Phi Thường Hoàn Mỹ

Quý U vừa đi tới trước mặt Hoa lương viện, liền nhìn thấy vẻ mặt hâm mộ của nàng“Tỷ tỷ hôm nay đẹp quá, đến muội còn thấy động tâm.”

Đương nhiên Hoa lương viện cũng đã trang điểm tỉ mỉ, tuy nói mang thai không nên đụng đến son phấn các loại, nhưng đêm nay không giống với bình thường, nàng không thể thị tẩm nhưng có lẽ Hoàng thượng nhìn thấy nhan sắc mĩ miều của nàng sẽ nguyện ý đến bồi nàng cũng không chừng, hơn nữa, nàng còn có đứa nhỏ.

Nhưng lúc nàng thấy Tích tiệp dư ở xa xa thì liền cảm thấy tâm nguyện của mình hết sức xa vời, loại nữ nhân này thật đáng ghét. Nếu như có thể cùng Tích tiệp dư kết liên minh thì không thể tốt hơn, chỉ cần Tích tiếp dư ở trước mặt Hoàng thượng nhắc đến nàng hai câu, việc nàng gặp được Hoàng thượng sẽ không còn quá khó khăn. Đợi đến lúc nàng được sủng, lại có hoàng tử, đứng vững trong hậu cung rồi chiếu cố Tích tiệp dư một phen là được, như vậy, hai người ở trong cung hỗ trợ lẫn nhau không phải rất tốt sao.

“Muội muội xinh đẹp như vậy mà còn muốn khen tỷ, đây không phải là làm cho tỷ xấu hổ sao?” Quý U đối với muội muội này cũng thật bất đắc dĩ, Hoa lương viện này tiến cung còn sớm hơn cả nàng, đương nhiên là lớn tuổi hơn nàng, chỉ là hậu cung này, ai có phần chức cao hơn thì là tỷ tỷ thôi.

Hoa lương viện nghe xong thì cao hứng hẳn, ai mà không muốn nghe lời hay chứ. “Muội vừa nhìn thấy tỷ liền cảm thấy thân thiết, trong nhà muội chỉ có mình muội là nữ nhi, tất cả đều là ca ca cùng đệ đệ, nằm mơ muội cũng mơ thấy mình có một người tỷ tỷ.”

Quý U nghĩ, dù là trong mộng thì ta cũng không muốn có một muội muội, trừ phi là mẫu thân ta sinh. “Không phải tất cả chúng ta đều là tỷ muội sao…” Quý U còn muốn nói tiếp, vừa lúc đó nàng nghe được giọng của Lương chiêu viện “Yêu, còn nói chuyện, đúng là không có mắt nhìn, không thấy đã sắp muộn tiệc tối sao?”

Lương chiêu viện nhìn hai người này cười lạnh một cái, một người mang thai, một người được sủng, còn muốn kết liên minh xưng bá hậu cung? Tưởng dễ!

Quý U đã quen với bộ dạng này của Lương chiêu viện, nàng lên tiếng “Chúng ta mau đi thôi” rồi liền mang theo Niệm Hạ cùng Xuân Thúy đi về phía trước, Hoa lương viện không nhìn thấy Lương chiêu viện, nhưng nghe nàng lớn lối như thế, cũng cảm thấy hận ý. Các người cứ xem thường ta đi, chờ ta sinh con ra, ta sẽ đem các ngươi dẫm đạp dưới chân.

Lúc nhóm các nàng đến Tứ Phương điện thì các phi tần địa vị cao vẫn chưa tới, những người khác đều đang đứng khen ngợi lẫn nhau, không khí có vẻ ấm áp. Các phi tần khác lơ đãng nhìn đánh giá Quý U một phen, các nàng cần phải cẩn thận xem xét người có thể khiến Hoàng thượng sủng ái đến như vậy, tốt nhất là có thể học được chút gì đó trên người nàng.

Nội điện bố trí xa hoa, lộng lẫy nhưng tươi vui. Dưới nền trải một lớp thảm màu đỏ thật dày, trên trần lại treo đầy nhưng ngọn đèn lồng quý báu, hoa kết từ những dải lụa mềm mại. So với quốc yến, hôm nay toàn bộ đại điện mang theo không khí ấm áp, mọi người cũng cởi mở hơn, một người so với một người lại càng ăn mặc lớn mật, trang điểm tinh xảo, nhất định phải lọt vào mắt xanh của Hoàng thượng mới được.

Thời gian khai tiệc càng lúc càng gần, phi tần hậu cung lục tục đến đông đủ, Hoàng hậu nương nương trước sau vẫn luôn mặc phượng bào, mũ phượng, lạnh nhạt nhìn dàn phi tần khoe sắc.

Nghe được tiếng nhạc nổi lên, mọi người đều đứng lên hành lễ nghênh đón Hoàng thượng. Lúc tiến vào Thích Bạch theo thói quen tìm kiếm Quý U đầu tiên, nhìn đến nữ nhân yêu mị như đóa hoa đào thì khóe miệng hơi hơi mỉm cười, bởi vì mọi người đều cuối đầu hành lễ nên không ai trông thấy, bằng không yến tiệc đêm nay các nàng không dự cũng không sao.

Thích Bạch đi đến bên người Hoàng hậu vờ như đỡ đứng lên, nói câu “Miễn lễ”, lúc này chúng phi tần mới ngay ngắn ngẩng đầu nhìn lại. Đối với rất nhiều người mà nói, thì các nàng đã lâu chưa nhìn thấy Hoàng thượng, còn với Quý U thì, mới một buổi chiều không gặp nàng đã rất nhớ hắn rồi.

Thích Bạch ngồi tại chính vị, Hoàng hậu ngồi bên cạnh hắn, lúc này hắn mới mở miệng nói “Tối nay là gia yến, không cần đa lễ, các nàng an vị đi” các nàng mới theo thứ tự ngồi xuống.

Tiểu Thịnh Tử phân phó một tiếng “Khởi yến” liền thấy cung nhân lục tục bưng lên những món nhắm rượu đêm nay, Hoàng hậu kính Thích Bạch một ly, nguyện cho hắn thân thể an khang.

Các phi tần khác không có lục tục kính rượu, nhiều phi tần như vậy mà cùng mời thì Hoàng thượng say chết mất. Những phi tần nào nguyện ý giao lễ vật của mình cho Tiểu Thịnh Tử thì đã giao rồi, còn muốn tự tay trao thì lúc này là lúc tận dụng cơ hội. Người đầu tiên bước ra lại là Tình quý tần xưa nay khiêm tốn. Tối nay nàng diện một bộ y phục màu xanh thẫm, đồ trang sức lấp lánh, dung nhan yêu mị.

“Thần thiếp càng nghĩ càng không biết nên tặng gì để diễn tả lời chúc phúc của mình với Hoàng thượng, những thứ hiện giờ thần thiếp có đều do Hoàng thượng ban thưởng, nên thần thiếp chỉ có múa một khúc để biểu lộ tâm ý.”

Tình quý tần thâm tình nhìn Hoàng thượng, trang điểm, y phục, điệu múa, tất cả đều giống như nữ nhân đó, kiếp trước nàng ta đã múa trước mặt Hoàng thượng trong đêm sinh thần, bất quá nay lại là nàng, Tình quý tần, đến trước, nàng muốn nhìn, nữ nhân kia mà vào cung, nhảy cùng một điệu, có bị người khác cười nhạo báng.

Thích Bạch gật đầu, Tình quý tần đã sớm bỏ đi lớp áo khoác trên người, một thân y phục váy dài xanh sẫm, trên áo thêu những đóa hoa hồng nhỏ, vạt áo trước ngực mở rộng, lộ ra cái yếm màu tím. Trên eo dùng một dải lụa buộc lại, trên buộc mấy cái chuông, đôi môi đỏ sậm, sẫm màu như là một ám dạ yêu tinh vậy, kiều mị tận xương.

Tiếng nhạc vang lên, Tình quý tần uyển chuyển nhảy lên, bàn tay trắng nõn, lắc lư, ánh mắt mị hoặc, khẽ liếm đôi môi mỏng, cước bộ nhẹ nhàng bay bổng, động tác triền miên, tiếng nhạc càng lúc càng nhanh, âm thanh của chuông cùng càng lúc càng dồn dập, Tình quý tần mãnh liệt đong đưa theo tiết tấu, thật là một màn biểu diễn làm người xem nhiệt huyết sôi trào, các phi tần phía dưới chú ý đến thần sắc của Hoàng thượng, phát hiện hắn không biến hóa gì, nhưng các nàng khẳng định, tối nay Tình quý tần nhất định sẽ là người thắng cuối cùng.

Quý U không có chú ý đến Thích Bạch, nàng đang rơi vào trầm tư, múa rất đẹp nhưng đây không phải là samba cùng với khiêu vũ hiện đại kết hợp sao? Hay là trùng hợp?

Thích Bạch lơ đãng nhìn về phía U U của hắn, từ lúc ngồi xuống đến giờ, mỗi lần liếc mắt nhìn nàng hắn lại không kiềm chế được, tim đập rất nhanh, đêm nay U U không giống với mọi khi, một sự mị hoặc không nói nên lời. Thích Bạch thật muốn nhanh chóng kết thúc yến tiệc, nhanh chóng ôm nàng về ôn tồn một phen. Bất quá nhớ đến quá khứ, lại thấy sắc mặt nàng trầm trọng, trong lòng hắn liền thót một cái, hắn cũng đâu thể không cho Tình quý tần nhảy múa, U U lại ăn dấm sao?

Hoàng hậu nhìn thần sắc của Quý U, trong lòng cười nàng ngu xuẩn, đúng là người mà tất cả tâm tư đều viết trên mặt. Hoàng hậu xem những cảnh này, tâm vẫn không lay động, nàng và Hoàng thượng không có tình cảm gì đáng nói. Lương chiêu viện nhìn thần sắc của Quý U cười châm chọc, Hoa lương viện thì nhìn nàng cảm thông, thật hy vọng nàng có thể suy xét cùng mình kết minh, các phi tần khác người thì hả hê, người thì ghen tỵ với Tình quý tần, tóm lại các loại tâm tư loại nào cũng có.

Tiếng nhạc ngưng bặt, Tình quý tần xoay người quay đầu lại, kết thúc khúc vũ mị hoặc lòng người, Quý U cũng không keo kiệt vỗ tay, vỗ tay thật lớn, múa như vậy, nhất định là luyện lâu lắm rồi.

Trong điện tiếng vỗ tay vang dội, Tình quý tần đứng thở dốc, sắc mặt hồng nhuận, hành lễ rồi trở về chỗ ngồi, Thích Bạch nói một tiếng “Hảo” rồi phân phó Tiểu Thịnh Tử thưởng Kim Lũ y, y phục làm từ ti ngọc cho Tình quý tần, mọi người đều hâm mộ nhìn Tình quý tần, trang phục này là vô giá a. Tình quý tần e lệ mỉm cười, lại trở về bộ dáng khiêm tốn như mọi khi.

Những lễ vật kế tiếp không có cái nào sánh bằng Tình quý tần, nhưng Vũ thục nghi vẫn khẽ cắn môi bước ra. Nàng không khiêu vũ, nàng đối với tài nghệ đánh đàn của mình vô cùng tự tin. Vũ thục nghi hành lễ với Hoàng thượng, ngồi tĩnh tọa, một khúc mai hoa tam lộng dư âm lượn lờ, mười ngón tay dao động, uyển chuyển lưu sướng. Hoàng thượng cũng không keo kiệt khích lệ, thưởng cho Vũ thục nghi một cây tiêu vĩ cầm.

Trần Trang phi cùng Lục Hiền phi trực tiếp đưa lễ vật cho Tiểu Thịnh Tử, các nàng đã đạt tới phân vị này rồi mà còn cùng với những người dưới tranh giành thì quá khó coi.

Lương chiêu viện hát vang một khúc, âm sắc thanh thúy như oanh. Vân thục viện đàn một khúc tỳ bà, lượn lờ lâu dài. Mộng lương đệ đang có thai cũng đỡ bụng đi ra tặng Hoàng thượng một bộ y phục do chính nàng tỷ mỉ may nên. Mọi người đều liếc mắt, bụng còn chưa lộ ra mà nàng ta đã lo nâng bụng rồi. Mà Hoa lương viện cũng không cam tâm yếu thế, dâng cho Hoàng thượng một bộ kinh phật nàng vì Hoàng thượng mà sao chép. Hoàng thượng cũng đều ban thưởng hết.

Quý U cảm thấy chính mình không có tài nghệ gì, may mắn là nàng đã đem lễ vật đưa cho Tiểu Thịnh Tử, bằng không lúc này nhất định sẽ bị mất mặt rồi.

Chờ mọi người dâng lễ vật xong, Hoàng hậu liền cho các nhạc công cùng vũ cơ biểu diễn, còn có tạp kỹ diễn xuất, ương ca, hí khúc, năm nay Hoàng hậu tổ chức vô cùng náo nhiệt, đem rất nhiều tiết mục ở dân gian thể hiện trên yến tiệc, làm nhóm phi tần xem rất vui vẻ.

Quý U nhìn Tình quý tần bên cạnh, suy nghĩ một chút, vẫn là nên kính nàng một ly đi “Tình tỷ tỷ hôm nay múa vô cùng đẹp, làm cho muội muội muốn theo cũng không kịp.”

Tình quý tần duy trì vẻ dịu dàng nói “Làm gì có, muội muội đừng trêu ghẹo ta. Không bị xấu mặt tỷ tỷ đã thực an ủi trong lòng.”

“Tỷ tỷ múa không giống bình thường, trang điểm, y phục cũng khác biệt, điệu múa cùng trang phục đều là tỷ tạo ra sao? Tỷ tỷ hẳn là nên đặt cho điệu múa này một cái tên, sau này điệu múa này sẽ dành riêng cho tỷ tỷ.” Quý U thật hiếu kỳ một khúc này sẽ có tên là gì.

Tình quý tần cười nói “Dù sao cũng là nhàn rỗi không có việc gì làm, liền múa một chút. Trong sách có muôn hình vạn trạng, chính mình tự múa xem sao. Tỷ tỷ vẫn chưa nghĩ xem nên đặt tên là gì.”

Tuy Quý U biết là sẽ không hỏi được gì, nhưng nhìn vẻ mặt Tình quý tần không chút bối rỗi, kết hợp với những cảm giác mà Tình quý tần cho nàng lúc trước, nàng không nghĩ Tình quý tần xuyên không. Quý U lắc lắc đầu, cảm thấy tinh thần có chút loạn, không nên nghĩ về hướng này nữa.

Tình quý tần thực sự không biết điệu vũ này tên gọi là gì, lúc trước nàng cũng bị kinh diễm thật lâu, trở lại trong cung liền nhớ kỹ điệu vũ này. Những động tác nàng không nhớ rõ thì soạn mấy cái khác thay thế, nàng không biết Hoàng thượng có phải vì điệu vũ này mà sủng ái nữ nhân kia không, nhưng nàng cần phải làm tất cả để cướp hết những thứ có thể khiến nữ nhân kia kiêu ngạo, Kim Lũ y là cái thứ nhất, nhưng không phải là cái cuối cùng!

Hoa lương viện nhìn Tích tiệp dư cùng Tình quý tần chuyện trò thì liếc mắt hận thù một cái, Tích tiệp dư thoạt nhìn là người tốt, không ngờ cũng coi thường nàng. Không phải là thấy nàng không được sủng ái nên không để ý đến nàng sao, bất quá cũng không có việc gì, chỉ cần chịu cùng nàng kết minh là được, nàng không phải thật sự muốn cùng Tích tiệp dư làm tỷ muội!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui