Trong chap này, mình chỉ giới thiệu nhân vật thôi mn nhé.
*Đứa bé nằm trong lồng kính số 27 tên là Nguyễn Trần Ngọc Nhi. Không sinh ngược nhưng tính tình và lối sống cực kì ngược. Cực kì thích âm nhạc, thiếu âm nhạc là không thể nào sống nổi và thích hát vu vơ nhưng lại cực kì ghét môn Âm nhạc. Lúc nhỏ rất hiền, rất mỏng manh yếu đuối và rất dễ thương và rất dạn dĩ, sau một vài chuyện, tính nết không còn như trước nhưng vẫn còn sự dạn dĩ tồn tại. Ngày xưa, cô cực kì ghét màu tối, nhất là màu đen, giờ thì cực kì thích nó. Những thành tích học tập rất nhiều, nếu không vì cái tính cẩu thả thì nó còn nhiều hơn nữa. Đã không quyết thì thôi, chứ đã quyết rồi thì dù có chết cũng không bao giờ thay đổi và phải làm cho được mới thôi.
* Cha của Nguyễn Trần Ngọc Nhi: Nguyễn Mạnh Trung, làm công chức nhà nước, tính tình kiên định, khó tính, thanh liêm, vô cùng cực kì nghiêm túc, dù rất thương con gái nhưng không chiều chuộng mà luôn dạy cho cô phải tự đứng trên đôi chân của mình. Luôn luôn nhắc con về chuyện học cẩu thả
* Mẹ của Nguyễn Trần Ngọc Nhi: Trần Thị Nguyệt Thu, làm giáo viên tại một trường tiểu học, rất hài hước và vui vẻ, đối với người ít gần gũi, họ thường nhận xét bà rất vui, hiểu chuyện. Nhưng thật ra, Ngọc Nhi và Mạnh Trung là hiểu rõ bà nhất, bà rất khó tính, những chuyện bà cho là đúng thì nó là đúng và không được cãi lại.
* Bà ngoại của Nguyễn Trần Ngọc Nhi: là người Ngọc Nhi yêu quý nhất, chỉ có giấc mơ là mất bà ấy thôi cũng đủ cho Ngọc Nhi suy sụp cả tháng để chắc chắn rằng ngoại sẽ tồn tại mãi mãi. Bà luôn luôn yêu quý và chiều chuộng cô nhất trong số những đứa cháu của mình.
* Gia đình là dạng khá giả, nhìn bề ngoài thì nghĩ là ấm êm lắm, nhưng chỉ được vài năm khi cô được sinh ra, nhưng sau này thì mọi chuyện ngày càng tệ hơn.