- Cô có thư từ thế giới ngầm.Cô vừa về đến nhà thì đã nghe cái câu nói ấy của Henry. Hôm nay cô lại cãi nhau với Mạnh, đang bực tức thì lại nghe câu nói khó chịu đó. Cô hét lên:
- Lần sau nếu có thư đó thì anh cứ đọc đi rồi cho biết nội dung là được, có cần thiết phải đợi tôi về không chứ. Tôi sẽ không kiện anh đâu, đừng có lo.
Cô giật lấy lá thư đó và đi thẳng lên phòng. Việc đầu tiên mà cô làm là đi tắm. Những dòng nước mát từ vòi hoa sen cứ thế xả trôi hết bụi bẩn và phấn trang điểm trên cơ thể cô, lộ ra làn da trắng hồng mịn màn. Cô mặc đồ vào rồi bước đến cửa sổ. Cô thích gió, đặc biệt là cái gió lạnh của mùa đông này. Gió mang theo cả mưa lất phất, không nhiều nhưng cũng đủ lạnh. Cô thích cảm giác đó, cảm giác vào mùa đông, khi cô lạnh đến nổi da gà thì ngoại bế cô vào giường ngủ và ủ ấm cô. Mùi hương giản dị của ngoại, thật gần gũi, ấm áp. Cô thấy sống mũi hơi cay cay, cô nhớ ngoại nhiều lắm. Cô vẫn cứ cười dù mưa vẫn tát vào mặt, nụ cười chua chát đến đau thương. Cô quay lại phía lá thư và xé nó nhẹ nhàng như cô từng làm khi ba cô còn sống. Lúc đó, cô thường bảo ba cho cô mấy con tem, thế rồi không biết để đâu mà mất hết, chỉ còn lại mấy cái, cô chỉ biết cười trừ."Gửi đến Elizabeth Vitoria Aurora - Queen Of UnderworldLần trước cô đã làm cho tôi bị bẽ mặt. Cô chỉ là một con nhóc, cô thì biết gì chứ. Ra mặt cho tôi xem. Nhất định lần này tôi sẽ bóp chết cô. Lần này tốt nhất đem theo một ai đó cô không thân cho lắm, đem theo bao nhiêu cũng được, tôi không cấm. Điểm hẹn: ngày x (địa điểm cũ, giờ cũ). Hi vọng cô còn giữ lại lá thư cũ. Nếu không đi đúng giờ thì cô sẽ phải chịu hình phạt đấy. Một Nữ hoàng sẽ không trễ giờ đâu nhỉ, hay tôi phải gọi là con nít ranh.
Soul - Linh hồn của thế giới ngầm."
Môi cô nhếch lên một chút. Cô là người cẩu thả - chuyện đó không hề sai - bên cạnh đó, cũng có lúc cô rất cẩn thận. Dù đó có là bất cứ thứ gì đi nữa, cô đã nhận rồi thì cô sẽ không bao giờ cào xé hay làm hỏng chúng. Ngay cả lá thư ấy cũng vậy.
Cô bước xuống cầu thang và đưa lá thư cho Henry đọc. Cô bảo:- Hôm ấy anh hoặc Tử Quyên đi với tôi, một trong hai người thôi. Mà tốt nhất là anh nên đi đi.- Tại sao cô lại chọn chỉ duy nhất một người, vả lại, cô quý tôi à?- Không, tôi muốn anh đi thứ nhất là bởi vì anh giỏi và trung thành. Thứ hai là tôi quý quý Tử Quyên hơn quý anh. Thứ ba là do anh yêu Tử Quyên nên chắc chắn anh không muốn cô ấy bị thương hay đại khái thế nên anh sẽ chọn mình. Nói chung là vậy đó.- Hừm - Henry khó chịu - cô cũng biết quá ha. Nhiều chuyện.- Anh dưới tôi hay tôi dưới anh? Hả? - Cô mỉa mai.- Tôi mệt rồi, ăn đi rồi đi cho khuất mắt tôi giùm cái.
Trong lớp, cái lớp nhộn nhịp, học giỏi và thế lực nhất trong trường... - Hình như cậu hơi lạ thì phải? - Mạnh ngồi dưới cô một bàn vì mới được đổi chỗ nên cậu ta săm soi đủ điều để tìm điểm yếu của cô.- Lạ? - Một dấu hỏi chấm to đùng trên đầu cô cùng với đôi mắt ngây thơ và cặp kính dày cộp. (đây là khuôn mặt thật sự của Nhi, không phải diễn.)- Đúng, hình như là cậu giống giống Queen thì phải.- Câm miệng. Chuyện đó chả liên quan gì đến chuyện tôi lạ cả. - Cô trả lời cậu bằng cách úp quyển vở lên mặt cậu.5 phút sau...Rầm, cô dùng tay đập xuống bàn của Mạnh thật to kèm theo câu nói khó chịu:- Cậu vừa phải thôi nha, tôi đã nhắc nhở cậu bao nhiêu lần rồi hả?- E hèm, có chuyện gì vậy Nhi, đây là giờ học đó nghen con. - Cô giáo quá ngạc nhiên khi cô có hành động như vậy dù sao thì Nhi cũng là học trò giỏi và ngoan (đối với những lúc trong giờ học thì Nhi luôn nghiêm túc, sau giờ học thì có trời mới biết được tính tình của cô.)- Thưa cô, từ nãy giờ bạn Mạnh cứ giật tóc em cho dù em đã nói với bạn ấy nhiều lần là đừng làm thế nữa.- Mạnh, tại sao em ngồi chỗ nào cũng gây chuyện hết vậy hả? Em làm ơn nghiêm túc cho cô đi. Em học giỏi không coa nghĩa là em có quyền làm vậy đâu.- Vâng ạ. - Mạnh đáp thật gọn.Cô vẫn còn ấm ức, "Không thể tha thứ cho tên này được, nhất định không được."Giờ tan trường, tại nhà xe...*Bốp* *chát* *giật* *giật*. Những âm thanh đó cứ xảy ra, mọi người biết ngay là có đánh nhau. Không phải là nam đánh với nam hay nữ đánh với nữ mà là nữ đánh với nam. Vụ này đã từng xảy ra nhiều lần và cấp độ gay cấn ngày càng tăng cao. Các học sinh đều không muốn dừng vụ này lại và cũng không muốn đụng chạm vào. Chỉ có một người có thể xen vào chuyện này, đò là:- Hai người làm ơn thôi đi. Vợ chồng mà cãi nhau hoài thế. - Thanh lúc nào cũng là người duy nhất quan tâm tới chuyện này.- Vợ chồng cái gì hả, bộ cậu muốn chết sao mà cứ xen vào hoài vậy hả? Tôi đập cậu luôn bây giờ.Cuộc đánh nhau này là của Nhi và Mạnh, nói xong cô và cậu cũng bỏ về luôn. Tất nhiên là cô không quên "buổi hẹn" của Soul hôm nay, nếu không thì cô phải đánh tiếp...
Kít... cô vội vã về đến nhà và sẵn sàng nghe chửi...
- Tôi hỏi cô bây giờ là mấy giờ hả? Cô đi chậm lắm hay sao bây giờ mới về hả?
- Tôi biết, tôi biết, tôi biết. Làm ơn đừng có gào thét lên nếu anh không muốn tôi gọi Tử Quyên đến.
Nghe nói đến Tử Quyên, Henry mới chịu im lặng, cô lúc nào cũng bắt thóp được anh nên cô không cần phải lo gì đến những lần anh nổi cáu.
Cô thay đồ thật nhanh rồi chạy xuống cầu thang. Cô đang rất nghiêm túc, cô ra hiệu cho Henry. Anh mang vội chiếc mặt nạ và đi cùng với cô.
Tít...tít...tít... Cánh cửa chấp nhận mã khóa và từ từ mở ra.
- Đến đúng giờ lắm, chậm một chút thôi là cô chết rồi. Đồ nhãi ranh.
"GAME BEGIN"