Phía Sau Một Cô Gái

5 Năm và 2 Tháng Sau …
Chuyến bay Berlin–Hồ Chí Minh đã được nửa đường. Hayden đang ngồi trong khoang business. Anh nghe nhạc, bốn ngón tay chụp lại, gõ từng nhịp lên chiếc bàn ăn. Hayden từ chối suất ăn thịnh soạn, mà chọn hộp bánh bông lan lạnh và lon coca. Trên đùi là cuốn sách mà anh đã mang theo trong chuyến bay đến Thái Lan nhiều năm trước. Sau chuyến bay ấy, cả lúc từ Bangkok về lại Đức, anh quá chây ì, không thèm đọc hết mà vất nó chỏng chơ. Tối hôm qua, khi rà soát lại kệ sách để chắc chắn những tài liệu cần thiết cho công việc sắp tới ở Việt Nam đã được xếp vào valy, cuốn sách lại tự nhiên rơi ra. Anh tiện tay nhét luôn nó vào ngăn ngoài của túi laptop.
Cuốn sách, bánh bông lan, lon coca – Tất cả gợi anh nhớ về đêm giáng sinh trên không với một cô gái Việt Nam. Cô gái nhỏ nhắn và liến thoắng. Tiếc là anh đã không kịp hỏi tên và cách liên lạc.
Vừa ăn, Hayden vừa lật lật cuốn sách. Lật đến trang 121, anh trân trân nhìn dòng chữ viết bằng chì màu tím óng ánh nhũ “Quỳnh Nga – nga.dolly@ …”. Đúng rồi, cô gái Việt Nam ấy đã mượn anh cuốn sách.
Vừa bước vào phòng khách sạn, Hayden mở máy tính và nối mạng. Anh gửi một email cho Nga.
Cách khách sạn của Hayden hai con phố …
Nga đang online trong phòng riêng, túi bụi với một mớ deadline. Cứ nửa tiếng, cô lại kiểm tra email một lần để kịp update tiến trình dự án từ các thành viên khác. Cô có tới bốn cái email phục vụ riêng cho công việc. Và còn rất nhiều email khác được lập ra khi lên đại học, đi du học, có chỗ làm đầu tiên, thay đổi chỗ làm, được thăng chức. Cứ mỗi lần lên một level sống cao hơn, Nga lại có những email mới. Một cách để đánh dấu bước tiến của bản thân, một cách để “tạm biệt nhé những ngày xưa cũ”, một cách để tự ăn mừng. Một sở thích quái lạ đáng bị các nhà cung cấp dịch vụ thư điện tử kiện, vì vắt kiệt sức lao động server của họ!
Cái email nga.dolly@ … thì đã lâu lắm rồi không được đăng nhập. Sau khi về Việt Nam mùa giáng sinh đó, rồi sau khi trở lại Đức, trong nhiều tháng, Nga ngày nào cũng chầu chực một email lạ gửi tới hộp thư ấy. Nhưng đã chẳng có gì. Rồi cô có bạn trai đầu tiên và nhận công việc làm thêm đầu tiên. Địa chỉ nga.dolly@ … bị bỏ hoang từ đó.
Và 7 Tháng Sau …
Tôi trở về từ buổi tiệc mừng kết thúc của cái dự án kéo dài 18 tháng. Tôi bám sát nó ngay sau khi vừa tốt nghiệp về nước. Tôi kinh nghiệm hơn, thực tế hơn, kiến thức hơn cũng nhờ cái dự án ấy. Nó bồi dưỡng mà cũng vắt kiệt tôi. Và bây giờ thì bao nhiêu van nén áp lực, nén căng thẳng, nén mệt mỏi đồng loạt bung ra hết, quật mạnh tôi xuống giường khi vớ da chưa cởi, giày cao gót thì chiếc mất, chiếc còn.
Tôi tỉnh dậy vào đúng 5 giờ sáng. Tối hôm trước bị ép uống quá nhiều rượu khiến giấc ngủ vừa nông lại vừa ngắn. Tôi tắm nước nóng, thay bộ đồ ngủ in hình thỏ con nhiều màu, mang vào đôi dép bông và online. Blog, báo mạng, forum. Chẳng có gì hay ho. Tôi lấy cuốn sổ lưu giữ tất cả các email và mật mã của mình ra, tuần tự đăng nhập hết cái danh sách dài thòng ấy. Không gì thú vị bằng việc tự ngắm nghía lại những quãng đời đã qua để hài lòng vì thấy bản thân biến đổi, trưởng thành và có thành tựu. Những thư thông báo họp lớp, thăm hỏi từ bạn cũ, thư bán hàng qua mạng, thư từ các bạn trai cũ, thư offer công việc … Tôi cười thích thú, quay sang cuốn sổ rà tên email tiếp theo và gõ “nga.dolly@ …” – password “******”. Có một cái thư được gửi đến vào tháng 2 vừa rồi:
“Hello Nga. Tôi là Hayden, người đã cùng cô đón giáng sinh trên không trong chuyến bay Frankfurt – Bangkok 5 năm trước. Vẫn không nhớ ra? Ok, sợi tóc dính trên bánh bông lan. Cô đã chia cho tôi một nửa chiếc bánh và kể cho tôi nghe chuyện mình hét toáng lên khi bắt được sợi tóc của mẹ trong bánh kem Noel. Cô ghi địa chỉ email này trong cuốn sách của tôi bằng một thứ chì rất lạ, màu tím và lấp lánh nhũ. Tiếc là phải 5 năm sau tôi mới lại giở cuốn sách ấy ra. Không quá trễ để nói tiếp câu chuyện trên máy bay chứ? Tôi đang ở Việt Nam làm việc. Cô vẫn ở Đức, hay Việt Nam, hay bất kỳ đâu thì cũng hãy email lại cho tôi. Hayden.”
Mười ngón tay của tôi đông cứng trên bàn phím. Tôi đang lựa chọn những từ ngữ để trả lời lại. Cuối cùng, tôi gửi đi một cái email rất ngắn gọn, chỉ có độc mỗi số phone.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui