Phi Thiên

Cuối cùng Lỗ Tư Bình chắp tay nói:

- Uy lực Trấn Sơn Chùy cố nhiên hùng mạnh, nhưng một lần không cách nào giao thủ với quá nhiều người. Mà Huyền Âm kính trên tay hắn lại có thể một lần chống đỡ thiên quân vạn mã, thật sự là không phải chuyện đùa, cho nên kính xin sư huynh không nên khinh cử vọng động.

- Thật là may mắn, bảo bối như vậy lại có thể rơi vào tay của hắn!

Trong mắt Triệu Linh Đồ lộ ra vẻ hâm mộ, lại nói:

- Nếu như có thể cướp được bảo này vào tay, mấy sư huynh đệ chúng ta cũng có hy vọng lọt vào trăm người đứng đầu. Sau khi trở về không những vì tranh vinh dự cho sư môn đạt được trọng thưởng, còn có thể được làm phủ chủ. Cơ hội tốt như vậy sư đệ há có thể trơ mắt mà nhìn bỏ qua?

- Sư đệ hiểu tâm ý sư huynh, chẳng qua là đệ muốn hỏi một câu, ví như gần ngàn nhân mã nơi đây cùng nhau xuất thủ với bọn ta, Trấn Sơn Chùy của sư huynh có thể ngăn trở được chăng?

- Chuyện này…

Triệu Linh Đồ hơi có vẻ chần chờ, trầm ngâm nói:

- Nếu có cơ hội thích hợp, ta có thể dùng Trấn Sơn Chùy nhất cử đập chết tên Minh chủ kia, chẳng qua là một khi thi triển Trấn Sơn Chùy ra sẽ không thích hợp cận chiến. Nếu là hơn ngàn nhân mã cùng nhau vây công, dù ta có Trấn Sơn Chùy nơi tay chỉ sợ cũng vô cùng trở ngại, không thể triệt để ngăn cản được.

Y xoay chuyển ánh mắt, lại hỏi:

- Bằng tu vi sư đệ ở Hồng Cân minh, chẳng lẽ dưới tay không có nhân mã không thể giúp chúng ta một tay sao?

Lỗ Tư Bình cười khổ nói:

- Đệ ở Hồng Cân minh là chấp pháp trưởng lão, thủ hạ không có mấy người, cho dù có, ngoại trừ một số ít đồng môn, làm sao những người khác chịu bán mạng cho chúng ta?

Một bên có người khác lên tiếng nói:

- Lỗ sư huynh, chẳng lẽ không có những biện pháp khác sao?

Cùng nhau tiến vào trăm người đứng đầu khiến cho những sư huynh đệ khác cũng rất là động tâm, không ai bằng lòng cam tâm chạy tới Tinh Tú Hải làm nhân vật phụ chịu chết.

- Cũng không phải là không có biện pháp, hôm nay Hồng Cân minh chính là thời điểm lòng người phù động...

Lỗ Tư Bình kể lại biến cố của Hồng Cân minh sau khi Miêu Nghị đoạt được Huyền Âm kính một lượt, sau đó bày mưu sắp kế:

- Hồng Cân minh thủ ở chỗ này nương theo địa hình đợi địch, sư huynh các ngươi đã là nhóm thứ hai tới, hẳn là tương lai sẽ có người tới nữa. Sư huynh đã có Trấn Sơn Chùy nơi tay, không ngại đợi đến khi có địch tới lợi dụng Trấn Sơn Chùy lập uy...

Mưu kế của y không phải là quá phức tạp, lần sau địch nhân tới, để Triệu Linh Đồ lợi dụng Trấn Sơn Chùy đối địch lập uy, để cho những người khác thấy Triệu Linh Đồ có thực lực đối kháng với Miêu Nghị. Sau đó Lỗ Tư Bình lại ra mặt âm thầm liên lạc nhân mã các phái khác, chỉ nói Triệu Linh Đồ muốn làm Minh chủ Hồng Cân minh. Sau khi Triệu Linh Đồ giết Miêu Nghị, Huyền Âm kính dựa theo lời Đổng Toàn nói trước đó để cho mọi người rút thăm quyết định xem thuộc về ai.

Chỉ cần những nhân mã khác phối hợp, cho dù là bất động, đợi đến khi Triệu Linh Đồ thật sự giết Miêu Nghị đoạt Huyền Âm kính, đến lúc đó dù cho đổi ý, những người khác có thể làm gì được?!

- Kế này quá tuyệt!

Triệu Linh Đồ vỗ tay khen ngợi, quay đầu lại nhìn về phía mấy vị sư đệ cười nói:

- Vậy chúng ta tạm thời không cần lộ ra sơ hở, tạm thời tỏ ra tôn kính tên Minh chủ kia một chút. Đợi thời cơ tới, ta sẽ đập hắn một chùy thành bánh thịt!

Đám sư huynh đệ nghe xong thật sự vui vẻ ra mặt, nghĩ đến viễn cảnh xếp vào trăm người đứng đầu trở về được làm phủ chủ tôn sư, tay nắm ngàn vạn tín đồ, vinh hoa phú quý mỹ nữ như mây, chỉ cần giơ tay ra là có thể lấy được, hàng năm còn có người đưa tới cửa thật nhiều Nguyện Lực Châu, viễn cảnh như vậy thật là tuyệt không thể nói.

-----------

Có giấc mộng đẹp làm phủ chủ như vậy không chỉ có mấy sư huynh đệ Triệu Linh Đồ, Ba Văn Cảnh phiêu bạt trên biển rộng mênh mông cũng là một thành viên trong đó.

Trên bè gỗ vượt sóng, Ba Văn Cảnh cỡi long câu, một thân màu đạo bào xám tro, mặt trắng như ngọc, ôn nhu văn nhã như một thư sinh, thoạt nhìn tuổi còn trẻ nhưng tu vi đã đạt Thanh Liên cửu phẩm, tất nhiên có chút chí khí.

Đồng môn điều khiển bè, còn y ung dung ngắm biển cả mênh mông chập chùng sóng biếc. Tuy ăn mặc như đệ tử đạo môn nhưng hình ảnh khí chất lại nho nhã như ngọc quân tử, ngoại hình anh tuấn, rất dễ lấy đi trái tim các nữ tử.

Quả thật trong số kiệt xuất trẻ tuổi đồng lứa của Thương Hải môn ở Vô Lượng quốc, chỉ chừng ấy tuổi có thể có tu vi như thế, có thể nói là Ba Văn Cảnh tài mạo song toàn. Lại có ân sư tài bồi, tu hành nhiều năm gặp đối thủ lại chưa bại một lần, thật là trang tuấn kiệt!

Không biết bao nhiêu sư tỷ muội đồng môn thầm thương trộm nhớ, nguyện kết làm bạn lữ song tu với y. Ngay cả con gái chưởng môn cao ngạo kia cũng ra sức lấy lòng, tâm ý cũng đã hết sức rõ ràng.

Nhưng Ba Văn Cảnh có hùng tâm tráng chí, đệ tử Thương Hải môn bất quá vạn người, sắc đẹp sư tỷ muội đồng môn chỉ bình thường, con gái chưởng môn cũng bất quá như vậy. Cho dù là làm tới chưởng môn thì đã sao, cũng phải xem sắc mặt quan phương, dưới quyền chỉ có gần vạn đệ tử nghe lệnh, còn có Thái thượng tiết chế.

Đại trượng phu trên đời có chuyện nên làm, có chuyện không nên làm, say nằm gối mỹ nhân, nếu cưới con gái chưởng môn chẳng phải là sẽ suốt đời bị trói buộc ở Thương Hải môn nho nhỏ sao? Chí hướng của Ba Văn Cảnh là mong sẽ có một ngày tay nắm ức vạn tín đồ, vinh hoa phú quý giơ tay ra là có, mỹ nữ như mây quỳ gối hầu hạ, quần hùng cúi đầu bái kiến!

Chỉ cần leo lên chức cung chủ, toàn bộ Thương Hải môn cũng phải thần phục ở dưới chân mình, thật nhiều môn phái giống như Thương Hải môn cũng phải thần phục ở dưới chân mình, mình một câu nói là có thể làm cho môn phái như Thương Hải môn phải nơm nớp lo sợ.

Nếu có thể leo lên chức Quân Sứ, hoặc là ngày nào đó thay thế Lục Thánh thì sao??? Ba Văn Cảnh tin tưởng chuyện này cũng không phải là không có khả năng.

Vì vậy y tới Tinh Tú Hải, thật ra thì bằng thiên tư tu hành của y có thể làm đối tượng trọng điểm bồi dưỡng trong môn, bằng địa vị sư phó y trong môn hoàn toàn có thể tránh cho y tới Tinh Tú Hải mạo hiểm, nhưng y vẫn muốn tới. Hơn nữa còn là chủ động yêu cầu tới, ôm hào tình tráng chí quyết tranh hơn thua cùng anh hùng thiên hạ mà tới, sinh tử có đáng kể gì!

Lúc tới Thương Hải môn ban cho y pháp bảo Linh Ảo Xích. Sau khi hội hợp với hơn năm mươi đồng môn sau lưng ở Tinh Tú Hải, dưới sự bảo vệ của y lại không tổn thất một người nào, mấy năm qua dựa vào một thanh Linh Ảo Xích giết địch không dưới năm trăm người, đối thủ gặp gỡ Thương Hải môn cơ hồ đều chết trong tay của một mình y.

Một thước nơi tay, Tây Tinh hải khó gặp đối thủ! Ba Văn Cảnh thường bồi hồi cảm thán, đồng thời lại càng phát ra hào tình vạn trượng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận