Sau khi nhân sinh hài hòa, sinh hoạt hôn nhân của Lâm Chi Hạ quá hạnh phúc và tính phúc.
Có tình yêu của Phó Hàn Xuyên, tính cách Lâm Chi Hạ cũng có một ít thay đổi.
Tuy rằng vẫn là mềm mại, ngoan ngoãn, nhu thuận, nhưng cô đã biết nói ra ý muốn chân thật nơi đáy lòng.
Cho dù là đối mặt với Phó Hàn Xuyên, hay đối mặt với sự áp bách của cha mẹ, ngay cả người chị gái mà cô sợ nhất cô cũng có thể nói một chút lời khiêu khích.
Hơn nữa nói có sách mách có chứng, đạo lý rõ ràng, chị gái cũng không tìm được lý do phản bác.
Sau khi trải qua, Lâm Chi Hạ phát hiện thật ra cũng không khó khăn, cô có thể làm được.
Kể từ đó, sinh hoạt của Lâm Chi Hạ càng là hạnh phúc, hoàn mỹ, nhưng là thiếu một đứa nhỏ.
Phó Hàn Xuyên nói bọn họ còn trẻ, anh muốn trải qua thế giới của hai người mấy năm nữa, không muốn bị đứa nhỏ quấy rầy.
Lâm Chi Hạ nghĩ đến Phó Hàn Xuyên đã từng đau khổ yêu thầm cô bốn năm, nghĩ đến anh bị dày vò, cô cũng đau lòng, sau đó liền đáp ứng yêu cầu này của Phó Hàn Xuyên.
Đứa nhỏ dù sao cũng sẽ có.
Lâm Chi Hạ cứ như vậy xuân phong đắc ý, rõ ràng là vô ưu vô lự mới đúng nhưng gần đây cô lại có một chút phiền lòng.
Một chút phiền lòng vừa phiền não vừa mắc cỡ.
Nguyên do phiền lòng là từ việc Phó Hàn Xuyên đi công tác mà ra.
Sau khi bọn họ trở về từ buổi du lịch trăng mật, công tác của Phó Hàn Xuyên đột nhiên bận rộn.
Ngay từ đầu là đem văn kiện về nhà, sau khi ăn cơm chiều liền nhốt mình ở thư phòng, hoặc là vừa cùng cô xem TV vừa xử lý, luôn bận rộn đến nửa đêm mới trở về phòng.
Sau đó là có chút công việc không thể về nhà, hơn nữa yêu cầu trợ lý cùng các nhân viên khác cùng làm việc, Phó Hàn Xuyên liền không thể tan tầm đúng giờ, mỗi khi tăng ca đều đến đêm khuya.
Lâm Chi Hạ đã từng đi đưa bữa tối qua cho anh, mỗi lần cô vẫn luôn nhìn thấy bộ dáng bận rộn của Phó Hàn Xuyên.
Có một lần trước kia, Phó Hàn Xuyên đang mở cuộc họp, thế nhưng họp một lần chính là bốn tiếng, thời điểm tan họp đã 11 giờ, bữa tối cũng bỏ lỡ, Lâm Chi Hạ ở văn phòng của Phó tiên sinh chờ đến ngủ gục.
Lúc này, Lâm Chi Hạ mới ý thức được, Phó Hàn Xuyên thật sự rất vất vả…
Anh mệt đến độ gầy đi nhưng cô lại là người đau lòng.
Lâm Chi Hạ bắt đầu nỗ lực nghiên cứu thực đơn, muốn làm cho Phó Hàn Xuyên các món ăn ngon bổ dưỡng.
Nhưng mà, Lâm Chi Hạ còn chưa tẩm bổ cho Phó Hàn Xuyên được mấy ngày, thịt cũng chưa lấy về được thì Phó Hàn Xuyên đã nhận được cuộc điện thoại phải đi công tác nước ngoài.
Điện thoại là gọi đến từ văn phòng của Phó Hàn Xuyên, khi đó Lâm Chi Hạ đang chuẩn bị bữa tối.
Đi công tác là quyết định đột ngột, chi nhánh của công ty ở nước ngoài xảy ra một ít vấn đề, cần phải có người đến chỉ huy.
Phó Hàn Xuyên đặt chuyến bay buổi tối, mấy tiếng sau đó liền cất cánh, không có thời gian sửa sang lại hành lý, làm Lâm Chi Hạ phải sắp xếp trực tiếp đưa đến sân bay.
Cho nên khi hai người gặp lại chính là ở đại sảnh sân bay người đến người đi, không lâu sau Phó Hàn Xuyên phải đi đăng ký.
Ở trong đại sảnh ầm ĩ, Lâm Chi Hạ nhìn mỏi mệt trên khuôn mặt tuấn lãng của Phó Hàn Xuyên, hốc mắt đều đỏ, luyến tiếc anh rời đi.
Nhưng là nếu không vất vả, sẽ không có những ngày an nhàn rảnh rỗi.
Phó Hàn Xuyên là người tài giỏi nên thường nhiều việc.
Kỳ thật trong lòng Phó Hàn Xuyên cũng không chịu nổi, ở trong nước ít nhất còn có thể nhìn thấy cô vợ nhỏ thơm tho mềm mại, chờ ra nước ngoài chỉ có một mình anh liền khó ngủ.
Lúc ấy đang là mùa thu, Phó Hàn Xuyên mặc áo gió màu nâu dài, đĩnh bạt lại tuấn lãng.
Anh kéo áo gió dài, bao lại Lâm Chi Hạ đang nhào vào ngực mình, sau đó cúi đầu, hôn thật mạnh lên đôi môi mềm mại của cô.
Thư kí và cấp dưới bên cạnh đều hiểu rõ, rất nhanh giải tán, đem thời gian còn lại để cho Phó Hàn Xuyên cùng Lâm Chi Hạ.
Phó Hàn Xuyên rời đi trước, thấp giọng nói: "Thật muốn đem em nhét vào rương hành lý cùng mang đi."
Lời âu yếm động lòng người như vậy làm Lâm Chi Hạ xúc động muốn khóc.
Phó Hàn Xuyên vừa đi chính là hơn nửa tháng, trong lúc đó toàn là gọi video mỗi ngày cho Lâm Chi Hạ.
Nhưng mà cũng chỉ là xem không thể sờ, càng không thể ôm đến.
Mỗi ngày Lâm Chi Hạ tỉnh lại, mép giường đều trống rỗng, trước khi đi vào giấc ngủ cũng là trống rỗng, vị trí thuộc về Phó Hàn Xuyên kia đều không có hơi ấm của anh.
Cô chỉ có thể cầm áo sơ mi của Phó Hàn Xuyên ôm vào trong lòng cùng đi ngủ.
Lâm Chi Hạ muốn Phó Hàn Xuyên, rất muốn rất muốn.
Muốn cơ thể của anh.
Cũng càng muốn làm tình với anh!
Từ tuần trăng mật gắn bó keo sơn đến khi bị chuyện đi công tác chia lìa, cô chính là từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
Thân thể của Lâm Chi Hạ đã quen được tinh dịch của Phó Hàn Xuyên tưới, hiện giờ không có, cả người cô như đóa hoa thiếu nước dường như muốn khô héo.
Cô lại không dám nói với Phó Hàn Xuyên, sợ tăng thêm phiền não cho anh.
Mỗi một đêm, Lâm Chi Hạ thậm chí còn mộng xuân, mơ thấy Phó Hàn Xuyên đang dùng côn th*t lớn hung hăng mà thao cô.
Nhưng mà khi tỉnh lại, chỉ có tay cô cắm giữa tiểu huyệt ngứa ngáy, tự mình cơ khát, d*m thủy thấm ướt khăn trải giường…
Cô không cần ngón tay, cô muốn côn th*t lớn của Phó Hàn Xuyên!
Lâm Chi Hạ ủy khuất cực kỳ, cầm lấy di động gọi cho lãnh đạo xin nghỉ, sau đó là mua một vé máy bay đi nước ngoài.
Cô muốn đi tìm Phó Hàn Xuyên.
Tìm anh làm tình!
- ---HOÀN----
- ---------------------------------
????Vậy là cuối cùng cũng đã hoàn rồii????
Thật sự thì mình thấy rất may mắn vì có một bạn đã phụ mình cùng edit bộ truyện này, nếu không mình cũng chưa chắc khi nào sẽ hoàn được nữa tại khoảng thời gian trước mình khá bận và có một vài vấn đề về sức khỏe.
Thật sự cảm ơn bạn ấy rất nhiềuuuu!!! (tại bạn ấy không muốn tiết lộ tên nên mình sẽ không nói tên bạn ấy nhée).
Một điều nữa đó là mình xin cảm ơn tất cả các bạn đã theo mình từ đầu bộ truyện đến giờ, thời gian hơn 3 tháng không quá dài cũng không quá ngắn nhưng nhận được sự ủng hộ của các bạn trong suốt quá trình đó khiến mình rất vuiii ???? Hơn nữa thì có một bạn đọc giả chăm cmt cho từng chương truyện lắm =))) Mình sẽ không nói tên nhưng nếu bạn đọc được dòng này thì hãy cmt xác nhận danh tính nhéee ????
Cuối cùng thì xin cảm ơn tất cả những bạn đang đọc hay sẽ đọc bộ truyện nàyyyy.
Cảm ơn tất cả mọi người, trong tương lai chúng ta chắc sẽ còn gặp lại.
Mình không thể nói rõ được là bao lâu nhưng sẽ cố gắng sớm quay trở lạii ???? Báibaiii ????
À, nếu có thể các bạn hãy để lại một câu cmt để chúng ta cùng nhau khép lại hành trình đáng nhớ này nhéee!!!.