Tác giả: Kháo Kháo
“Lộc Lộc, chúng ta tâm sự được không?” Giọng Lý Hoa Việt vang lên.
“Không” Trang Lộ lập tức lạnh nhạt trả lời.
Cậu hiểu rõ Lý Hoa Việt, nhất định sẽ tìm cơ hội đến nói với cậu vài câu, nói còn tình cảm, không thì là khuyên Trang Lộ đừng làm ảnh hưởng đến chuyện tình của hắn.
Lý Hoa Việt tự ngồi xuống: “Đã lâu không gặp.”
Trang Lộ không để ý tới hắn, lấy điện thoại di động ra bắt đầu chơi game.
Lý Hoa Việt đúng là nhân tài, không hề lúng túng, vẫn tỏ ra ôn hòa nói: “Lộc Lộc, anh biết chuyện trước kia là lỗi của anh, em giận cũng phải, em mắng anh thế nào cũng không sao cả.
Nhưng ở trước mặt người khác em cũng không nên vì giận mà nói những câu đó, come out gây ra hậu quả phiền phức thế nào em cũng biết mà.”
Trang Lộ bị Lý Hoa Việt làm nổi da gà, chơi xong 1 ván game, chân thành nói: “Không, tôi nói thế không phải vì giận.
Tôi chỉ muốn chọc ngoáy anh, à, còn chọc ngoáy cả Chương Mẫn nữa.”
Lý Hoa Việt nở nụ cười bất đắc dĩ: “Em đừng náo loạn, Lộc Lộc.
Chương Mẫn và anh đến với nhau là do nhu cầu của cả hai.
Anh biết chuyện cô ấy từng mang thai, thực ra bọn anh quen nhau ở bệnh viện mà… Chuyện này kể ra thì dài lắm, nói chung chuyện cô ấy từng có thai cũng không ảnh hưởng gì đến anh.
Lộc Lộc, ai rồi cũng phải kết hôn, ngoại trừ chuyện từng có bầu thì những điều kiện khác của Chương Mẫn cũng khá được, tính tình cũng đơn thuần.
Cô ấy rất tin anh, em nói gì cô ấy cũng không tin đâu, em đừng tùy hứng nữa.”
“…”
Trang Lộ hoàn toàn mất đi hứng thú nói chuyện với Lý Hoa Việt, ngay cả mắng cũng lười.
“Em nói xem, sao mình phải vậy chứ? Lộc Lộc, thực ra sau tốt nghiệp anh vẫn không thể quên được em, anh muốn giải thích nhưng em không cho anh cơ hội mở miệng.
Đàn ông thằng nào chả ham kích thích, em lại không cho anh thì anh làm thế nào được?”
Trang Lộ: “… Anh có đi không?”
“Lộc Lộc —— ”
“Đừng gọi tên thân mật của tôi.” Trang Lộ cắt ngang “Anh còn chưa đi đi? Bạn gái không tìm à?”
Lý Hoa Việt cười: “Trong lòng anh và em đều biết mà, anh tìm bạn gái chẳng qua là vì không còn cách nào khác.
Sống trong xã hội này, trước sau gì cũng phải lấy vợ đẻ con, anh cũng không phải ngoại lệ.
Không kết hôn, em bảo anh phải làm sao? Sẽ bị người ta mắng đến chết.
Chương Mẫn là cô gái tốt, nhưng anh vẫn không thể quên em.
Lộc Lộc, chúng ta không thể quay lại sao?”
Trang Lộ lạnh lùng nhìn hắn, không nói câu nào.
Lý Hoa Việt cũng không nổi giận: “Em… Điều kiện của em tốt vậy, cho dù là chia tay anh cũng đâu cần phải tìm một người bạn trai như thế!”
“Ha? Ý anh là gì?” Trang Lộ tức cười.
“Anh ta….” Lý Hoa Việt làm ra vẻ vô cùng thê thảm “căn bản không xứng với em.
Lộc Lộc, em đừng vì cảm xúc nhất thời mà tùy tiện tìm người.
Thực ra chúng ta vẫn có thể quay lại mà, trong lòng anh vẫn luôn có em, ở bên Chương Mẫn chỉ là do bất đắc dĩ, chúng ta quay lại đi.”
Trang Lộ rất muốn hất cốc nước lên mặt Lý Hoa Việt, nhưng nghĩ nước đó mua mất tiền, việc gì phải lãng phí lên người thằng ngu Lý Hoa Việt này.
“Thứ nhất, đừng có gọi tên thân mật của tôi, đừng có phí lời nữa, bằng không tôi không chỉ nói trước mặt bạn gái anh mà còn gửi thư đến công ty của anh giúp anh come out đó.
Thứ hai, bạn trai tôi làm sao? Nhân phẩm tốt, tính cách tốt, chung tình nghiêm túc, biết nấu ăn, tốt với tôi, cả đống ưu điểm, kể không hết.”
Rốt cuộc Lý Hoa Việt cũng không giả bộ nổi nữa, tức giận: “Anh ta từng yêu Chương Mẫn, không phải cũng giống như anh sao?!”
“Tôi thích anh ấy, tôi tình nguyện, liên quan gì đến anh, cút!” Trang Lộ nói liên tục, cuối cùng cũng làm cho Lý Hoa Việt tức bỏ đi.
Lý Hoa Việt đi xa, Phí Nam mới xuất hiện, Trang Lộ giương mắt nhìn anh: “Anh vừa về? Cười nhạo em hả.”
Phí Nam đương nhiên đã từ nhà vệ sinh về từ lâu, anh thấy Lý Hoa Việt đang nói chuyện với Trang Lộ, đúng lúc nhắc đến anh nên không tiện đi đến.
“Bọn họ hiểu lầm rồi, hay là anh đi tìm họ để giải thích anh không phải bạn trai em…”
“Tại sao phải giải thích với họ? Nói với Chương Mẫn, cô ta sẽ nghĩ anh cố tình đến tìm cô ta giải thích là do vẫn còn thích cô ta; nói với Lý Hoa Việt, da mặt anh ta dày như vậy, nhất định sẽ lại không biết xấu hổ mà làm phiền em.”
Phí Nam cảm thấy khó xử.
Trang Lộ đột nhiên nhớ ra Chương Mẫn là bạn đại học của Phí Nam, nói: “Hay là anh sợ Chương Mẫn hiểu nhầm tính hướng của anh, đi nói lung tung, vậy thì giải thích với cô ta đi, là em quên mất, có phải là đã gây phiền phức cho anh không?”
Phí Nam lắc đầu: “Không phải, anh chỉ sợ bọn họ hiểu lầm anh là bạn trai em, em sẽ….không vui.”
Dù sao Trang Lộ xinh đẹp như vậy, còn Phí Nam…là người béo.
“Có gì mà không vui?” Trang Lộ lấy nĩa chọc bánh ngọt “Lý Hoa Việt còn không sánh bằng một ngón chân của anh, không nói đến chuyện tình tình khốn nạn mà ngay cả mì còn không biết nấu!”
Phí Nam bị cậu chọc cười, lại có chút cảm động.
Lý Hoa Việt rất đẹp trai, lúc Chương Mẫn cầm tay hắn xuất hiện cũng rất vênh váo đắc ý, cảm thấy sau khi mình bị Phí Nam từ chối liền tìm được một người bạn trai có điều kiện tốt như vậy chính là đang vả mặt Phí Nam.
Lý Hoa Việt đến tìm Trang Lộ mong quay lại cũng là bởi vì hắn căn bản không coi Phí Nam là đối thủ.
Nhân duyên của Phí Nam rất tốt, nhưng về tình cảm vẫn luôn lận đận, đã xem mắt thất bại mười mấy lần.
Phí Nam đột nhiên nảy sinh ý nghĩ: Nhất định phải giảm béo, không nên nản chí từ bỏ, rèn luyện ra dáng đẹp, lần sau có giả vờ làm bạn trai Trang Lộ cũng có thể khiến em ấy tự hào.
Buổi tối, tiệc nướng hải sản quả nhiên cực kỳ sa hoa, bào ngư, cua, sò, tôm hùm, hào… không thiếu thứ gì.
Mọi người vây quanh Phí Nam chờ anh nướng vì không ai nướng ngon như anh cả.
Cả đám hoài nghi trước kia anh làm ở cửa hàng nướng, nhìn dáng vẻ đảo mực nướng kia chuyên nghiệp muốn chết, thêm tẩm gia vị thơm ngon hơn người khác làm nhiều.
Phí Nam vẫn đang kiên trì giảm béo, chỉ ăn mấy xiên tôm và một con sò.
Trang Lộ tiếc tiền thay anh, đã chẳng ăn được gì mà còn tham gia tiệc nướng.
“Cũng không thể nhốt trong phòng giảm béo cả ngày được.” Phí Nam nói “Em ăn nhiều chút, coi như ăn cả phần anh.”
Vì vậy nguyên một buổi tối, Trang Lộ ngồi cạnh Phí Nam, vừa chờ Phí Nam nướng đồ cho cậu vừa uống bia lạnh, cực kỳ thích ý.
Đến lúc mọi người ăn uống no đủ, Trang Lộ cũng hơi chóng mặt.
Phí Nam dẫn cậu về phòng, Trang Lộ đi một lúc cảm thấy không đúng, hỏi: “Hình như không phải đường này mà?”
Phí Nam ra hiệu cho cậu đi theo, cười nói: “Đừng nói cho bọn nó biết, có người trả phòng nên khách sạn thừa ra phòng trống, anh bỏ thêm chút tiền để đổi phòng mới tốt hơn.”
Trang Lộ lầu bầu: “Phòng kia cũng được mà, sao phải phí tiền.”
Chờ Phí Nam đẩy cửa phòng ra, Trang Lộ sợ ngây người.
Đây là bỏ thêm ít tiền sao? Phòng bọn họ vốn là phòng thường, Phí Nam thăng cấp thành phòng hướng biển xa hoa, có phòng khách, còn có một cái ban công lớn.
Trang Lộ mở cửa kéo mới phát hiện ngoài ban công thì ra là một bể bơi rộng vô biên.
Làn nước trong dập dờn phản chiếu trời sao, đẹp tựa như trên hải đảo nghỉ dưỡng.
Phí Nam đứng sau lưng cậu nói: “Xuống bơi không? Gian phòng này có bể bơi, anh nghĩ hẳn là em sẽ thích…”
Trang Lộ nhớ chuyện cậu nói với Phí Nam lúc ngồi ở bờ biển chiều nay, nói cậu không thích bơi ở nơi đông người, thế mà Phí Nam ghi tạc vào trong lòng
~~
Zổ: Bạn trai lực maxxxxxxxx.