nói chuyện này, lúc đó Cao Quán mới chính thức ý thức ra Thượng Quan Thanh có vấn đề, theo sau phát hiện mất đi liên hệ với nhãn tuyến cài cắm ở Hoàng Phủ gia. Đúng lúc ấy Thượng Quan Thanh truyền ý chỉ của bệ hạ, để hắn đi ra làm việc, hắn vừa rời khỏi đại quân không lâu, đột nhiên phát hiện mình đã rơi vào bẫy rập, bị một đám người đuổi giết, bị đánh thành trọng thương, vật phẩm trữ vật trong người cũng bị mất, không cách nào liên hệ với bên này. Khi đo hắn mới phát hiện Thượng Quan Thanh âm mưu giả truyền ý chỉ bệ hạ để hại hắn, hắn ý thức được nhãn tuyến cài cắm tại Hoàng Phủ gia vừa mất đi liên hệ chắc đã bị bạo lộ, Thượng Quan Thanh hắn đã biết hắn đang điều tra trên đầu mình. May mắn trước khi xảy ra chuyện có chuẩn bị một ít hậu thủ, để phòng ngừa nhớ ra, có lưu lại lời cảnh báo trong đại quân bên này, nếu hắn vô sự, bệ hạ tự nhiên có thể liên hệ được với hắn, nếu là xảy ra chuyên không liên hệ được, chắc bệ hạ vẫn có thể nhìn được lời cảnh báo hắn để lại.

Tư Mã Vấn Thiên chỉ cảm thấy tay chân tê rần, vô thức quay đầu nhìn xem Thượng Quan Thanh trong long liễn, nếu Thượng Quan Thanh thật là gian tế, chuyện này đúng là lớn đến chọc trời, vừa nghĩ đến đó đã không rét mà run. Lại hỏi: Vì sao Cao Quán không liên hệ với thuộc cấp của mình, mà liên hệ với ngươi?

Thám tử nói: Cao Quán nói, nếu Thượng Quan Thanh đã dám động thú với hắn, tất sẽ thừa cớ nhúng tay vào trong hữu bộ, tuyệt không cho hắn cơ hội mượn tay hữu bộ liên hệ với bệ hạ, hơn nữa nhân mã hữu bộ điều động dồn dập, người đều không ở một nơi cố định, hắn lại không còn tinh linh để liên hệ cùng bộ hạ, nhất thơi rất khó tìm được người tin cận.

Tư Mã Vấn Thiên thầm mắng, xem ra Cao Quán không chỉ đơn giản là đưa tay vươn đến chỗ Thượng Quan Thanh, mà cũng đưa tay vươn đến bên phía mình, bằng không nếu không liên hệ được với người hữu bộ, tại sao lại có thể tìm đến một thám tả bộ của bên mình, không phải ngầm nhúng tay thì có quỷ nó mới tin.

Nói đi thì cũng phải nói lại, hắn cũng ngầm làm chút tay chân tương tự với hữu bộ bên kia, giữa tả hữu bộ nhiều ít vẫn có chút ganh đua trước mặt bệ hạ, hắn sao có thể không làm chút thủ đoạn phòng bị.

Chẳng qua bây giờ nhưng điều đó đã không trọng yếu, Tư Mã Vấn Thiên hỏi: Bây giơ Cao Quán ở đâu?

Thám tử nói: Thuộc hạ cũng không biết, hắn đi rồi, hắn nói bây giờ hắn không tin tưởng ai cả, chỉ để thuộc hạ chuyển cáo tin tức này cho đại nhân, để đại nhân chuyển lời cho bệ hạ. Hắn còn nói, cho dù đại nhân không bẩm lên hệ hạ, hắn cũng sẽ nghĩ cách liên hệ những người khác, tóm lại nhất định sẽ nghĩ cách để người nói rõ tình hình cho bệ hạ biết.

Đây là ngay cả hắn cũng không tin a! Tư Mã Vấn Thiên khẽ thầm thì, trả lời: Việc này không như bình thường, ngươi tạm thời không được nói cho bất cứ người nào, hiểu chưa?

Thám tử: Thuộc hạ minh bạch.

Lại hỏi thêm chút tế tiết, rồi kết thúc liên hệ, Tư Mã Vấn Thiên rất đau đầu, có thể nói là đầu lớn như cái đấu, cảm giác việc này vô cùng vướng tay, cáo trạng Thượng Quan Thanh nào có thể là chuyện nhỏ, với tình thế trước mắt đắc tội hay không đắc tội Thượng Quan Thanh còn là thứ yếu, then chốt là không cách nào xác minh chuyện này, không có chứng cứ, đều là lợi từ một phía của Cao Quán, không đủ để tin tưởng.

Nếu Cao Quán là gian tế, đang cố ý khiêu khích ly gián, lúc này mà hắn bẩm báo với Thanh chủ chẳng phải là khiến gian mưu của Cao Quán đặc sính? Nhưng nếu những gi y nói là thật, vây hậu quả tương đương nghiêm trọng! Trong tin tức mà Cao Quán cung cấp còn liên lụy tới Lạc Mãng, một khi Lạc Mãng có biến, liền sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến toàn bộ chiến cuộc.

Bẩm báo hay không bẩm báo, hắn sa vào thế tiến thoại lưỡng nan, không biết nên chọn phương án nào.

Cuối cùng hắn vẫn không thể không cắn răng tiến vào trong long liễn, chuẩn bị bẩm báo sự tình, thật sự là không bẩm báo không được, Cao Quán đã nói sẽ nghĩ mọi cách liên hệ những người khác để đưa chuyện này tới trước mặt Thanh chủ, chốc nữa chuyên này mà bị chọc ra, lại biến mình đã có sự tình mà không báo, nhỡ ra Thượng Quan Thanh thật có vấn đề, sợ là hắn cũng phải chịu không nổi mà chạy, đoan rằng đến lúc đó Thanh chủ không nghi ngờ giữa hắn cùng Thượng Quan Thanh có vấn đề mới là lạ!

Bước vào bên trong, Tư Mã Vấn Thiên không công khai nói rõ, mà trực tiếp truyền âm với Thanh chủ, nói:

- Bệ hạ, thần vừa nhận được mật báo của Cao Quán, chuyện có liên quan đến Thượng Quan Thanh!

Cao Quán? Ánh mắt Thanh chủ nhìn về phía hắn, lại nhàn nhạt liếc Thượng Quan Thanh một cái, sau đó truyền âm trả lời:

- Nói!

Thế là Tư Mã Vấn Thiên kể lại nguyên bản những lời vừa nay mình mới nghe được.

Nghe xong ngọn nguồn sự tình, hai tay Thanh chủ khe nắm thanh quyền, hắn chính đang đắm chìm trong cảm xúc đau lòng vì phải vứt bỏ Chiến Như Ý, đột nhiên nghe được tin tức này, bất giác nghĩ đến một vấn đề, tại sao Ngưu Hữu Đức có thể bố trí sẵn bẫy rập chờ đợi Phá Quân chui vào lưới, liệu có phải là nơi này có người để lộ tin tức?

Cố gắng ổn định lại cảm xúc, hai quyền dần dần buông ra, Thanh chủ mặt không biểu tình truyền âm nói:

- Thế chuyển Cao Quán vì kháng ý chỉ của trẫm, hạ lệnh để nhân mã hữu bộ dừng tay là thế nào? Đây nhất định là kế ly gián của Cao Quán, không thể mắc lừa!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui