Phòng 806 Trọng Sinh Ôm Hàng Mạt Thế


Trình Chi suy nghĩ rồi đưa ra ý kiến của mình, “Nhà chúng ta đều quá xa, trở về phải bỏ ra thời gian một ngày, muốn hay không trước tiên trữ một chút đồ, đời trước chúng ta sống thời gian không đủ dài, không có thể chờ đợi đến khi chính phủ cứu viện, đời này nếu có thể sống đợi được đến lúc đó, có phải hay không mới sống sót?”

Lời này không tệ, mấy người các cô đều không phải dân địa phương, về đến nhà tỷ lệ tận thế đến rất cao, cơ bản không có cơ hội làm được gì.


Trình Chi đưa mắt nhìn số dư còn lại của mình, hai vạn năm ngàn, chắc có thể mua được một chút thức ăn.


Mọi người nhanh chóng kiểm tra số dư còn lại, tổng cộng chừng 15 vạn.


Nước uống, bánh mì, đồ hộp, vitamin, thuốc, đại khái cũng nhiều, tất cả mọi người sắp xếp chia ra chuẩn bị đi mua sắm.


Trình Chi cùng Tiêu Phỉ Nhiên vừa đi vừa tính toán, tính toán mua những đồ có giá trị thực tế.


Nói xong liền đi đên chợ bán sỉ, Trình Chi cũng không đau lòng,giơ tay lên mua một lần 200 thùng nước suối cùng 150 thùng bánh mì có thời hạn dài.


Tiêu Phỉ Nhiên đi dạo một vòng, đột nhiên thấy một cửa hàng bán dao.


Dao chặt xương, dao gọt trái cây! ! Đủ loại màu sắc hình dạng , Tiêu Phỉ Nhiên cầm từng cái lên, cuối cùng chọn được năm cây vừa ý, thuận tiện còn mua được hai khối đá mài dao được ông chủ chất trong góc tiệm.


Mua xong quay về tìm Trình Chi, thấy nước,bột mì đã chất đống,nhìn nhiều đồ như vậy Tiêu Phỉ Nhiên cau mày, nhỏ giọng hỏi, “Lại nói, nhiều đồ như vậy chúng ta cất như thế nào,phòng kí tục xá có nhiêu đó"

Vấn đề này Trình Chi đã nghĩ xong, “Mình đã xem qua,đàn chị lúc trước ở phòng 835 đối diện , bây giờ đã tốt nghiệp nên phòng trong kí túc xá để không,chúng ta đem đồ cất trong đó trước".


Nhiều đồ như vậy,mua nửa ngày, cuối cùng Trình Chi cùng Tiêu Phỉ Nhiên ngồi lên xe tải trở về trường học.



May mắn là thứ bảy, phần lớn bạn học không đi ra ngoài chơi chính là nằm ườn trong ký túc xá,đem từng thùng đồ lên nhưng chỉ gặp có mấy người.



Công nhân vận chuyển vừa cười hỏi, “Bạn học, mua nhiều nước khoáng như vậy có tác dụng gì đó a?” Trình Chi cười trả lời, “Sinh viên lập nghiệp, chuẩn bị mở bán hàng qua mạng".


Chỉ trong chốc lát,nước cùng bánh mì chất đầy phòng 835.


Trịnh Uyển cũng khiêng hai thùng dược phẩm trở về, nóng sốt, cảm mạo, kháng khuẩn trừ độc, chấn thương,bong gân gì cũng mua.


Trần Tư Vũ cùng Hoàng Y Y cuối cùng mới về đến phòng ngủ, mang về mấy thùng băng vệ sinh, đồ lót cùng khăn sử dụng một lần.

Dù sao đời trước bão mấy ngày liền điều mất điện nước hết,khuôn mặt không có biện pháp rửa.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận